Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-09-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 9 năm 1998. Tôi sống ở vùng nông thôn và hiện nay 72 tuổi. Do bệnh tật hành hạ nên mục đích tu luyện ban đầu của tôi là trừ bệnh khỏe người. Khi tôi học Pháp sâu hơn, tôi ngộ được các Pháp lý và mục đích chân chính của sinh mệnh, và tất cả bệnh tật của tôi đều khỏi. Tôi nhẹ nhõm khi không còn bệnh tật và hạnh phúc mỗi ngày.

Tôi đã hai lần suýt mất mạng, nhưng đều an toàn vượt qua dưới sự bảo hộ của Sư phụ.

Vụ tai nạn thứ nhất

Tháng 10 năm 2016, tôi đi chợ sáng ở thị trấn huyện để phát lịch Đại Pháp. Không lâu sau khi rời khỏi làng, tôi bị một chiếc xe hơi phóng nhanh tông vào từ phía sau.

Tôi bị văng ra khá xa và nằm bất tỉnh trên đường. Lúc tôi tỉnh lại, tài xế muốn giải quyết vấn đề tại chỗ và không báo cảnh sát. Anh ấy lấy ra 200 tệ và đưa cho tôi. Tôi nói tôi sẽ không nhận tiền và sau đó ngất xỉu. Lúc tôi tỉnh lại, tài xế đã rời đi.

Tôi muốn về nhà, nhưng đầu não trống rỗng và không biết phải làm gì. Ngực tôi bị đau khi tôi thở và tôi nhận ra mình đang nằm trên đất vì bị xe hơi tông. Tôi nghĩ đến Sư phụ và nói: “Xin Sư phụ cứu con!” Ngay lập tức, trí nhớ của tôi được phục hồi, và tôi nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra–nó sống động như một bộ phim điện ảnh. Tôi không ngừng khóc và vô cùng biết ơn Sư phụ đã bảo hộ.

Sau đó, cơ thể tôi đau nhức, đặc biệt ở vùng ngực, và nó đau khi tôi thở và đi bộ. Phía sau đầu tôi cũng sưng lên một cục u lớn. Sau khi gia đình phát hiện ra vụ tai nạn, họ nhất quyết đưa tôi đến bệnh viện. Tôi nói: “Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi sẽ không sao! Miễn là tôi tín Sư tín Pháp thì có thể vượt qua bất kỳ khổ nạn nào!” Tôi tiếp tục học Pháp và luyện công hàng ngày. Cơn đau giảm dần qua từng ngày, và trong vòng 10 ngày, tôi đã hoàn toàn bình phục.

Vụ tai nạn thứ hai

Ngày 10 tháng 10 năm 2018, khi tôi đến phòng đựng thức ăn để lấy đồ chua, thì đột nhiên cảm thấy rất nặng phía sau đầu, tôi ngã xuống và bất tỉnh. Gia đình nghe tiếng tôi bị ngã xuống sàn nên đã gọi cho bác sĩ trong làng. Bác sĩ nói, dựa trên các triệu chứng của tôi, thì tôi đã bị đột quỵ (xuất huyết não). Họ đưa tôi đến bệnh viện thị trấn.

Tôi được chẩn đoán bị xuất huyết não. Họ nhanh chóng chuyển tôi sang phòng chăm sóc đặc biệt tại một bệnh viện chuyên khoa ở Thiên Tân. Đến sáng hôm sau, tôi mới tỉnh lại. Khi tỉnh lại tôi cảm thấy đau nhức, và một bên cơ thể bị tê liệt. Phải mất vài ngày tôi mới được chuyển sang phòng bệnh thông thường. Với sự khích lệ của các đồng tu, chính niệm của tôi ngày càng mạnh.

Lúc tôi hôn mê, một ống thông tiểu đã được đưa vào cơ thể tôi. Ống thông được tháo ra vào ngày thứ 10. Nhưng tôi không thể đi tiểu bình thường và được chẩn đoán mắc bệnh viêm niệu đạo, nên phải gắn ống thông lại. Tôi phủ nhận tình trạng cưỡng ép thêm này và muốn về nhà. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì. Ống thông được tháo ra sau bốn ngày, và tôi có thể đi tiểu như bình thường.

Sau khi ống thông tiểu được tháo ra, tôi kiên quyết muốn về nhà. Con trai tôi nói: “Vậy thì mẹ phải tự đi bộ về nhà nhé“.

Tôi nói: “Được, bây giờ con có thể giúp mẹ đi bộ nào”. Tôi nhờ con trai và con gái đỡ tôi đi lại và tôi đi được một tiếng đồng hồ. Ngày hôm sau, con gái đỡ tôi đi bộ trong một tiếng. Vào ngày thứ ba, tôi tự mình đi bộ được một tiếng đồng hồ. Bác sĩ kinh ngạc trước sự hồi phục nhanh chóng của tôi và cảm thán rằng đó quả là điều kỳ diệu!

Tôi được xuất viện và không lâu sau đã hoàn toàn bình phục. Nhìn vẻ ngoài của tôi, không ai có thể nói rằng tôi từng bị xuất huyết não. Bất cứ ai biết trải nghiệm của tôi đều ngạc nhiên trước sự tuyệt vời của Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/30/483152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/24/221346.html

Đăng ngày 11-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share