Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Tây Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-11-2019] Hoa Ưu Đàm Bà La là một loài thực vật cực kỳ quý hiếm, trong Phật giáo có giảng khi loài hoa này xuất hiện là lúc Đức Chuyển Luân Thánh Vương hạ thế độ nhân. Tôi phát hiện thấy có một bông mọc trên ngón tay của tôi. Tôi tin chuyện này xảy ra vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Thời còn trẻ, tôi luôn muốn học một loại khí công nào đó nhưng không tìm được môn nào phù hợp. Năm 1998, Pháp Luân Đại Pháp trở nên rất phổ biến trong vùng của chúng tôi và mọi người trong gia đình tôi cũng bắt đầu tập luyện. Bố mẹ tôi từng bị bệnh và phải thường xuyên uống thuốc. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ khoẻ mạnh và tràn đầy sức sống. Kết quả là tôi đã tin Pháp Luân Đại Pháp và bắt đầu tu luyện vào cuối năm 1998.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi không có mục tiêu gì trong đời. Tôi hút thuốc, uống rượu và chơi mạt chược cả ngày. Tuy nhiên, sau khi chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp, tôi đã tìm ra được mục đích thực sự của cuộc sống và từ bỏ những thói quen xấu.

Tôi đã thay đổi từ một người ích kỷ thành một người chu đáo. Tôi trở thành một người cha có trách nhiệm, một nhân viên tốt và một công dân tuân thủ pháp luật.

Khi Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, chính thức phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, tôi đã phải chịu đựng áp lực rất lớn từ phía người thân, bạn bè và chủ công ty yêu cầu tôi phải từ bỏ tu luyện.

Bố mẹ tôi đã bị bắt giữ khi họ đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp. Họ có thể rời khỏi trại tạm giam là nhờ vào sự giúp đỡ của những người khác. Tuy nhiên các nhân viên cảnh sát thường xuyên đến nhà để sách nhiễu họ. Họ chửi mắng và đánh đập bố mẹ tôi. Kết quả là họ bị thương nặng và cả hai sau đó đã qua đời.

Vài năm sau, tôi nhìn thấy những học viên khác cũng trải qua những tình huống tương tự trong cuộc bức hại. Một số buộc phải ly hôn, và một số thậm chí đã qua đời. Tôi không thể chịu đựng được những điều như vậy, vì vậy tôi đã miễn cưỡng từ bỏ tu luyện.

Tôi cảm thấy vô cùng hối tiếc với ý nghĩ rằng tôi đã làm Sư phụ thất vọng.

Tôi cảm thấy lạc lõng sau khi ngừng tu luyện và bắt đầu hút thuốc, uống rượu và chơi mạt chược trở lại. Tôi cảm thấy chóng mặt cả ngày lẫn đêm và những căn bệnh cũ lại quay trở lại.

Khi chứng kiến các học viên bị bức hại nghiêm trọng vì họ không chấp nhận từ bỏ tu luyện, tôi nghĩ họ thật dại dột. Khi tôi nói chuyện với họ về những thứ người thường, những học viên này nói cho tôi nghe về vẻ đẹp của Đại Pháp, sự thật về cuộc bức hại, chia sẻ về Cửu Bình và đưa cho tôi xem đĩa DVD Shen Yun.

Tôi đã nói với họ trong nhiều năm qua, nhưng họ không hề lay động hay từ bỏ đức tin của họ. Sau đó tôi bắt đầu nghĩ về lựa chọn mà tôi đã đưa ra. Cách mà tôi đang sống quả là không thể chịu đựng nổi. Tôi không muốn bỏ lỡ việc đi theo Đại Pháp trân quý này. Vì vậy tôi đã bắt đầu trở lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã không tu luyện trong 10 năm qua và vợ tôi đã cật lực chống lại việc tôi quay lại tu luyện vì những điều đã xảy đến cho bố mẹ tôi trước đó. Tôi làm tốt phần việc của mình ở nhà và không bao giờ tranh cãi với vợ. Mặc dù vợ tôi vốn là người nóng nảy, nhưng tôi luôn nói bằng giọng ôn tồn với cô ấy.

Bố mẹ tôi để lại một ngôi nhà cũ mà anh trai của tôi đang cho thuê. Vợ và con tôi nói rằng tôi nên bảo với anh trai của tôi rằng tôi xứng đáng có ngôi nhà đó. Tôi biết rằng nếu tôi bảo anh trai của mình đưa cho tôi ngôi nhà đó, thì sẽ gây mâu thuẫn vì anh ấy muốn kiếm được tiền từ nó. Tôi nhớ Sư phụ từng giảng rằng:

“cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã buông bỏ chấp trước vào lợi ích cá nhân và quyết định không tranh giành ngôi nhà với anh trai tôi. Khi ai đó đưa cho tôi tiền mà họ từng nợ bố mẹ tôi, tôi lấy nó chia đều cho mấy anh chị em.

Tôi trợ giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh bằng cách nói chuyện với mọi người mà tôi gặp về cuộc bức hại. Tôi muốn sản xuất tài liệu giảng chân tướng và Sư phụ đã an bài cho các đồng tu tới giúp tôi làm chuyện đó. Tôi đã mua một cái máy tính và học cách sử dụng nó. Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi và chẳng mấy chốc tôi đã có thể sản xuất được tài liệu, vật lưu niệm, đĩa DVD và các mặt hàng khác.

Sư phụ đã khích lệ tôi bằng cách cho tôi thấy phép màu của Đại Pháp. Một ngày kia, tôi đã nhìn thấy những bông hoa Ưu Đàm Bà La mọc trên khung sắt bên ngoài cửa sổ tại nơi làm việc của tôi.

Sau đó, vào một sáng nọ khi thức giấc, tôi trông thấy một bông hoa Ưu Đàm Bà La mọc trên ngón tay của mình. Tôi vô cùng ngạc nhiên và những người khác quanh tôi cũng được chứng kiến phép màu của Đại Pháp.

2017-5-31-youtanpoluohua_02.jpg

Hoa Ưu Đàm Bà La mọc trên khung sắt

2017-5-31-youtanpoluohua_01.jpg

Hoa Ưu Đàm bà la mọc trên ngón tay của tôi

Tôi cảm thấy Sư phụ luôn ở bên mình, chăm sóc và động viên tôi. Tôi càng quyết tâm và kiên định hơn bao giờ hết trong tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/27/349006.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/2/3/183070.html

Đăng ngày 07-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share