Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên,Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-10-2019] Mặc dù đã tu luyện nhiều năm, nhưng tôi vẫn bị ràng buộc bởi những quan niệm của người thường và đã không tu luyện tinh tấn. Mãi đến trung tuần tháng 4 năm 2018, sau khi vượt quan nghiệp bệnh nghiêm trọng, tôi mới thực sự ý thức được tính nghiêm túc của việc tu luyện và sự từ bi vô lượng của Sư phụ, cùng vẻ đẹp của Đại Pháp.

Điều trị bệnh suy thận ở bệnh viện

Sáng sớm ngày 14 tháng 4 năm 2018 tôi bị đau ở phần hông bên phải. Do tại thời điểm đó, trạng thái học Pháp của tôi không tốt, nên tôi nghĩ rằng đó là do bệnh sỏi thận tái phát và cũng không để ý. Nào ngờ, cơn đau ngày càng dữ dội hơn và kéo dài liên tục trong vài giờ đồng hồ, khiến tôi không thể chịu đựng được nữa bèn gọi con gái dậy đưa tôi tới bệnh viện.

Sau vài xét nghiệm bao gồm siêu âm, thử máu… bác sỹ xác định thận phải của tôi bị suy chức năng và tích nước nghiêm trọng. Để chẩn đoán thêm, họ chuyển tôi tới các chuyên gia của các Khoa Thận Tiết niệu và sau đó là Phụ khoa.

Cơn đau ngày càng trở nên tồi tệ hơn, vì vậy tôi được đẩy đi trên một chiếc giường bệnh có bánh xe. Lúc đó, tôi không hề nghĩ tới việc đối chiếu bản thân mình với lời giảng của Sư phụ, mà trong đầu chỉ nghĩ làm thế nào để chữa khỏi ‘bệnh’.

Tôi đã xin chuyển tới bệnh viện khác nơi tôi có người quen làm việc với và hy vọng sẽ được điều trị tốt hơn. Ở bệnh viện mới, tôi phải làm hàng loạt xét nghiệm, gồm chụp động mạch thận và kết quả chuẩn đoán vẫn là ứ nước trong thận và suy thận giai đoạn cuối.

Do những cơn đau dữ dội, tôi phải tiêm một liều giảm đau Pethidine nhưng nó chỉ dịu xuống được vài giờ rồi lại bùng phát. Sau đó tôi phải tiêm morphin. Sau 5 ngày ở bệnh viện, tình trạng của tôi không được cải thiện.

Bác sỹ nói rằng tôi phải cắt bỏ quả thận này trước khi nó ảnh hưởng tới quả thận còn lại và khuyên tôi nên chuyển tới bệnh viện lớn hơn để phẫu thuật.

Đối mặt với khổ nạn như một đệ tử chân tu

Những người thân đã đến thăm tôi ở bệnh viện. Nhìn thấy thân thể hư nhược của tôi nằm trên giường bệnh, mẹ tôi chỉ lặng lẽ khóc thầm.

Chồng tôi, cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đã nhắc lại lời đề nghị của bác sỹ và sau đó nói: “Tất cả là do em quyết định. Nếu em muốn tiếp tục điều trị y tế, với tư cách là một người chồng, anh sẵn sàng bán căn nhà đi để trang trải viện phí cho em; Hoặc là em về nhà cùng anh để học Pháp và luyện công như một đệ tử Đại Pháp chân chính, theo anh đây là sự lựa chọn tốt nhất.”

Đến lúc này, tôi mới nhớ tới lời giảng của Sư phụ, mới nhớ tới Đại Pháp. Tôi nhớ lại cảm giác thân tâm vui sướng của thời đầu đắc Pháp và tôi quyết định phải tu luyện Pháp Luân Công và chân chính bước đi trên con đường tu luyện.

Vào ngày 29 tháng 4 năm 2018, tôi từ bệnh viện trở về nhà. Sau đó, những cơn đau dữ dội ập đến khiến tôi phải lăn lộn trên giường suốt ba ngày đêm, không thể ngủ được, thống khổ vạn phần, tay không nâng nổi cuốn sách và cũng không cách nào luyện công.

Có hai đồng tu tới thăm tôi, thấy tình trạng của tôi, họ đã quyết định ở lại vài ngày để cùng tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm.

Buổi tối hôm đó, em họ tôi, cũng là một học viên đã đến nhà tôi. Năm người học viên chúng tôi (gồm chồng tôi, anh họ, hai người bạn và tôi) cùng nhau học Pháp.

Tôi không thể ngồi thẳng vì đau nên đã dùng hai chiếc đệm sofa dày lót ở sau lưng kiên trì học Pháp và phát chính niệm mỗi giờ cùng mọi người.

Các đồng tu dựa trên Pháp lý những gì học được khi vượt quan và khi đối mặt với giả tướng nghiệp bệnh ra sao, và chính niệm chính hành như thế nào. Bản thân tôi cũng tự hướng nội và tìm ra những chỗ thiếu sót trong mình trong tu luyện.

Tôi nói với con gái 15 tuổi của mình rằng tôi quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không bao giờ tới bệnh viện nữa. Với đôi mắt đẫm lệ, con khen tôi rất can đảm.

Cháu cũng hỗ trợ tôi bằng cách học Pháp và luyện công. Thỉnh thoảng cháu cũng học Pháp cùng chúng tôi sau giờ học ở trường.

Hồi phục sau chín ngày

Từ buổi tối ngày 19 tháng 4 năm 2018, tôi bắt đầu tăng cường học Pháp, phát chính niệm và luyện công với sự giúp đỡ của các đồng tu:

Ngày thứ nhất: Vào ngày đầu tiên, tôi thức dậy lúc 3:50 sáng để luyện công. Tôi gặp khó khăn khi đứng để luyện công vì phần lưng dưới bị đau. Nhưng tôi dựa vào tường và tiếp tục luyện. Sau khi đứng được vài phút, tôi ngồi xuống để nghỉ và bắt đầu nôn mửa.

Quá trình đó rất mệt mỏi và khó chịu. Các đồng tu đã khích lệ tôi đứng dậy và tiếp tục luyện công. Tôi nghĩ Sư Phụ Lý đang nhìn mình và cảm thấy tôi phải tiếp tục luyện. Sau khi đứng dậy để luyện trong vài phút, tôi lại phải ngồi xuống để nghỉ ngơi.

Tôi cố gắng để luyện bốn bài công pháp đầu tiên và sau đó luyện bài tĩnh công trong nửa giờ. Sau khi luyện công xong, tôi lập tức ngủ thiếp đi trong an lành.

Vào buổi sáng, các đồng tu ra ngoài giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Mặc dù vẫn còn đau nhưng tôi kiên trì học Pháp với họ vào buổi chiều và phát chính niệm sau mỗi giờ tới tận nửa đêm khi chúng tôi đi ngủ.

Ngày thứ hai: Vào sáng ngày thứ hai, tôi vẫn còn đau phần dưới lưng và cảm thấy rất khó chịu. Nhưng tôi vẫn kiên trì luyện công.

Có lần tôi bị nôn mửa khi nghỉ giữa các bài công pháp bởi vì tim tôi rất khó chịu. Bằng cách nào đó, cơ thể tôi thải khí ra và tim tôi cảm thấy tốt hơn.

Lắng nghe nhạc hướng dẫn của Sư Phụ, tôi kiên trì hoàn thành bốn bài công pháp và bài thứ năm trong nửa giờ.

Vào buổi sáng các đồng tu ra ngoài giảng chân tướng. Tôi cố gắng hết sức học Pháp cùng họ vào buổi tối và tiếp tục phát chính niệm sau mỗi giờ cho đến tận nửa đêm.

Ngày thứ ba: Trong buổi sáng ngày thứ 3, tôi nhận thấy cơn đau ở thát lưng biến mất và cuối cùng tôi có thể đứng thẳng được. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy thật thoải mái khi luyện công.

Tim tôi cảm thấy rất dễ chịu hơn so với hai ngày trước. Vào lúc đó, niềm hạnh phúc không thể diễn tả hết bằng lời. Tôi nhớ lại một đoạn Pháp của Sư phụ:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Ngày thứ tư: Vào ngày thứ tư luyện công, cơn đau ở thắt lưng đã gần như biến mất. Tuy nhiên tôi vẫn tiếp tục nôn mửa.

Ngày thứ năm: Trong khi luyện công buổi sáng ngày thứ năm, tôi không còn cảm thấy đau lưng nữa và cảm giác khó chịu trong tim cũng biến mất.

Ngày thứ sáu và thứ bảy: Vào sáng ngày thứ sáu và thứ bảy, tôi bắt đầu luyện công được bình thường.

Ngày thứ tám và thứ chín: Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng khi luyện công.

Kết luận

Tôi đã hồi phục một cách thần kỳ từ bệnh suy thận sau chín ngày luyện công dưới sự bảo hộ của Sư phụ và sự giúp đỡ của các đồng tu.

Các đồng tu cùng tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm một cách cường đại trong khoảng thời gian đó.

Sư phụ cũng giúp tôi tịnh hóa thân thể vì vậy tôi đã khỏe mạnh trở lại. Sau sự việc này, tôi luyện công và phát chính niệm một cách đều đặn hơn.

Nghĩ lại thời gian nằm viện, tôi đã trải qua nhiều phương pháp điều trị tốn kém khác nhau và thậm chí được chỉ định phải cắt bỏ một bên thận. Tôi đã có trải nghiệm sâu sắc về sự giới hạn của khoa học và thật sự biết ơn Pháp Luân Đại Pháp mới thật sự là khoa học siêu thường.

Con xin cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/6/394233.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/20/180787.html

Đăng ngày 08-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share