Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-01-2018] Tôi đã trải qua sự can nhiễu nghiêm trọng dưới hình thức nghiệp bệnh trong nhiều năm. Nhưng các triệu chứng của tôi đã biến mất sau khi tôi xả bỏ những quan niệm người thường, và biết nghĩ cho người khác trước.

Tôi phải làm việc ở ngoại ô trong hơn bảy năm nên tôi đã bị tách khỏi chỉnh thể học viên trong khu vực. Tôi đã không tinh tấn và chểnh mảng làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Tôi sao nhãng học Pháp và không học chút nào khi tôi bận. Đôi lúc tôi không khống chế được bản thân mình và không hành xử như một người tu luyện.

Cơn đau nghiêm trọng làm tôi nằm bẹp trên giường mỗi khi đến chu kỳ kinh nguyệt, và tôi bị nôn ngay cả khi tôi không ăn gì trong vài ngày. Trong tình cảnh như vậy, thật đúng như người ta nói sống không bằng chết. Đôi lúc, chu kỳ của tôi quay trở lại chỉ trong hai tuần khi tôi không điều chỉnh được tâm thái của mình.

Chồng và các con tôi muốn đưa tôi tới bệnh viện. Tôi nói: “Bệnh viện có thể chữa bệnh, nhưng nó không thể chữa được gốc rễ nghiệp lực của sinh mệnh người ta. Nếu bệnh viện có thể loại bỏ được nghiệp lực, thì mọi người đã không chết.” Con trai và con gái tôi đều hiểu những gì tôi nói.

Một khối u đã hình thành từ trước trong khoang bụng của tôi đã phát triển ra phía lưng. Tôi không thể làm bất kỳ việc nặng nào, và đi lại rất khó khăn. Tôi không chịu nổi được nữa. Tôi cảm thấy việc tôi sống hay chết hoàn toàn do Sư phụ định đoạt. Tôi biết rằng khối u đang lớn lên có thể sẽ kết thúc cuộc đời tôi. Tôi hiểu điều đó sẽ xảy ra nếu tôi không dũng mãnh tinh tấn tiến về phía trước, hàng ngàn chúng sinh trong thế giới của tôi sẽ mất đi cơ hội được cứu; họ đã chờ đợi hàng ngàn năm để biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Tội lỗi này to lớn đến nhường nào? Tôi không biết mình nên làm gì? Tôi muốn trở về quê nhà và hòa nhập vào môi trường chỉnh thể cùng với các học viên, nhưng chồng tôi không đồng ý.

Tôi đã kiên quyết trở về nhà vào năm 2013. Các con tôi rất ủng hộ và chúng đã trả chi phí sinh hoạt cho tôi. Tôi có thể thiết lập một điểm sản xuất tài liệu với sự phối hợp và trợ giúp vô tư vô ngã của các đồng tu. Điểm tài liệu hoạt động suôn sẻ trong vài năm và cứu được nhiều người. Việc này đều nhờ vào sự từ bi khổ độ và sự an bài tỉ mỉ của Sư phụ. Ngài đã luôn bảo hộ và chăm sóc cho tôi. Ngài cho tôi cơ hội để tu luyện cho dù tôi đã từng không tinh tấn. Ngài đã để tôi trở thành đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp, làm tốt ba việc và giúp tôi hoàn thành thệ nguyện và chuẩn bị theo Ngài trở về nhà.

Nhiều triệu chứng nghiệp bệnh của tôi đã biến mất sau khi tôi học Pháp nhiều hơn và phát chính niệm tốt hơn. Những triệu chứng đó đôi lúc xuất hiện trở lại cùng với các chấp trước của tôi lại tái diễn. Tôi vẫn gặp phải can nhiễu. Nó yếu đi khi tôi phát chính niệm, nhưng tôi không thể loại bỏ những vấn đề này từ gốc rễ.

Tôi cảm thấy rất mệt mỏi sau khi đi bộ nhiều để dán các tài liệu giảng chân tướng vào ban đêm, và phải mất nhiều ngày sau đó để phục hồi sức khỏe. Việc này tiếp diễn trong nhiều năm, nhưng tôi cảm thấy tôi không có cách nào để cải thiện tình hình.

Gần đây, tôi mua một ít than và nó được đưa tới và đổ xuống bên ngoài lều. Một nam học viên thường giúp tôi chuyển than vào lều nhưng anh ấy đang bận rộn nên tôi cảm thấy ngại khi nhờ anh ấy giúp. Tôi nghĩ là tôi nên tự làm một mình, nhưng liệu tôi có thể làm được việc nặng như thế này không? Tôi vẫn đang bị can nhiễu, và tôi sợ rằng mình sẽ nằm bẹp trên giường sau khi tôi làm việc này. Thế rồi tôi nhận ra rằng suy nghĩ này thật ích kỷ. Tại sao tôi lại sợ bị mệt và làm phiền các học viên khác?

Tôi đã không nhận ra mình cần phải loại bỏ các quan niệm người thường. Họ là các học viên, và tôi cũng vậy. Cơ thể tôi được tạo thành từ vật chất cao năng lượng. Nó là thân thể kim cương bất hoại và nó không mệt. Tôi đã giữ niệm này sâu trong tâm mình. Rồi tôi thay quần áo và đi ra ngoài lều. Tôi nghe hai bài giảng của Sư phụ bằng máy nghe nhạc và hoàn thành công việc với sự giúp đỡ của Sư phụ.

Đột nhiên, tôi cảm thấy rất thoải mái. Cơn đau mà tôi phải chịu đựng trong nhiều năm qua đã biến mất. Tôi không còn mệt vào ngày hôm sau, và tôi không cần phải nằm nghỉ để phục hồi sức khỏe. Việc này thật là mầu nhiệm! Sư phụ đã loại bỏ các triệu chứng nghiệp bệnh của tôi bởi vì tôi đã thay đổi các quan niệm cố hữu của mình.

Nó cũng giống như những gì mà Sư phụ đã viết trong bài “Tân Sinh” trong Hồng Ngâm:

Tân Sinh
Chính Pháp truyền,
Vạn ma lan,
Độ chúng sinh,
Quan niệm chuyển,
Bại vật diệt,
Quang minh hiển.

Không một từ ngữ nào diễn tả hết được lòng từ bi vô hạn của Sư phụ! Con xin tạ ơn Sư phụ vì những gì Ngài đã gánh chịu cho chúng con!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/14/357791.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/26/167725.html

Đăng ngày 21-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share