Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-5-2017] Tên tôi là Thanh Thanh. Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, khi ấy tôi 30 tuổi.

Tôi nhút nhát và có tâm sợ hãi khi đi trong đêm. Sau khi bước vào tu luyện Đại Pháp, tôi bắt đầu tự tin hơn và không còn thấy sợ khi một mình ở ngoài vào ban đêm nữa. Tuy nhiên, vào một buổi sáng sớm, tôi đã đối mặt với một tình huống nguy hiểm. Khi đó tôi vẫn còn là một học viên mới.

Một buổi sáng tháng 3 năm 1999, tôi đang trên đường đi đến công viên để luyện công, lúc đó rất sớm và trời vẫn còn tối. Trên đường có rất ít phương tiện qua lại và không có người đi bộ. Tôi có mang theo một cái túi đựng tấm thảm luyện công. Công viên cách nhà tôi hai điểm dừng xe buýt và tôi sẽ phải đi bộ ở phía dưới một chiếc cầu vượt không có ánh sáng.

Phía dưới cầu vượt là một vài cột trụ to. Khi đến cầu, tôi nghĩ mình đã thấy ai đó. Tôi không để ý. Khi tôi ở dưới cầu vượt, có hai người đi ra từ phía sau các cột trụ. Sau đó, từ phía khác, ba người nữa xuất hiện. Tôi bị năm người thanh niên vây quanh.

Tôi vẫn giữ bình tĩnh và hỏi họ muốn gì. Một người nói họ muốn xin tiền. Tôi nói rằng mình không có một xu nào trong người và tôi không quan tâm đến tiền bạc, vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Họ hỏi trong túi xách của tôi có gì. Tôi nói rằng: “Đây là miếng thảm mà tôi dùng ngồi thiền ở công viên, bây giờ tôi đang đến đó.”

Họ nhìn tôi chằm chằm và không nói gì khoảng một phút. Sau đó, một cậu thanh niên hỏi tôi liệu cậu ta có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không.

Tôi mỉm cười đáp: “Tất nhiên là được rồi. Điều đó sẽ giúp cậu trở thành một người tốt.”

Họ lặng lẽ cúi đầu và đi theo tôi.

Tôi đi được một vài bước thì một người trong số họ đuổi theo và nói: “Đợi đã.” Tôi quay lại hỏi: “Cậu còn việc gì nữa?” Cậu ta quay đi không nói gì và họ rời đi.

Tôi tiếp tục đến điểm luyện công. Trước khi tu luyện Đại Pháp, nếu sự việc này diễn ra, nó sẽ khiến tôi sợ run lên. Sự can đảm của tôi là đến từ Đại Pháp. Tôi cũng có cơ hội chứng thực Đại Pháp và trải nghiệm huyền năng của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện pháp môn này của chúng tôi, chỉ cần chư vị giữ vững tâm tính, nhất chính áp bách tà, thì chư vị không xuất hiện bất cứ vấn đề gì” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Chính Đại Pháp đã bảo hộ và giúp tôi tăng cường chính niệm, để tôi có thể đối mặt với năm người thanh niên trẻ đó bằng thái độ đường hoàng và không sợ hãi.

Đại Pháp cũng khiến năm người thanh niên kia từ bỏ ý định xấu và ngăn họ phạm tội. Hơn nữa, Đại Pháp còn khiến họ có tâm tôn kính đối với Phật Pháp. Trong phút chốc, họ thậm chí còn có ý nghĩ tu luyện, điều đó lại một lần nữa triển hiện uy đức vô hạn của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên có một điểm, bởi vì chư vị là luyện chính Pháp, một người luyện công, người khác có lợi ích.”(Chuyển Pháp Luân)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/7/346131.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/8/164182.html

Đăng ngày 13-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share