Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 12-4-2017] Năm nay tôi 60 tuổi, đến từ thành phố Duy Phường, tỉnh Sơn Đông. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1997.

Tôi bị chẩn đoán mắc khối u tử cung ác tính vào năm 31 tuổi. Tôi đã phải làm phẫu thuật và hoá trị, sau đó lại mắc những căn bệnh khác. Tôi sử dụng thuốc Đông y và Tây y trong một thời gian dài nhưng đều không có kết quả.

Đại Pháp đã cuốn hút tôi ngay khi bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân

Tôi sống lay lắt với một thân thể đầy bệnh tật. Tôi không thể chịu được mỗi khi nghĩ mình sẽ ra đi để lại ba đứa trẻ lâm vào cảnh mồ côi mẹ. Đến một ngày, chồng tôi đề nghị tôi thử học Pháp Luân Đại Pháp.

Bố mẹ tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn một năm. Họ khuyến khích tôi luyện tập, nhưng tôi đã bị nhồi nhét tư tưởng vô thần luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Do đó, tôi không tin vào Phật Pháp, cũng không tin rằng khí công có thể trị bệnh. Tôi xem tất cả những gì liên quan đến Đạo và Thần đều là mê tín.

Tuy nhiên, do tình trạng sức khoẻ của tôi không cải thiện,nên tôi đã miễn cưỡng bắt đầu học Đại Pháp. Tôi mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân của bố mẹ, và khi tôi đọc phần “Chân chính đưa con người lên cao tầng”, tôi ngay lập tức bị cuốn hút.

Mặc dù tôi rất háo hức đọc sách, nhưng mỗi lần cầm cuốn sách lên lại thấy buồn ngủ và không cách nào đọc hết được quá vài trang. Vì vậy tôi đã mượn bố mẹ băng hình và băng tiếng các bài giảng Pháp của Sư phụ.

Sau khi xem xong một lượt bài giảng của Sư phụ, niềm tin vô thần của tôi không còn nữa, và rất nhiều câu hỏi của tôi đã được giải đáp.

Hơn thế nữa, những bệnh tật của tôi trong hơn 10 năm qua đã biến mất trong vòng 20 ngày. Tôi có nhiều năng lượng hơn, thân thể nhẹ nhàng vô bệnh.

Các thành viên gia đình hưởng lợi ích từ việc ủng hộ Đại Pháp

Ba đứa con của tôi đang đi học, chúng cũng cùng tôi xem các bài giảng của Sư phụ. Chúng bắt đầu có trách nhiệm hơn với hành vi của mình, và tôi không cần phải giám sát chúng mỗi khi chúng làm bài tập về nhà nữa.

Chồng tôi ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh đã mua các kinh sách Đại Pháp, đĩa hướng dẫn luyện công và các video bài giảng của Sư phụ cho tôi. Anh ấy còn mua cả máy VCD và máy nghe nhạc cho tôi. Anh cũng sao chép các bài giảng Pháp của Sư phụ ở Tế Nam để tặng cho bạn bè và họ hàng.

Chúng tôi đã mang một số sách Đại Pháp và băng đĩa về quê chồng tôi, để bố mẹ anh cũng có thể tu luyện Đại Pháp. Những thay đổi tích cực của tôi đã củng cố niềm tin cho bố mẹ chồng vào Đại Pháp. Họ nghe các bài giảng của Sư phụ, luyện công, và cũng thu được những lợi ích to lớn từ việc tu luyện.

Khi ĐCSTQ bắt đầu cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bố mẹ chồng tôi đã ngừng tu luyện do sợ bị bức hại. Tuy nhiên họ vẫn ủng hộ tôi tu luyện. Giờ đây họ đã gần 90 tuổi và rất khoẻ mạnh.

Các đồng nghiệp thoái khỏi ĐCSTQ

Năm 2006, cơ quan của tôi đã buộc phải cho nhân viên nghỉ một thời gian dài, nên tôi phải tìm việc làm tại một công ty tư nhân khác. Sau một thời gian, ông chủ cũ gọi tôi quay trở lại làm. Tôi đã do dự, nhưng lại nghĩ việc này có lẽ liên quan đến tu luyện của tôi, vì Sư phụ đã giảng không có việc gì ngẫu nhiên. Tôi nhận ra tôi chưa hề nói cho những đồng nghiệp cũ ở đó về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, cũng chưa giúp họ thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một lần tôi nói chuyện với đồng nghiệp là một nhân viên kiểm tra chất lượng, anh ấy nói về ĐCSTQ tham ô hủ bại như thế nào. Tôi nói cho anh nghe về cuốn “Cửu Bình” và cuốn “Tất cả vì quyền lực: Câu chuyện chân thực về Giang Trạch Dân”, tôi khuyên anh đọc chúng. Các đồng nghiệp khác cũng lắng nghe cuộc nói chuyện của chúng tôi. Sau đó tôi đã gửi họ một số tài liệu thông tin về Đại Pháp. Họ cũng đã thoái khỏi ĐCSTQ.

Người nhân viên kiểm tra chất lượng cũng nói chuyện với các đồng nghiệp ở các bộ phận khác về Đại Pháp, về việc thoái khỏi ĐCSTQ, và về cuộc đàn áp. Rất nhiều người đã thoái đảng.

Hai ngày sau, anh ấy kể với tôi rằng khi thoái đảng, anh cảm thấy một luồng nhiệt ấm áp trong thân thể. Kể từ đó anh không còn chứng đau đầu chóng mặt như trước đây. Anh ấy muốn cảm ơn tôi, nhưng tôi nói anh hãy cảm ơn Sư phụ của chúng tôi, Ngài Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Nhiều đồng nghiệp nhờ tôi giúp gia đình họ thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi cũng dặn họ hãy chân thành niệm câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” để có được tương lai tốt đẹp.

Tín Sư tín Pháp

Tôi đã quyết định khởi kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ và là người đã khởi xướng cuộc đàn áp, bởi vì tôi đã hai lần bị giam giữ tại các trại lao động cưỡng bức trong vòng hai năm rưỡi. Suốt thời gian đó, gia đình tôi cũng phải chịu đựng về tinh thần và gặp khó khăn tài chính.

Khi tôi nói với chồng rằng tôi muốn kiện Giang Trạch Dân, anh ấy đã hỗ trợ tôi và giúp tôi tìm lại hoá đơn phạt 4.000 nhân dân tệ mà cảnh sát đã bòn rút của tôi.

Lúc đầu tôi do dự khi viết đơn khiếu nại. Tôi lo lắng sẽ bị bức hại một lần nữa nếu sử dụng tên thật của mình. Nhưng tôi nhận ra đó là tâm sợ hãi của tôi đang nổi lên.

Sư phụ đã giảng:

Phải rồi, nên khởi kiện nó, (các đệ tử vỗ tay nhiệt liệt) toàn nhân loại đều nên khởi kiện nó. Nó làm hại tất cả người Trung Quốc, nó cũng làm hại người ở rất nhiều nơi khác trên thế giới. Nhiều người đến thế đều vì lừa dối của nó, mà tương lai bị lôi vào địa ngục. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Sư phụ đã giải thích rõ ràng như vậy, nhưng tôi vẫn còn lo lắng. Đó có phải là vấn đề tín Sư tín Pháp không? Có Sư phụ và có Pháp ở đây, có gì còn phải sợ hãi? Do đó tôi đã củng cố quyết tâm và viết thư khiếu nại.

Khi tôi nhờ chồng gửi thư, anh ấy cũng cảm thấy sợ. Anh ấy lo tôi sẽ bị bắt giam một lần nữa vì sử dụng tên thật để gửi thư khiếu nại.

Tôi cố gắng trấn an chồng rằng: “Chính phủ đã thông qua chính sách mới rồi. Em có quyền dân sự để khởi kiện Giang Trạch Dân vì ông ta đã bức hại em. Ông ta mới là người nên cảm thấy sợ hãi. Em đã quyết định rồi và sẽ không ai thay đổi được quyết định này!”

Chồng tôi biết là không thể ngăn cản tôi, nên đã gọi điện cho con gái. Con gái gọi điện cho tôi, nhưng thay vì trả lời điện thoại, tôi đã phát chính niệm. Sau đó cháu gọi cho chồng tôi và nói: “Bố đừng bận tâm về điều đó. Con cũng không có gì phải lo lắng cả. Hãy để mẹ làm điều mẹ muốn làm.”

Ngày hôm sau tôi đi gửi thư khiếu nại, và nhanh chóng nhận được tin nhắn xác nhận của bưu điện.

Qua việc này, tôi hiểu rõ hơn rằng chỉ cần chúng ta tín Sư tín Pháp, không ai có thể ngăn trở con đường tu luyện của chúng ta.

Sư phụ đã giảng:

Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm. (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ 2)

Tất cả mọi việc đều do Sư phụ quản. Trong suốt quá trình tiến hành khởi kiện Giang, tôi cảm thấy Sư phụ đã thanh lý rất nhiều vật chất xấu trong người tôi và đẩy tôi tiến về phía trước một bước dài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/18/师父救了我-叫我去救人-344437.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/12/162815.html
Đăng ngày 7-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share