Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 26-3-2017] Năm 2005, tôi bị bắt giam và kết án hai năm tù trong trại lao động cưỡng bức vì tu luyện Pháp Luân Công. Do bị tra tấn trong trại lao động, tôi bị gãy nát xương mác. Lúc đó xương đã đâm ra ngoài da hơn 10 cm và lộ ra bên ngoài. Khi tôi được đưa đến bệnh viện địa phương, chân của tôi liên tục chảy máu nhưng các y tá ở trại lao động vẫn mặc kệ.

Trại lao động thông báo cho gia đình tôi rằng tôi được tại ngoại chữa bệnh. Cha tôi đưa tôi đến bệnh viện địa phương. Bác sĩ nói rằng vị bác sĩ xử lý trước đó chỉ khâu da của tôi lại mà chưa nắn xương trước khi đắp thạch cao. Giờ thì đã quá muộn để làm lại. Không những thế vết thương đã bị nhiễm trùng. Các chuyên gia chỉnh hình khuyên tôi nên dùng kháng sinh trong một tháng.

Khi nhiễm trùng dừng lại, các bác sĩ sẽ mở lại vết thương và nối lại xương. Họ cũng sẽ dùng tấm thép và đinh để giúp xương mọc lại. Họ sẽ gỡ tấm thép và đinh ra sau một năm. Trong quá trình này, tôi sẽ bị tàn tật và phải dùng nạng. Chi phí phẫu thuật và viện phí là 10.000 nhân dân tệ.

Trong khi ở bệnh viện, tôi không thể ngủ vì các vết thương và bị ám ảnh bởi những tra tấn ở trại lao động. Những cảnh tra tấn dã man và đẫm máu thường xuất hiện trong tâm trí tôi. Họ cũng không cho tôi liên lạc với các học viên khác hay đọc các sách Pháp Luân Công, và phải ở lại trong bệnh viện. Họ sợ rằng tôi sẽ lại tu luyện Pháp Luân Công.

Tuy nhiên, cuối cùng họ đã để tôi về nhà. Đã 6 tháng trôi qua kể từ khi tôi bị bắt, cuối cùng tôi cũng đã có thể luyện công và học Pháp.

Chị dâu tôi nói: “Nếu cậu có thể hồi phục nhờ luyện công thì chị cũng sẽ tu luyện Pháp Luân Công”.

Lúc tôi bắt đầu luyện công, tôi phải đặt trọng tâm toàn thân vào chân trái bởi vì chân phải của tôi rất đau. Tuy nhiên khi tôi luyện bài Pháp Luân Trang Pháp, tôi cảm thấy dòng năng lượng bao trùm lấy chân phải của mình. Như thế tôi đã có thể phục hồi tư thế đúng và đứng thẳng trên cả hai chân. Sau một tháng tôi đã có thể bước đi từ từ. Chỗ đau ở xương vốn khiến tôi mất ngủ cả đêm cũng đã biến mất khi tôi bắt đầu luyện công.

Chị dâu chứng kiến uy lực của Pháp Luân Đại Pháp và đã bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công.

Năm 2011, tôi đã gặp ông Trương, giám đốc văn phòng cục vệ sinh thành phố. Ngay trước mặt nhân viên Phòng 610 của thành phố và các nhân viên địa phương khác, ông nói: “Chân của anh bị gãy, nhờ tập luyện Pháp Luân Công đã hồi phục, đây quả là một kỳ tích của Y học. Pháp Luân Đại Pháp quả là phi thường!“ Mọi người xung quanh đều tâm phục khẩu phục.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/26/344680.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/12/162812.html

Đăng ngày 6-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share