Bài viết của một học viên ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-1-2017]
Tôi đang công tác tại một bệnh viên khi mới bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đầu năm 2004. Khi học Pháp, tôi ngộ được rằng việc tu luyện cá nhân của tôi và Chính Pháp là liên hệ chặt chẽ với nhau. Cứu người là sứ mệnh của đệ tử Đại Pháp.
Tôi học Pháp thường xuyên, cập nhật những bài giảng Pháp của Sư phụ và đọc tuần báo Minh Huệ để trạng thái tu luyện của tôi đủ tốt để giúp mọi người hiểu chân tướng và được cứu. Tôi giới thiệu về Đại Pháp với tất cả các bệnh nhân, họ hàng và những người tôi gặp ở các bữa ăn tối và thậm chí với cả những người mà tôi gặp khi đi taxi hoặc trên tàu.
Sư phụ giảng:
“ Vào thời then chốt khi mà tôi yêu cầu chư vị quyết cắt đứt con người, chư vị lại không có theo tôi rời đi, mỗi một lần cơ hội đều sẽ không trở lại nữa.” (“Nhổ tận gốc” – Tinh tấn yếu chỉ)
Khi đến quảng trường Thiên An Môn để chứng thực Pháp hoặc đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu độc tài đã phát động cuộc đàn áp, chúng tôi đã phải bỏ đi những quan niệm và suy nghĩ người thường. Đây là một phần trong quá trình đi từ người thường trở thành thần. Và trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, là những học viên Đại Pháp, chúng ta cần xem xét những điều xảy ra dựa trên nguyên lý của Đại Pháp. Khi gặp khó nạn và mâu thuẫn, ngay khi chúng ta hướng nội và tu bỏ nhân tâm thì hoàn cảnh của chúng ta có thể thay đổi và chúng ta sẽ có thể vượt qua được khảo nghiệm.
Bệnh nhân của tôi
Một cậu bé nông thôn đã bị sốt rất cao và tôi đã điều trị cho cậu trong khoảng 5 ngày. Ngay khi tôi định cho cậu bé xuất viện thì cậu lại sốt trở lại và sốt liên tục trong vòng 20 ngày. Sau đó cậu bị viêm phổi, và phải mất ít nhất một tuần để giúp cậu vượt qua tình trạng tồi tệ nhất. Bố mẹ cậu nói với tôi rằng họ đã không chăm sóc cậu chu đáo.
Tôi nói với bố mẹ cậu về Pháp Luân Công và cuộc bức hại và về việc thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc. Vào ngày thứ ba, cậu bé không còn triệu chứng của bệnh nữa, mà bệnh này thường phải mất thời gian lâu mới chữa khỏi. Cả bố mẹ cậu và tôi đều chứng kiến huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp. Điều này cũng giúp tôi buông bỏ được việc chấp vào các biểu hiện bề ngoài, điều mà đã cắm rễ sâu ở tôi từ lâu.
Chồng tôi
Khi mới đắc Pháp, tôi thường đến một điểm học pháp. Chúng tôi đọc Pháp, phát chính niệm, chia sẻ những điều trong tu luyện, và thường phải quá nửa đêm tôi mới trở về nhà. Một lần, ngay trước nửa đêm, chồng tôi đã gọi điện thoại bảo tôi về. Tôi đã rất lo lắng và đứng vội dậy ra về.
Một đồng tu đã nói: “Đừng về vội nếu tâm trí của chị không bình tĩnh. Chị đang làm một điều rất chân chính, anh ấy nên vui mới phải.” Tôi nhận ra rằng đồng tu này đã nói đúng. Pháp tạo ra hết thảy các sinh mệnh, và người thân của đệ tử Đại Pháp sẽ được phúc báo, vì thế tôi đã nói chuyện với phần biết của chồng tôi ở trong đầu và phát chính niệm để thanh trừ những can nhiễu. Khi tôi trở về nhà thì chồng tôi đã đi ngủ rồi. Ngày hôm sau, anh xử sự như không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Một lần sau khi kết thúc ca trực đêm, tôi ra ngoài giảng chân tướng. Tôi về nhà muộn. Ngay khi tôi vào nhà, chồng tôi đã quát vào mặt tôi. Tôi không bị động tâm. Thay vào đó, tôi cố gắng chấn tĩnh anh: “Anh đừng tức giận như thế. Ngày mai em sẽ về nhà sớm hơn và nấu bữa tối cho anh.”
Sau đó tôi đi vào phòng của mình và khóa cửa lại. Tôi tự nhủ, là học viên thì nên từ bi cũng như phải có tâm thái cao. Trong khi chúng ta nên đối tốt với mọi người, chúng ta cũng nên uy nghiêm đối với những nhân tố đang thao túng họ.
Tôi tin rằng phần biết của chồng tôi hiểu chân tướng. Anh đã thoái Đảng và ủng hộ việc tôi tu luyện. Tôi nói chuyện với những sinh mệnh thao túng sau lưng anh và để họ biết rằng nếu họ tham dự vào việc bức hại thì họ sẽ bị giải thể. Vài phút sau, chồng tôi gõ cửa phòng và cười nói: “Anh đã hâm nóng bữa tối cho em rồi.”
Sư phụ giảng:
Khống chế đại não của một người thường thật là việc quá dễ dàng.(Chuyển Pháp Luân)
Khi có điều gì đó xảy ra, chúng ta nên phân biệt được phần tiên thiên và phần người thường của họ.
Sau khi bố tôi qua đời, mẹ tôi chuyển đến sống với tôi, vì anh trai và chị dâu không muốn chăm sóc bà. Trước hôm tiệc thượng thọ 80 tuổi của mẹ mà anh trai tôi đã tổ chức ở ngoại ô, tôi đã gọi điện thoại cho một đồng tu nam trước mặt chồng để thu xếp phương tiện đi lại đến bữa tiệc đó. Chồng tôi đã tức giận và quát tôi trước mặt mẹ tôi và con gái. Tôi nhận ra rằng chắc hẳn anh đã có thể bị thao túng, vì thế tôi đã hủy chuyến đi và hướng nội.
Bố tôi mất nhiều năm về trước, và mẹ tôi đã phải chịu đựng rất nhiều khổ cực để nuôi nấng chúng tôi. Tôi luôn muốn mẹ biết rằng chồng đối xử tốt với tôi để bà không phải lo lắng cho tôi. Tôi bị chấp vào việc làm cho bà cảm thấy hạnh phúc và luôn trông tốt đẹp trong mắt bà. Tôi cũng không nên gọi điện thoại cho đồng tu nam một cách suồng sã như thế. Tôi nên theo phép tắc khi giao thiệp với người khác giới. Sau khi tôi buông bỏ các chấp trước này, chồng tôi lại bình tĩnh trở lại.
Sau bữa tiệc, tôi nói với con gái: “Con có nghĩ rằng hôm nay bố con quá đáng lắm không?” Con gái nhắc nhở tôi: “Mẹ vẫn còn ôm giữ tâm oán hận à?” Tôi nhận ra rằng mình cũng phải loại bỏ những cảm giác bất hảo. Chúng ta làm gì thì không quan trọng bằng những chấp trước đằng sau những hành động của chúng ta.
Gần đây, chồng tôi thậm chí còn ủng hộ Đại Pháp hơn nữa. Anh giặt giũ, nấu nướng và lau dọn nhà cửa trong thời gian rảnh rỗi để tôi có thời gian làm việc Đại Pháp.
Anh trai tôi
Anh trai tôi là một người hoạt ngôn và khá là tính toán. Khi anh tôi biết khối u ác tính của mẹ đã di căn, và anh biết rằng những ngày còn lại của mẹ tôi chỉ còn đếm từng ngày nên đã xin đón mẹ tôi ở bệnh viện về sống cùng. Sau khi bà qua đời, anh trai tôi muốn giả mạo thông tin để lĩnh tiền phúc lợi của chính phủ. Anh ấy đã bảo tôi đưa những hóa đơn tiền điện sưởi ấm để lấy lại tiền bằng tài khoản phúc lợi của mẹ tôi. Tôi sẽ phải nói dối rằng mẹ đã sống với tôi trong những tháng cuối đời của bà. Tôi đã cảm thấy giằng xé trong một thời gian.
Tôi rất buồn về lời đề nghị của anh trai mình, thế nhưng tôi lại không muốn làm anh ấy khó chịu khi phải nhận lời từ chối. Tôi có tâm chấp trước vào tình cảm, nhưng đã quyết định không làm theo lời đề nghị đó. Tôi gọi cho anh ấy nói rằng tôi sẽ không làm như thế. Anh ấy đồng ý với quyết định của tôi và nói rằng anh ấy sẽ tự làm điều đó. Cuối cùng, anh tôi cũng lấy được số tiền đó mà không cần những tờ hóa đơn.
Tôi đã chi trả cho tiêu pha của mẹ tôi trong nhiều năm và chi phí tang lễ của bố, và tôi đã không hề động đến tiền tiết kiệm của mẹ. Tôi hứa với anh trai rằng anh ấy có thể sở hữu toàn bộ số tiền đó khi mẹ tôi qua đời. Nhưng anh trai đã phàn nàn với cô và chú của tôi rằng số tiền đó đã bị cắt xén. Tôi rất buồn khi nghe được điều đó. Nhưng điều gì cũng đều có lý do của nó. Tôi xem xét lại những chấp trước của mình. Tôi thấy rằng mình muốn được nhìn nhận là tốt. Cuối cùng, anh trai tôi không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa. Giờ đây anh trai và chị dâu đều đối tốt với tôi.
Đồng nghiệp của tôi
Một nữ y tá trẻ đã không đến thay ca đúng giờ để cho tôi về như đã hứa vào hôm mà tôi phải về sớm. Cô ấy đã hơn hai lần đến muộn và nói với tôi rằng cô ấy bận trên mạng xã hội. Tôi đã không bị mất bình tĩnh. Tôi biết rằng môi trường xung quanh phản ánh tâm thái tôi. Tôi nhận ra rằng mình cũng không hay giữ lời hứa. Thỉnh thoảng tôi cũng hay tâng bốc sự thực để có được thể diện tốt đẹp. Tôi nói với đồng tu rằng hàng ngày tôi dậy lúc 3 giờ 50 phút sáng để luyện công và học Pháp nhưng không phải lúc nào tôi cũng làm được như vậy. Tôi có thói quen văn hóa Đảng tâng bốc này. Tôi đã trừ bỏ những chấp trước này khi nhận ra chúng. Kể từ đó, nữ y tá đó không bao giờ đến muộn.
Tôi có rất nhiều điều để kể. Tóm lại là trong tu luyện, chúng ta nên xem những khảo nghiệm gặp phải là hảo sự: chúng ta phải đối mặt với những thử thách bằng chính niệm và phủ định an bài của cựu thế lực. Bất cứ điều gì xảy ra với chúng ta thì đều là hảo sự miễn là chúng ta có thể đề cao tâm tính.
Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin các đồng tu từ bi chỉ ra những điều gì không phù hợp với Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/22/341184.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/17/162215.html
Đăng ngày 18-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.