Bài viết của Mã Trung Ba, học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-11-2016] Con gái lớn của tôi sinh con đầu lòng vào tháng 1 năm 2015 bằng phương pháp sinh mổ. Bởi vì con gái tôi bị mất nhiều máu nên các nhân viên y tế đã quyết định truyền máu cho cháu.

Nhưng sau đó bệnh viện mới phát hiện ra họ dán sai nhóm máu của con gái tôi. Con gái tôi thuộc nhóm máu hiếm Rh (-) nhưng họ lại dán thành Rh (+). Chỉ có khoảng 0,1% số người có nhóm máu RhD (-), và họ không thể tìm thấy ai khác có cùng nhóm máu này tại bệnh viện ở khu vực chúng tôi.

Nhưng bệnh viện đã không dám thừa nhận sai lầm của mình và chỉ nói rằng họ đang cố gắng cầm máu cho bệnh nhân. Các nhân viên y tế đã phải làm việc suốt ngày đêm, trong khi tôi khuyên con gái mình nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Bảy giờ sau đó, các bác sĩ thông báo với chúng tôi rằng con gái tôi đã thoát khỏi cơn nguy kịch.

Đối mặt với nguy hiểm chết người

Mặc dù con gái tôi sau đó đã ổn định trở lại, nhưng cháu bé lại không hề có phản ứng gì và không uống được sữa, ngay cả nước đường. Tối hôm đó, dì của con rể tôi, một bác sĩ tại thành phố Cáp Nhĩ Tân, đã đến thăm cháu bé. Bà ấy không thể hiểu tại sao các bác sĩ lại không truyền máu cho con gái tôi mặc dù con gái tôi bị mất rất nhiều máu. Khi chúng tôi chất vấn, bệnh viện đã thừa nhận sai lầm của mình và thông báo cho chúng tôi biết nhóm máu cực kỳ hiếm của con gái tôi.

Dì của con rể tôi đã giải thích rằng trẻ sơ sinh sẽ gặp nguy hiểm nếu đứa bé có cùng nhóm máu Rh (+) giống người cha thay vì có cùng nhóm máu Rh (-) với người mẹ. Một đứa trẻ có nhóm máu Rh (+) được sinh ra bởi một người mẹ Rh (-) sẽ có nguy cơ bị chứng thiếu máu tán huyết, các tế bào hồng cầu sẽ bị phá hủy ở trong mạch máu. Do vậy, trong trường hợp này, trẻ sơ sinh phải được thay máu hoàn toàn. Bệnh viện địa phương của chúng tôi không được trang bị đầy đủ thiết bị để xử lý một ca thay máu đặc biệt như vậy, vì thế cháu của tôi cần phải được chuyển đến điều trị ở bệnh viện tỉnh tại Cáp Nhĩ Tân.

Sau khi kiểm tra tình trạng của cháu tôi, các bác sĩ thông báo với chúng tôi rằng cháu bé đang ở trong tình trạng nguy kịch. Dì của con rể tôi đề nghị chuyển cháu đến bệnh viện tỉnh ở Cáp Nhĩ Tân. Các bác sĩ đã khuyên can bà và nói rằng: “Cháu bé không thể sống nổi trong chuyến đi này. Sự căng thẳng từ di chuyển sẽ khiến cháu bé chết vì suy tim.”

Dì của con rể tôi đã gửi kết quả xét nghiệm của cháu cho một chuyên gia ở Cáp Nhĩ Tân để nhờ tư vấn. Chẩn đoán cho thấy cháu tôi bị hội chứng tiểu não, và có một khối u lành tính lớn trong não của bé, những vấn đề này sẽ khiến cháu bị bệnh rối loạn tâm thần. Hội chứng này không đe dọa tính mạng của cháu tôi – mà là do người mẹ mang máu Rh (-) tạo ra kháng thể gây nguy hiểm đến trẻ sơ sinh. Về cơ bản, cháu gái của tôi không thể sống được lâu.

Cả gia đình tôi đã choáng váng và vô cùng đau đớn sau khi biết tin. Chúng tôi đã giấu không cho con gái biết tình trạng tồi tệ của cháu bé. Đến lúc này, dì của con rể tôi đã khuyên con rể tôi thuyết phục con gái tôi đến thăm cháu bé tại phòng cấp cứu sơ sinh. Con gái tôi đã đồng ý đến thăm cháu bé.

Chồng tôi đang tham dự đám cưới của cháu gái tôi tại một thành phố khác, cũng đã tức tốc trở về nhà ngay sau khi nhận được tin báo.

Trong tuyệt vọng cầu xin Đại Pháp giúp đỡ

Chẩn đoán của bác sĩ đã khiến tôi vô cùng choáng váng. Dì của con rể tôi khẳng định rằng không thể cứu cháu bé được nữa.

Tôi đáp: “Tôi sẽ không từ bỏ. Tôi là một học viên Pháp Luân Công, vì vậy tôi có thể khẩn cầu Sư phụ cứu cháu gái của mình. Tôi muốn cho cháu nghe các bài ghi âm giảng Pháp của Sư phụ. Mọi người bên nhà nội của cháu có đồng ý không?”

Dì của con rể tôi nói sau một chút do dự: “Bệnh viện không còn cách nào cứu được cháu bé nữa. Ngay cả em gái tôi cũng đã cầu nguyện cho cháu tại một ngôi chùa. Không còn gì để mất, hãy cho cháu nghe đi.”

Tuy nhiên, vợ và con gái của em trai tôi đã phản đối: “Cháu bé đang cận kề cái chết và nó còn quá nhỏ để có thể hiểu được nội dung của băng ghi âm. Hành động của chị sẽ chỉ vô ích, và nó cũng khiến chị bị chê cười!”

Những giấc mơ báo trước

Tôi nhớ lại một giấc mơ vào hai ngày trước, lúc đó mẹ của con rể tôi đã xuất hiện trước mặt tôi và nói: “Con gái bà sẽ sinh con trong vòng hai ngày tới. Hãy chăm sóc tốt cho cháu bé.”

Mẹ của con rể tôi đã qua đời trước khi tôi có cơ hội gặp bà ấy. Hơn nữa, theo dự kiến, 20 ngày nữa mới đến ngày dự sinh của con gái tôi.

Tôi gọi điện cho con rể và mô tả một số đặc điểm của bà ấy trong giấc mơ. Trước sự ngạc nhiên của tôi, con rể tôi đã xác nhận những mô tả của tôi là hoàn toàn chính xác, điều này càng khiến tôi bối rối hơn. Mẹ của con rể tôi đặc biệt gần gũi với các chị em gái của bà. Thay vì xuất hiện trước mặt họ, tại sao bà ấy lại báo mộng cho tôi? Nhớ lại vụ việc, tôi tự hỏi liệu điều này có thể là một dấu hiệu cho thấy đứa bé sẽ được Đại Pháp cứu?

Trong khi suy nghĩ miên man về sự việc này, tôi trở lại phòng bệnh của con gái tôi. Ngay khi nhìn thấy tôi, con gái tôi kêu lên: “Mẹ, con vừa có một cơn ác mộng khủng khiếp! Con mơ thấy con đang ôm con gái con và cố chạy thoát khỏi sự truy sát của một người đàn ông cầm kiếm chỉ muốn chém con gái con.”

Tôi đã nói chuyện với con rể tôi về giấc mơ kỳ lạ đó. Con gái tôi không hề biết rằng con của cháu đang phải chiến đấu để giành lại cuộc sống. Từ những mô tả của con gái tôi và tình trạng của cháu gái tôi, tôi hiểu rằng dường như là chủ nợ tiền kiếp của cháu bé đang muốn đòi nợ cháu.

Vào lúc đó, tôi hiểu ra lý do tại sao mẹ của con rể tôi đã xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Bà ấy biết đứa bé sắp phải đối mặt với nguy hiểm và đã tiếp cận tôi theo cách đặc biệt đó để nhờ giúp đỡ. Là một học viên Đại Pháp, tôi có thể bảo vệ được đứa cháu của bà.

Tôi đi về nhà lấy chiếc máy nghe nhạc MP3. Khi về đến nhà, tôi đã thắp hương, quỳ lạy và khẩn cầu Sư phụ cứu cháu gái của tôi. Tôi hiểu rằng nếu đứa trẻ vẫn chỉ là một người thường, thì Sư phụ sẽ không thể cứu cháu. Vì vậy, tôi đã hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ hướng dẫn cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thêm vào đó, sự phục hồi của cháu cũng sẽ khiến những người khác tin vào huyền năng của Đại Pháp.

Chồng tôi đến bệnh viện vào buổi chiều. Sau khi biết được bệnh viện không thể cứu cháu gái của chúng tôi, ông ấy đã quay sang nói với tôi: “Nhanh lên, hãy mau cho cháu bé nghe băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ.”

Sau khi chứng kiến sự hồi phục thần kỳ của tôi nhiều năm trước đó, chồng tôi đã tin tưởng rằng Đại Pháp là hy vọng cuối cùng của chúng tôi.

Sức mạnh kỳ diệu của Đại Pháp

Tôi đặt một bên của chiếc tai nghe vào trong lồng ấp thông qua một cái lỗ, để nó gần tai của cháu bé, và giữ một bên còn lại cho mình nghe. Tôi cùng chú tâm nghe Pháp cùng cháu.

Trong vòng hai giờ đồng hồ, cháu gái của tôi bắt đầu khóc. Chúng tôi cho cháu uống sữa và ngay lập tức cháu bé đã uống được 15 ml. Con rể của tôi và gia đình cậu ấy cảm thấy phấn khích. Con rể tôi nói với tôi rằng: “Nhanh lên, mẹ hãy cho con gái con tiếp tục nghe Pháp!”

Tôi ngồi xuống bên cạnh cháu bé và mở cho cháu nghe các bài giảng Pháp trong hai giờ đồng hồ nữa. Ngay sau đó, tay và chân của cháu bé bắt đầu cử động được. Sau đó, cháu lại uống thêm 30 ml sữa.

Sư phụ đã cứu sống cháu gái của tôi! Sáng hôm sau, một vài bác sĩ đến khám cho cháu đã rất ngạc nhiên khi thấy cháu vẫn còn sống và khỏe mạnh. Họ đã thực hiện một loạt các xét nghiệm và rất ngạc nhiên khi nhận được kết quả. Lượng đường trong máu của cháu bé đã tăng lên, và nồng độ bilirubin trong máu đã giảm. Các bác sĩ khẳng định rằng sức khỏe của cháu đã được cải thiện đáng kể và cháu đang phục hồi nhanh chóng.

Trong hai ngày tiếp theo, tôi không ngừng nghe các bài giảng Pháp cùng với cháu gái của mình, xen kẽ khoảng thời gian đó là phát chính niệm. Sau đó, một trong hai tai nghe của tôi bị hỏng. Vì vậy, tôi đã mua một chiếc mới, nhưng chỉ một bên tai nghe là hoạt động. Không còn sự lựa chọn nào khác, tôi đã nói với cháu gái của mình rằng: “Chỉ có một bên tai nghe hoạt động được; vậy chúng ta sẽ thay phiên nhau nghe các bài giảng Pháp. Bà sẽ nghe trước.” Con rể tôi tình cờ nghe được điều tôi vừa nói, liền nói với tôi: “Mẹ phải cho con gái của con nghe các bài giảng Pháp liên tục!” Tôi nói với con rể rằng chiếc tai nghe đã bị hỏng một bên, và con rể tôi nói rằng cậu ấy sẽ nối hai bên tai nghe không bị hỏng lại với nhau.

Nhiều người tìm hiểu sự thật

Lúc đó đang là mùa đông, nhiều bệnh nhân phải nhập viện vì các bệnh về đường hô hấp và họ cũng biết bệnh tình của cháu gái tôi. Gia đình tôi đã nhận được rất nhiều lời thăm hỏi từ các bệnh nhân.

Các bệnh nhân nội trú đã giúp đỡ gia đình chúng tôi rất nhiều và hàng ngày họ đều muốn biết tình trạng của cháu bé. Họ đã rất ngạc nhiên khi biết được cháu gái tôi đã thoát khỏi tình trạng nguy kịch chỉ sau một đêm, họ đã hỏi chúng tôi lý do vì sao. Đây đúng là một cơ hội tốt để cho nhiều người hơn nữa biết được sự tốt đẹp của Đại Pháp và trải nghiệm thần kỳ của gia đình chúng tôi.

Nhiều người đã thể hiện sự ngưỡng mộ của họ trước huyền năng của Đại Pháp, và hơn 20 người đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vào ngày hôm đó.

(Còn nữa)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/4/336984.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/8/159868.html

Đăng ngày 22-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share