Bài viết của Phù Tả, một học viên ở Khu tự trị Quảng Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-7-2016] Tháng 12 năm 2014, tôi được một công ty bất động sản thuê làm nhân viên kế toàn tài chính, thủ quỹ và nhân viên quan hệ khách hàng. Tôi phải làm việc với hầu hết các loại người và yêu cầu đối với tâm tính là rất cao.

Việc thu tiền thuê nhà từ người thuê là một công việc khó khăn nhất trong công ty, và lợi tức cho thuê là nguồn doanh thu chính của chúng tôi. Vợ của ông chủ đã rất chú trọng tới việc này. Nhưng bà ấy rất bận rộn và không thể đến công ty thường xuyên. Tuy nhiên, bất cứ khi nào bà đến, bà sẽ đôn đốc nhân viên thu tiền thuê nhà. Vì vậy, bất cứ ai được giao trách nhiệm đó đều cảm thấy rất áp lực.

Khi vào làm việc ở công ty, tôi được biết nhân viên thu ngân làm việc toàn thời gian gần đây đã nghỉ việc. Một kế toán khác làm công việc của nhân viên thu ngân bán thời gian cũng chán ngấy với công việc này và phải đi tìm công việc ở nơi khác.

Công việc thu tiền chủ yếu do những người trẻ tuổi đi làm. Nhưng tôi đã gần 50 tuổi và dường như đó là một công việc khó khăn đối với tôi. Tuy nhiên, kể từ khi làm một người tu luyện, tôi quyết định mình phải gắng hết sức để làm tốt công việc.

Vừa lúc tới công ty, tôi thấy văn phòng và phòng tắm rất bẩn. Vì vậy, tôi bắt đầu lau dọn vào mỗi buổi sáng trước khi đổi ca làm. Không lâu sau, các đồng nghiệp biết tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Qua biểu hiện của tôi, họ dần hiểu các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Thậm chí một số người bắt đầu đọc các sách của Pháp Luân Công và một số người quyết định thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Trong công việc, tôi thường xuyên nhận được các cuộc gọi phàn nàn từ khách hàng. Rất khó để giữ được tâm thái bình tĩnh. Khi gặp tình huống như thế, tôi sẽ nghĩ về Pháp của Sư phụ:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.” (Thế nào là Nhẫn, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Dần dần, tôi đã học được cách kiểm soát trạng thái và không còn khó chịu nữa.

Tôi trở nên kiên nhẫn và ân cần lắng nghe phàn nàn của họ hơn. Tôi viết ra những thông tin cùng ý kiến của họ về mỗi vấn đề và chuyển tới bộ phận thích hợp.

Kết quả là, chất lượng dịch vụ của công ty được cải thiện, và ông chủ hài lòng với công việc của tôi. Có rất nhiều lần khách hàng đến với thái độ giận dữ nhưng sau đó lại mỉm cười!

Sau khi ân cần thương lượng với khách hàng, hầu hết họ đều chủ động trả tiền thuê nhà trước thời hạn. Nếu có người thực sự bận, tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại thân thiện để nhắc họ.

Tuy nhiên, tôi cũng gặp một sự cố thu tiền liên quan đến việc cho thuê cửa hàng. Phí tiền điện được thu sau khi sử dụng, cùng với tiền thuê nhà. Vì vậy, một số cửa hàng được chuyển giao cho khách hàng mới trước khi tiền điện được thu.

Trong những trường hợp đó, công ty thường chịu lỗ phần tiền điện cho tháng cuối cùng từ chủ cửa hàng chuyển đi. Khi điều này xảy ra, ông chủ sẽ khá bực bội. Tôi luôn giữ vững tâm tính và không để mình bị động tâm. Sau đó, mọi thứ thay đổi.

Bây giờ, các chủ cửa hàng trước thường đến trả các hoá đơn tiền điện sau khi họ chuyển đi.

Tôi cũng chịu trách nhiệm gửi tiền mặt vào tài khoản ngân hàng của bà chủ. So với năm 2014, số tiền tôi thu được trong năm 2015 nhiều hơn vài trăm nghìn nhân dân tệ.

Bà chủ rất hài lòng. Bà ấy nói đi nói lại: “Có chị ở đây tôi rất yên tâm.”

Kể từ khi tôi đảm nhận công việc thu ngân, thu phí dịch vụ và làm các nhiệm vụ khó khăn, môi trường làm việc của công ty chúng tôi được cải thiện, và ông chủ không còn để đồng nghiệp của tôi làm việc thêm thời gian nữa.

Nhân viên thu ngân/kế toán trước đây từng chịu rất nhiều áp lực và thậm chí đã nghĩ đến xin nghỉ việc đã quyết định ở lại sau khi tôi nói chuyện với cô ấy. Tôi nói với cô về các nguyên lý của Đại Pháp, giúp cô giải quyết được mâu thuẫn với mẹ chồng.

Cô rất tin tưởng tôi và chúng tôi đối xử với nhau như chị em. Cô ấy nói với tôi: “Tôi sẽ không nghỉ việc. Công việc của tôi giờ dễ dàng và thoải mái. Chị đi đâu thì tôi theo đó.”

Tôi không mong đợi cô ấy thay đổi đến như thế. Nhưng cũng giống như những gì Sư phụ giảng:

“Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Khí và Công, Pháp Luân Công)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/12/330944.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/15/158279.html

Đăng ngày 18-9-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share