Bài viết của Tịnh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-1-2016] Tháng 10 năm 2015, khi tôi đang đứng bên ngoài Trạm xe lửa Quảng Châu cùng một đồng tu, là người đã cùng tôi trải qua rất nhiều hoạn nạn, thì ba cảnh sát đột nhiên bước đến trước mặt chúng tôi và bắt giữ người đồng tu này.

Tôi rất sốc, không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng bản năng của tôi ý thức được chúng tôi đã bị cảnh sát theo dõi và truy lùng.

Sơ hở lớn

Tôi tự hỏi vì sao việc này lại có thể xảy ra. Sau đó tôi nhớ lại một sự việc xảy ra vài ngày trước đó. Vợ tôi bảo tôi rằng đường ống nước bị rò rỉ ở đâu đó trong nhà, bởi vì tiền nước hàng tháng là 70 tệ, nhưng tháng này lại tăng lên hơn 2.000 tệ.

Tôi bừng tỉnh và hiểu rằng tôi đã có sơ hở trong tu luyện. Trên bề mặt, đường ống nước nhà tôi bị rò rỉ khiến cho nước sạch bị lãng phí. Tôi tin rằng đó là sự điểm hóa của Sư phụ, rằng tôi đã có sơ hở rất lớn trong tu luyện.

Tôi suy nghĩ về sai lầm của mình và hướng nội tìm. Rốt cuộc chúng tôi đã làm sai ở đâu? Về lý mà nói, vị đồng tu này tu luyện rất tốt. Tôi biết rõ anh ấy. Anh ấy học Pháp tinh tấn, chính niệm mạnh, gặp vấn đề luôn hướng nội tìm, luôn làm tốt ba việc mà đệ tử Đại Pháp cần làm. Vậy tại sao chúng tôi lại gặp phải ma nạn lớn đến như vậy?

Các đồng tu đến hỗ trợ

Các đồng tu đến và đề xuất giúp đỡ tôi. Chúng tôi cùng nhau học Pháp, phân tích, chia sẻ, hướng nội tìm, phát chính niệm, và cùng nhau giải thể tà ác bức hại.

Tôi đã tìm ra rất nhiều chấp trước, sơ hở và thiếu sót, chẳng hạn như không tĩnh tâm khi học Pháp, còn nhiều nhân tâm, và tâm sắc dục vẫn thường xuyên nổi lên, v.v. Tuy nhiên, dường như vẫn còn một sơ hở to lớn khác mà tôi chưa tìm ra.

Lúc này, một đồng tu đề nghị tôi hướng nội để tìm xem tôi có hành vi gây loạn Pháp không. Điều này khiến tôi ngạc nhiên. “Tôi đã làm gì không phù hợp với Pháp ư?” Tôi nghiêm túc tự hỏi bản thân mình.

Loạn Pháp

Sau đó tôi nhớ lại một sự việc. Tôi vốn là một nhạc sỹ chuyên nghiệp và luôn yêu thích sáng tác âm nhạc và thu âm tại nhà. Sau khi tập thơ Hồng Ngâm III của Sư phụ được đăng tải, tôi đã vô cùng hoan hỷ. Tâm hoan hỷ và tâm hiển thị đã khiến tôi phiêu phiêu bay bổng, tôi quyết định phổ nhạc cho các vần thơ. Ban đầu, tôi cũng nhận thức được rằng không ai có thể phổ nhạc cho lời thơ của Sư phụ được, nhưng tôi lại phớt lờ điều này bởi tôi nghĩ rằng tôi chỉ đàn hát phục vụ bản thân mình chứ không chia sẻ rộng.

Tuy nhiên, sau đó tôi quyết định gửi các bản nhạc do tôi soạn tới Minh Huệ Net với hy vọng rằng chúng sẽ được chấp nhận.

Tôi cho rằng việc phổ nhạc cho lời thơ này là có ích với tôi và giúp tôi học Pháp và ghi nhớ Pháp tốt hơn, nhất cử lưỡng đắc. Nó dường như rất thuần tịnh, giản đơn, hoàn hảo, tôi không hề nghĩ rằng mình đã và đang làm loạn Pháp! Thật vô cùng nguy hiểm!

Tôi nhớ rằng tôi và đồng tu bị bắt giữ kia đã từng cùng nhau vừa đàn vừa hát các bài hát mà tôi phổ nhạc đó. Anh ấy còn cao hứng và tải các bài hát về điện thoại di động để lúc nào muốn nghe thì nghe, mặc dù sau đó tôi đã đề nghị anh ấy xóa chúng càng sớm càng tốt. Đáng tiếc là lúc đó tôi đã không nhận ra rằng toàn bộ các hành vi đó đều là loạn Pháp! Hoàn toàn không lý tính!

Tôi đã nhận thức ra tính nghiêm trọng của vấn đề, rằng hành vi của chúng tôi là không phù hợp và là loạn Pháp. Tôi cũng ý thức được rằng tôi phải có trách nhiệm quy chính việc làm sai trái này. Tôi đã xóa hết những bản nhạc và các tệp ghi âm lưu trữ trong máy tính của tôi cũng như máy tính ở nhà anh ấy.

Bài học giáo huấn sâu khắc và tổn thất nghiêm trọng

Cả hai chúng tôi đều bị cơ quan sa thải. Không tìm được công việc khác, chúng tôi lâm vào cảnh túng thiếu. Chúng tôi dự tính kiếm sống bằng cách sản xuất âm nhạc trong một phòng thu tại nhà.

Chúng tôi đã vay mượn hơn 100.000 tệ để bắt đầu công việc, nhưng cảnh sát đã tịch thu số tiền đó khi họ bắt giữ đồng tu này. Anh ấy đã chuyển số tiền đó vào tài khoản ngân hàng của anh ấy. Cảnh sát đã mưu hại dùng số tiền đó làm bằng chứng để khép tội và kết án tù anh ấy.

Lúc này tôi thành khẩn hướng Sư tôn nhận sai lầm và sám hối. Đệ tử đã phạm sai lầm vô cùng nghiêm trọng, vô cùng nguy hiểm! Đệ tử đã sai rồi! Đệ tử đã làm loạn Pháp, đạo Pháp, đệ tử xin tạ lỗi với Sư tôn!

Tôi đào sâu hướng nội và tự hỏi bản thân vì sao tôi lại có thể phạm sai lầm khủng khiếp hết lần này đến lần khác như vậy. Điều gì đã khiến tôi hành động sai như vậy?

Tìm ra căn nguyên của vấn đề

Sau khi trở về nhà, tôi đọc một số bài giảng Pháp của Sư phụ: “Một đòn nặng” và “Vĩnh viễn ghi nhớ” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ, cũng như bài “Diễn giảng loạn Pháp” của Ban Biên tập Minh Huệ.

Tôi nhận ra hành vi sai trái của mình không khác gì với việc một người diễn giảng Pháp, ghi chép Pháp, thu âm hay ghi hình khi Sư phụ đang giảng Pháp. Sư phụ đã nhắc nhở chúng ta rằng bất kỳ ai làm như vậy đều là loạn Pháp.

Gốc rễ của vấn đề nằm ở chỗ tôi đã không tinh tấn học Pháp và đối đãi với Pháp không nghiêm túc.

Sư phụ giảng:

“Tu là việc của bản thân chư vị, cầu những gì là chư vị tự quyết định, người thường đều có ma tính và Phật tính, tư tưởng hễ không đúng đắn thì ma tính sẽ khởi tác dụng. Tôi bảo chư vị lần nữa, người ngoài vĩnh viễn không phá hoại Pháp đươc đâu, phá hoại Pháp là chỉ có thể là nội bộ học viên. Hãy nhớ kỹ!” (Pháp định, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Đối chiếu với Pháp của Sư phụ, tôi vô cùng xấu hổ, thực sự không thể tha thứ cho bản thân mình. Đây là một bài học giáo huấn sâu sắc. Chúng ta không thể thuận theo bản thân mà muốn gì làm nấy, bởi tu luyện là nghiêm túc phi thường!

Chúng ta không thể vì nhất thời hứng khởi mà chứng thực bản thân, quên rằng nhiệm vụ của người tu luyện chúng ta là duy hộ Đại Pháp.

Là một đệ tử Đại Pháp, con sẽ luôn ghi nhớ lời dạy của Sư tôn, làm thật tốt ba việc. Con sẽ cố gắng luôn chỉ làm những việc đúng đắn, không cô phụ sự kỳ vọng của Sư tôn.

Có chỗ nào không đúng, mong các đồng tu chỉ chính.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2016/1/28/322797.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/24/155686.html

Đăng ngày 9-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share