Bài viết của một học viên hải ngoại

[MINH HUỆ 9-1-2016] Tôi thường không vui khi bị chỉ trích. Tâm tật đố và tâm oán hận đã can nhiễu việc học Pháp của tôi. Tôi cũng ôm giữ những tư tưởng xấu về các đồng tu và không thể nhẫn với họ. Tôi thường thiếu từ bi khi nói chuyện với họ. Trạng thái này khiến tôi mệt mỏi và thống khổ.

Sư phụ giảng:

“Tôi nghĩ những cái này và tu luyện của chư vị là có quan hệ, không phải là giúp chư vị tiêu nghiệp thì chính là giúp chư vị đề cao tâm tính, cho nên chư vị phải đối đãi chính xác. Có người [đôi lúc] ở vào tình huống rất khó khăn, bởi vì chư vị là người tu luyện, cho nên đảm bảo đối với chư vị đều có chỗ tốt. Chư vị cho rằng đối với chư vị không có lợi là do chư vị còn chưa bỏ được phần con người của mình, chư vị cảm thấy đối với chư vị bất công, chư vị cảm thấy người ta không nên đối đãi như vậy với chư vị, mà phải đối đãi tốt hơn với chư vị. Nhưng đứng trên góc độ của người luyện công, tất cả mọi người đều đối tốt với chư vị như vậy, thì chư vị tu thế nào đây? Tâm của chư vị bộc lộ ra thế nào? Chư vị đề cao thế nào? Chư vị tiêu nghiệp thế nào? Không phải là vấn đề này sao? Cho nên khi gặp phải tất cả những khó khăn ma nạn này, chư vị không được ôm giữ cái tâm [cảm thấy như bị] xúc phạm, nhất định phải đối đãi chính xác.” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở New Zealand)(Tạm dịch)

Lời xin lỗi đã được chấp nhận

Tôi đã học Pháp và giao lưu với các đồng tu. Tôi được khuyên nên hướng nội. Tôi dùng Pháp [đối chiếu] để tìm ra các chấp trước, như là tâm tật đố, tâm oán hận, muốn được khen ngợi, hiển thị và tâm cầu danh. Tôi nhận ra rằng đầu của mình chứa đựng nhiều ý nghĩ xấu hơn là ý nghĩ tốt về các đồng tu. Tôi đã sợ hãi khi tôi nhận ra rằng mình có rất nhiều tâm chấp trước.

Sư phụ đã giảng:

Thiểu tức tự tỉnh thiêm chính niệm

Minh tích bất túc tái tinh tấn

(Lý Trí Tỉnh GiácHồng Ngâm II)

Tạm dịch:

Lý Trí Tỉnh Giác

Tự kiểm một hồi thêm chính niệm

Phân tích thiếu sót rồi tinh tấn

Tôi đã gục đầu xấu hổ khi nhìn bức chân dung của Sư phụ, tôi đã khóc và nói rằng: “Ngộ tính của con rất kém, nhưng con quyết định sẽ loại bỏ tất cả những quan niệm người thường kia. Xin Sư phụ hãy giúp con!”

Tôi đã xin lỗi bạn học viên Pháp Luân Đại Pháp mà tôi không thích và chân thành xin cô tha lỗi cho những hành vi sai trái của mình. Lời xin lỗi của tôi đã khiến cô xúc động rơi lệ. Cả hai chúng tôi đã khóc và nhận ra rằng chúng tôi cần phải nỗ lực hết mình như một chỉnh thể để cứu độ chúng sinh.

Khi Sư phụ loại bỏ nhiều vật chất xấu đi, tâm tính tôi được đề cao, cơ thể nhẹ nhàng. Giờ đây, tôi đã ngộ được điều Sư phụ giảng:

“Phóng hạ chấp trước khinh chu khoái

Nhân tâm phàm trọng nan quá dương”

(Tâm Tự MinhTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Tạm dịch:

Tâm tự minh

“Xả chấp trước, thuyền thời nhẹ lướt

Nặng phàm tình, biển rộng sao qua”

Thường xuyên lui tới khu du lịch

Tôi đã đi đến một địa điểm du lịch để nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và vì tôi đã loại bỏ được rất nhiều tâm chấp trước, nên mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn trước đây. Điều đó được thể hiện qua việc có nhiều du khách Trung Quốc thích lắng nghe tôi.

Để giúp họ hiểu về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, tôi nói với họ rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là một tổ chức ma quỷ. Có khoảng 865 bệnh viện trên toàn quốc gồm cả các bệnh viện quân đội. Hơn 10.000 nhân viên y tế rất có thể đã tham gia thu hoạch tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp còn sống.

Người Trung Quốc nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, vì nó đã phạm những tội ác ghê tởm này. Vì điều này, tương lai nó sẽ phải đối mặt với thảm họa và bị hủy diệt. Những ai vẫn còn là thành viên của nó sẽ bị liên lụy vì bất cứ điều gì mà ĐCSTQ đã làm và sẽ phải gánh chịu hậu quả.

Năm người Trung Quốc đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ trong ngày hôm đó ngay sau khi tôi giải chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho họ. Sau đó, trong hai giờ sau đã có 37 người Trung Quốc đồng ý thoái Đảng.

Gọi điện về Trung Quốc

Khi tôi gọi điện về Trung Quốc Đại lục để nói chuyện với nhân viên Phòng 610 và nhân viên Ủy ban Chính trị và Pháp luật, tôi đã đạt được những kết quả khá khả quan. Họ trả lời điện thoại ngay lập tức và cũng giữ điện thoại lâu hơn người khác để nghe thông điệp của chúng tôi. Một số họ đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ ngay trong cuộc gọi.

Tầm quan trọng của việc học Pháp

Tôi nhận ra rằng mình phải học Pháp nhiều hơn để phủ nhận bức hại, phát chính niệm thường xuyên hơn và nói cho mọi người nghe về Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Những học viên chưa làm được tốt thì sẽ sao đây? Mọi người đều mong muốn nhìn thấy tôi mỉm cười với mọi người, nhưng chư vị biết đó, ấy là khích lệ, là kỳ vọng; [mà chư vị] đã từng nghĩ chưa, thời gian này cấp bách như vậy, những người tu chưa tốt thì sẽ làm sao? Có người còn có cơ hội, có người đã thậm chí ngay cả cơ hội cũng chẳng có; có người vẫn tới kịp, đối với một số người mà giảng thì chư vị chỉ có thể chạy [mới kịp], nhưng mà, không có cơ sở đó, không thể nhận thức Pháp ở mức độ đó, [thì] làm sao có được động lực kiên trì? Chư vị tinh tấn chăng? Không có cơ sở được lập tốt ở trong Pháp thì chư vị cũng làm không tới. Quyết tâm kia, tín niệm kiên định kia, là đến từ Pháp. Thời gian cấp bách, Sư phụ không muốn chỉ nói những [điều] dễ nghe, những lời khích lệ quả thực đã được nói rất nhiều rồi. (Sư phụ gật đầu, dừng lại đưa mắt quét nhìn hội trường) Tuy nhiên, nếu thật sự rất nhiều người rớt xuống rồi, không vực lên được, tôi nói là [về] đệ tử Đại Pháp, thì mới là đau lòng nhất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ Quốc 2015)

Tin vào Sư phụ và Pháp

Cảm tạ Sư phụ đã cho phép con được trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp và bảo hộ con trong khổ nạn. Tôi cần phải hướng nội khi gặp vấn đề và cần tín Sư tín Pháp. Bất cứ khi nào các quan niệm xấu nổi lên, tôi cần nhận biết và loại bỏ chúng.

Sư phụ giảng:

“Tất nhiên chúng ta có những học viên thực thi rất tốt đẹp, nhưng ngay cả gồm những học viên thực thi được tốt, cũng chưa đạt tới trình độ viên mãn. Người tu luyện thời quá khứ là tống khứ từng chấp trước một, từng chấp trước một, [còn] chư vị là, với cơ hồ tất cả chấp trước đều đang ở đó, [chư vị] khiến chúng từng tầng từng tầng trở nên yếu đi, giảm đi, yếu đi, càng ngày càng giảm đi, càng ngày càng nhỏ, tôi là làm vậy cho chư vị, bảo đảm rằng đệ tử Đại Pháp trước khi viên mãn vẫn có thể sinh sống bình thường nơi người thường, có thể cứu người một cách bình thường trong quần thể con người, đồng thời, chính vì có nhân tâm chưa hoàn toàn tống khứ, [nên] cũng có thể khiến chư vị tu luyện trong can nhiễu của nhân tâm, mọi thời khắc cảnh tỉnh chính mình, tu luyện chính mình, hoàn thành trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp, đó chính là uy đức, đó chính là xuất sắc, đó chính là con đường mà chư vị đi. (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ Quốc 2015)

Không có gì là ngẫu nhiên đối với người tu luyện

Tôi tin rằng mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp khi các đệ tử Đại Pháp có chính niệm. Không có gì là ngẫu nhiên đối với người tu luyện. Chúng ta nên tiếp tục làm ba việc thật tốt, cứu nhiều người hơn nữa, tìm ra những thiếu sót của bản thân, dùng các tiêu chuẩn của Pháp để chỉ đạo, thẳng tiến trên con đường tu luyện để hoàn thành sứ mệnh của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/9/321987.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/29/154990.html

Đăng ngày 3-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share