Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-10-2015] Tôi mở một cửa hàng tạp hóa vào mùa hè năm 2008.Tôi rất bận rộn với công việc nên dành rất ít thời gian để học Pháp. Chấp trước mạnh mẽ của tôi vào công việc kinh doanh đã bị cựu thế lực lợi dụng và tôi bắt đầu trải qua những triệu chứng của bệnh zona, da bị phát ban phồng rộp đau đớn.

Khi tôi thừa nhận bức hại (xem đó là bệnh zona), nhiễm trùng nhanh chóng lan ra khắp cơ thể tôi. Một người bạn nói với tôi rằng đây là bệnh rất nghiêm trọng mà không thể chữa trị được, và tôi sẽ chết.

Tôi đã khóc và nói với Sư phụ rằng mình muốn sử dụng phương pháp của người thường để giảm bớt sự đau đớn. Sau đó một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: “Một vị Thần sẽ không cần bác sĩ người thường khám bệnh. Làm sao một người bình thường có thể chữa khỏi bệnh cho một vị Thần?”

Mặc dù nhận được điểm hóa này từ Sư phụ, tôi vẫn đến phòng khám và tiêm trong ba ngày. Nhưng việc chữa trị không có hiệu quả đối với tôi. Tôi thử các phương pháp khác và vẫn không thấy có sự cải thiện nào.

Một học viên nghe về tình huống của tôi và đến gặp tôi. Tôi không nói với anh ấy về điều gì đang xảy ra với mình, vì sợ mất thể diện.

Một vài ngày sau, tôi gặp một học viên khác. Anh ấy nhìn thấy rất nhiều thứ xấu ở một không gian khác trong trường của tôi đã gây ra vấn đề này.

Tôi bắt đầu trở nên lo sợ và tôi cảm thấy rằng mình không thể kiểm soát được thân thể mình nữa. Tôi choáng váng và giống như có thứ gì đó đang trùm kín đầu tôi. Tôi vô cùng sợ hãi.

Đêm tôi không thể ngủ được vì đau. Tôi cảm thấy có một linh thể như con rắn đang quấn quanh ngực mình và can nhiễu đến tôi.

Trong chín ngày, tôi ở trong tình trạng bán hôn mê. Nhiều người nghĩ tôi sắp chết. Tôi cũng từ bỏ và tự nhủ với mình: thậm chí nếu tôi chết, thì đó là vì tôi đã tu luyện không tốt. Nhưng tôi không muốn gây ra bất kỳ tổn hại nào cho thanh danh của Đại Pháp chỉ vì mình tu luyện không tốt.

Tuy nhiên, chín ngày sau, không có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn sống. Tôi ngộ ra rằng mình không nên rời đi theo cách này, bởi vì tôi vẫn chưa hoàn thành sứ mệnh là một đệ tử Đại Pháp trong tiến trình Chính Pháp.

Xúc động rơi nước mắt trước sự từ bi và ơn cứu độ của Sư phụ, tôi quỳ xuống trước Pháp tượng của Ngài và hứa rằng mình sẽ vứt bỏ chấp trước sinh tử và tự ngã, và đi theo con đường thần thánh mà Sư phụ đã an bài cho tôi.

Với sự giúp đỡ của Sư phụ, tôi bước ra giảng chân tướng vào ngày hôm sau, mặc dù việc đi bộ vẫn còn là khó khăn đối với tôi.

Tôi bắt đầu thực sự coi bản thân mình là một người tu luyện. Không thể ngủ được vì đau, tôi dành thời gian đó để học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Khi Pháp lấp đầy tâm trí tôi mọi lúc, tôi cảm nhận rằng tâm trí mình rất thuần tịnh và chính niệm cũng trở nên mạnh hơn.

Một lần khi đang phát chính niệm, tôi xin Sư phụ gia trì cho mình. Tôi cảm nhận năng lượng mạnh mẽ của Pháp Luân đang thanh trừ những sinh mệnh tà ác đang bức hại tôi. Tôi được khích lệ và biết rằng Sư phụ luôn ở bên cạnh mình.

Một lần khác, tôi không thể ngủ và đã nghĩ: “Mình có nên học Pháp hay luyện công không nhỉ?” Sau đó, Pháp của Sư phụ xuất hiện trong tâm trí tôi:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễuTinh tấn yếu chỉ II)

Do đó tôi đã học Pháp.

Có rất nhiều ví dụ giống như thế khi Sư phụ nhắc nhở tôi đặt tâm vào Pháp và tinh tấn hơn nữa trong tu luyện. Tôi biết Ngài đang quan sát từng ý niệm của mình.

Với sự bảo hộ của Sư phụ và sự khích lệ, giúp đỡ của các học viên khác, tôi bày tỏ tín tâm mạnh mẽ hơn vào Sư phụ và tu luyện tinh tấn hơn. Các khổ nạn trên thân thể cũng dần dần biến mất. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã ban cho cơ hội được trợ Sư Chính Pháp, và nhận ra rằng đó chính là cách để đền đáp sự phó xuất to lớn của Ngài.

Kết quả của trải nghiệm này, bây giờ tôi thực sự tu luyện rất nghiêm túc và không còn buông lơi nữa trong việc tu luyện cá nhân và cứu độ chúng sinh. Khi tôi chứng kiến các học viên khác cũng bị đau đớn từ những khổ nạn tương tự, tôi chia sẻ câu chuyện của mình với họ và khích lệ họ tín Sư tín Pháp và thực hiện tốt hơn trong việc tu luyện. Một học viên với triệu chứng ung thư vú nghiêm trọng đã vượt qua được khổ nạn sau khi học Pháp nhiều và làm các việc với chính niệm mạnh mẽ.

Sư phụ đã giảng:

“Khi tới thời khắc then chốt nhất, đúng lúc hai khả năng là có thể vượt qua, hoặc không thể vượt qua, thì thực thi không tốt sẽ mất đi sinh mệnh, thực thi được tốt sẽ vượt qua được.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014)

Tôi hi vọng rằng mọi học viên mà đang đối mặt với những khổ nạn nghiêm trọng có thể vượt qua được tình cảnh đó. Khi chúng ta tinh tấn tu luyện bản thân mình và làm mọi việc chiểu theo Pháp, chúng ta sẽ nhận ra rằng tất cả những khổ nạn trên thực tế chỉ là giả tướng. Có Pháp chỉ đạo, chúng ta có thể biến những khổ nạn thành hảo sự và tinh tấn hơn trong khi hoàn thành trách nhiệm là một đệ tử Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/26/318132.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/3/153507.html

Đăng ngày 08-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share