Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2015] Tôi đã đọc một bài chia sẻ trên trang web Minh Huệ về việc chấp trước vào thời gian Chính Pháp kết thúc. Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả. Theo thể ngộ của tôi, chấp trước vào thời gian cũng xuất hiện ở rất nhiều nơi.

Ví dụ, khi các kinh văn mới của Sư phụ được công bố, một số học viên đã không đọc kinh văn với tâm thuần tịnh. Thay vào đó họ tìm kiếm các điểm hoá về việc bao nhiêu năm nữa Chính Pháp sẽ kết thúc hay đến mùa nào thì Chính Pháp sẽ kết thúc. Dựa trên những khái niệm từ trí tưởng tượng của mình, họ đã dựng nên một mốc thời gian của riêng mình.

Họ có thể bắt đầu hành xử giống như một người làm việc tạm thời mà không có tầm nhìn dài hạn. Một số có thể nghĩ: “Mình đã có khoản tiền này để tiết kiệm rồi vì vậy mình sẽ bỏ việc và toàn thời gian làm việc Đại Pháp. Khi hết tiền, mình cũng sẽ trở về thiên quốc của mình rồi.”

Nhưng cái ngày mà họ tưởng là kết thúc ấy qua đi trước khi Chính Pháp kết thúc, họ trở nên rất thất vọng. Một số có thể buông lơi và từ bỏ tu luyện, trong khi một số ít người thậm chí còn bước sang phía phản diện.

Nhiều chấp trước hơn có thể nảy sinh từ việc nuôi dưỡng chấp trước vào thời gian. Thay vì dành thời gian hữu hạn để cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa, một số học viên lại lao theo những xu thế chính trị trong thế giới con người như ai sẽ bị xét xử và kết án vì tội tham nhũng và phương tiện truyền thông nào đang có hơi hướng chỉ trích Giang Trạch Dân.

Những học viên này mong chờ hết thảy khổ nạn của họ sẽ biến mất nếu Giang Trạch Dân bị bỏ tù hoặc bị đưa ra xét xử. Suy nghĩ này thể hiện rằng họ tin tiến trình Chính Pháp có thể được chi phối bởi một người thường. Khi Giang xuất hiện tại một cuộc diễu hành quân sự gần đây, những học viên này lại cảm thấy thất vọng.

Nếu một học viên quá chấp trước vào thời gian đến mức mà họ mong chờ Đảng Cộng Sản Trung Quốc hay một số người “tốt” nơi xã hội người thường sẽ chấm dứt cuộc bức hại, tôi tin là họ đang gặp nguy hiểm.

Nhiều người trong chúng ta đã đọc câu chuyện tu luyện của Milarepa. Milarepa đã trở thành một vị Phật theo Mật tông sau khi đã trải qua khổ nạn to lớn. Nói một cách tương đối, chúng ta phải chịu đựng ít hơn nhiều so với Milarepa. Chúng ta có sự bảo hộ và dẫn dắt từ Sư phụ và chúng ta còn có thể đạt đến một cảnh giới cao hơn nhiều.

Những khó khăn và khổ nạn mà chúng ta đã trải qua hơn 16 năm qua có thể được xét từ những khía cạnh khác nhau. Là một con người, con đường đó dường như rất dài và vất vả. Là một vị Thần, khi đem so sánh thời gian ở nơi đây với thời gian dài đằng đẵng của vũ trụ, 16 năm trôi qua chỉ trong cái chớp mắt. Nếu chúng ta đặt bản thân mình ở vị trí cao hơn, những khổ nạn mà chúng ta phải chịu đựng dường như không khó khăn đến thế.

Chúng ta đã giáng hạ qua từng tầng thiên giới, thệ ước sẽ theo Sư phụ và trợ giúp Ngài đến thời khắc cuối cùng. Chúng ta đã luân hồi như vậy biết bao lần trong thế gian này. Chúng ta đã đóng các vai trên vũ đài của lịch sử. Dù chúng ta là một chiến binh dũng cảm dưới sự thống lĩnh của Nhạc Phi hay là một trung thần của một triều đại, các vai mà chúng ta đóng đều giúp đặt định một nền tảng văn hoá để con người trong thế giới này hiểu được Pháp và đắc Pháp vào lúc này.

Chúng ta nhất định không nên có bất cứ chấp trước nào vào thế giới con người này. Mà chúng ta nên trân quý thời gian hữu hạn còn lại để hoàn thành thệ ước tiền sử của mình. Thời khắc ngắn ngủi này là khoảng thời gian quý báu nhất, vinh quang nhất và huy hoàng nhất đối với các đệ tử Đại Pháp.

Đây chính là thời gian để chúng ta buông bỏ sự ích kỷ và những quan niệm của người thường để làm tốt ba việc. Chúng ta nên biết trân quý danh hiệu “đệ tử Đại Pháp” và trở thành những sinh mệnh vĩ đại, thần thánh và vinh quang.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/15/317552.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/30/153449.html

Đăng ngày 27-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share