Bài viết của Mạnh Tử Vân, phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 8-8-2015] Một gia đình các học viên Pháp Luân Công sống ở một thị trấn nhỏ tên Arvika ở Thụy Điển, gần biên giới với Na Uy. Họ được biết đến nhờ những đóng góp cho cộng đồng.
Cô Kristina Kleinert là một người dạy múa và biên đạo múa. Chồng cô, anh Werner Kleinert là một người dạy karate, đồng thời quản lý một công ty xây dựng. Họ có ba cô con gái xinh đẹp.
Cô Kristina, anh Werner và con gái lớn tuổi nhất của họ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998. Năm sau, cuộc đàn áp ở Trung Quốc bắt đầu, và cuộc sống của họ đã trải qua một sự thay đổi mạnh mẽ.
Gia đình anh Kleinert ở Quảng trường Thời đại tại thành phố New York vào tháng 5 năm 2015
Học Pháp Luân Công
Năm 1998, anh trai của anh Werner là Rychard gọi cho anh và nói: “Này Werner, anh vừa tìm được một môn tu luyện tuyệt vời gọi là Pháp Luân Công. Em phải đến Gothenburg để học, vì cả đời chúng ta vẫn đang tìm một môn tu luyện chân chính.”
Cô Kristina và anh Werner chưa từng biết đến Pháp Luân Công, nhưng họ từng tập thử nhiều môn thiền khác. Một thời gian dài, cả hai người họ đều cảm thấy rằng cuộc sống hẳn phải có một ý nghĩa sâu sắc hơn và một môn tu luyện tinh thần sẽ có khả năng giải đáp các câu hỏi.
Khi còn trẻ, anh Werner đã đến Ấn Độ để tìm một môn tu luyện. Anh đã học Yoga và Ấn Độ giáo, anh cũng biết một số bài giảng từ Phật giáo và Đạo giáo. Sau đó, anh luyện tập võ thuật và cuối cùng mở một trường dạy võ thuật.
Nhưng anh Werner không lập tức làm như anh mình khuyên, vậy nên anh Rychard đã gọi lại cho anh. Anh hỏi: “Em đã đến Gothenburg chưa? Một cuốn sách có tựa đề là Chuyển Pháp Luân có tất cả những câu trả lời mà chúng ta đang tìm kiếm. Em nhất định phải đi Gothenburg!”
Hai tuần sau, anh Rychard đến Thụy Điển. Anh đã dành một tuần ở Gothenburg để tham gia khóa dạy Pháp Luân Công miễn phí. Anh đã đến thăm anh Werner và mang theo một bản ghi âm chín bài thuyết giảng tại Trung Quốc của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Công. Họ đã quyết định mở một lớp học chín ngày ở Arvika và bật bản thu âm các bài giảng của Sư phụ Lý. Khoảng 40 người đã tham gia buổi học đầu tiên, và hơn một nửa trong số đó hoàn thành lớp học chín ngày.
Anh Werner vẫn nhớ cảm nhận của mình trong ngày đầu tiên tham gia lớp học. Anh nói: “Nghe bài giảng thứ nhất của Sư phụ Lý, tôi cảm thấy năng lượng tràn ngập khắp căn phòng, đến mức tôi đã gần như không thể chịu được. Thiên mục của tôi khai mở. Tôi có thể nhìn thấy các không gian khác. Sau đó, tôi dần bình tĩnh lại.”
Anh Werner không chỉ thấy những cảnh tượng ở không gian khác, mà còn được trải nghiệm những thay đổi lớn cả về thân lẫn tâm. Anh biết Pháp Luân Công là những gì mà mình đang tìm kiếm từ lâu.
Anh nói: “Càng nghe Sư phụ Lý giảng, tôi càng hiểu rõ rằng đây là điều mình đang tìm kiếm. Kể từ đó, chúng tôi [gia đình anh] đã tu luyện Pháp Luân Công và chăm chỉ thực hành các nguyên lý.”
Anh Werner nghiện thuốc lá và thích uống rượu. Anh đã thử bỏ nhiều lần, nhưng mỗi lần đều thất bại. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, điều gì đó đã thay đổi, và anh cảm thấy thuốc lá có mùi vị khác khi hút.
Anh Werner nói: “Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi cảm thấy buồn nôn khi ngậm điếu thuốc trên miệng. Đó là một cảm giác kinh khủng. Trong vòng vài ngày, tôi đã hoàn toàn bỏ thuốc.”
Tương tự, anh cũng đã buông bỏ được chấp trước vào bia rượu. 20 năm nghiện bia rượu của anh chấm dứt. Anh nói: “Sư phụ Lý đã giúp đỡ tôi rất nhiều.”
Sau khi tham gia lớp học chín ngày, anh cảm thấy tràn ngập niềm vui và đã quyết định mở thêm nhiều lớp học chín ngày để phổ truyền môn tu luyện tới mọi người. Nhờ vậy mà nhiều người dân trong khu vực đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
Đi khắp Châu Âu sau khi cuộc đàn áp ở Trung Quốc bắt đầu
Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công, khi đó anh Werner và gia đình anh đang tham dự lớp học chín ngày ở Varmland. Tin tức đã khiến họ bị chấn động. Tuyên truyền lừa dối của ĐCSTQ về Pháp Luân Công được phát sóng ở Châu Âu và các phương tiện truyền thông nước ngoài khác. Gia đình anh cảm thấy áp lực và rất muốn giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho người dân Châu Âu.
Anh Werner nhớ lại: “Trước cuộc đàn áp, sự tu luyện của chúng tôi đơn giản và nhẹ nhàng. Nhưng sau cuộc đàn áp, tu luyện của chúng tôi trở nên khó khăn và chúng tôi cảm thấy áp lực. Chúng tôi hoàn toàn không hiểu tình huống với ĐCSTQ ở Trung Quốc. Chúng tôi không biết làm thế nào để giảng chân tướng.”
Cô Kristina dần trở thành một điều phối viên giúp truyền bá Pháp Luân Công ở Châu Âu. Từ năm 1999 đến năm 2001, gia đình họ đã đến nhiều thành phố để giảng chân tướng.
Giảng chân tướng thông qua biểu diễn nghệ thuật
Cô Kristina và một học viên khác, một nhạc sĩ tên là Charlotta Johansson, đã tổ chức một buổi biểu diễn mang tên “Hoa sen”. Họ đã đến Thụy Điển và biểu diễn ở nhiều trường học, nhà hát.
Cô Kristina nhớ lại: “Chúng tôi chia sẻ thông điệp về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp thông qua vũ đạo, âm nhạc, và thi ca.”
Cô nói: “Âm nhạc và vũ đạo có thể làm xúc động mọi người. Chúng tôi có chuyên môn như vậy. Tôi thích múa trên sân khấu. Tôi nghĩ vũ đạo có thể truyền tải thông điệp và khiến khán giả xúc động.”
Cô Kristina Kleinert biểu diễn các điệu múa Trung Quốc truyền thống
Trong khi cô Kristina lên kế hoạch tổ chức nhiều sự kiện khắp Châu Âu, chồng cô đã giúp cô các công việc cụ thể về vận chuyển và cài đặt các thiết bị mà họ sử dụng.
Anh nói: “Chúng tôi là một đội hoàn hảo. Chúng tôi đã cống hiến cho nhiều sự kiện ý nghĩa.”
Anh nói: “Nói cho công chúng biết về Pháp Luân Công ngay sau cuộc bức hại rất là khó. Chúng tôi đã đến nhiều thành phố. Chúng tôi cần xin phép cảnh sát. Trời mưa nhiều. Chúng tôi không có đủ người. Thật gian khổ.”
Họ có một mong muốn chung là chấm dứt cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Họ biết Giang Trạch Dân, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc tại thời điểm đó, đã tự ý phát động cuộc đàn áp. Họ đã bày tỏ sự phản đối khi Giang Trạch Dân đến thăm Lithuania, và kêu gọi ông ta chấm dứt cuộc đàn áp.
Anh Werner nhớ lại: “Có nhiều khó khăn trong suốt chuyến đi đó. Chúng tôi gặp mưa và mưa đá. Trời có gió cùng với mưa và mưa đá khi chúng tôi băng qua cầu gần khách sạn của Giang Trạch Dân. Gió mạnh dường như muốn ngăn chúng tôi băng qua cầu. Chúng tôi đã bị ướt đẫm.”
Khoảng 10 năm sau, cả gia đình họ đã quay lại Thụy Điển để nâng cao nhận thức [trong cộng đồng về Pháp Luân Công]. Chuyến đi này cũng bao gồm triển lãm nghệ thuật Chân–Thiện–Nhẫn. Xe của họ chất đầy tài liệu. Cứ hơn 10 thành phố họ đến, họ lại tổ chức các buổi hòa nhạc trên phố cùng với vũ đạo, ca hát, diễn thuyết và biểu diễn các bài công pháp của Pháp Luân Công. Các hoạt động đã thu hút sự chú ý của nhiều người qua đường.
Tara, con gái lớn nhất của họ, lúc đó 11 tuổi và cô bé đã biểu diễn vũ đạo. Mira, con gái thứ hai của họ, 8 tuổi, trông nom các tài liệu. Indra, con gái út của họ chỉ mới bốn tuổi. Họ đã gặp nhiều người bày tỏ sự cảm kích và ủng hộ cho những nỗ lực của họ.
Pháp hội giao lưu tâm đắc thể hội New York năm 2015
Ngày 15 tháng 5 năm 2015, anh Werner và cô Kristina đã đưa các con của họ đến tham dự Pháp hội giao lưu tâm đắc thể hội New York. Ngày 15 tháng 5, hơn 8.000 học viên Pháp Luân Công từ hơn 50 quốc gia đã tham gia một cuộc mít-tinh lớn gần Liên Hợp quốc và một đoàn diễu hành qua Phố 42 từ bờ đông sang bờ tây Manhattan. Đoàn diễu hành tổ chức kỷ niệm lần thứ 23 ngày Pháp Luân Công được giới thiệu ra công chúng và cũng kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp của ĐCSTQ.
Cô Kristina nói: “Trước đây, chúng tôi chưa từng đến đây cùng nhau. Lần này, chúng tôi cùng nhau đến tham gia Pháp hội lớn hàng năm này cùng với các học viên khắp nơi trên thế giới. Chúng tôi muốn thể hiện vẻ đẹp của Pháp Luân Công và kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp.”
Các con của chúng tôi rất vui khi được tham dự Pháp hội ở New York.
Các con gái của anh Werner và cô Kristina, từ trái qua phải: Mira, Tara, và Indra
Mira nói cô bé tu luyện Pháp Luân Công cùng bố mẹ mình. Cô bé bổ sung thêm: “Cháu hiểu rằng tu luyện là vấn đề nghiêm túc và có ý nghĩa quan trọng. Cháu rất vui khi được tham gia các sự kiện [ở New York] và nghe Sư phụ Lý Hồng Chí giảng Pháp.”
Indra, 10 tuổi, nói rằng bé bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng với bố mẹ mình khi còn rất nhỏ. Cô bé nói: “Cháu có thể nhẫn nhịn những người khác ở trường và làm việc thận trọng. Cháu biết hướng nội khi đối mặt với mâu thuẫn. Cháu rất vui rằng mình là một học viên.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/8/8/313811.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/9/3/152371.html
Đăng ngày 09-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản