Bài viết của một học viên mới ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 3-7-2015] Tôi là một học viên 78 tuổi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 1 năm nay sau khi bị chẩn đoán ung thư tiền liệt tuyến giai đoạn cuối. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho tôi cơ hội sống một lần nữa. Đại Pháp thật phi thường và Sư phụ thật vĩ đại!

Dưới đây tôi xin chia sẻ câu chuyện về sự phục hồi tuyệt vời của mình.

Tôi trở nên rất yếu vào tháng 11 năm ngoái. Tôi đã không thể ăn hay đi tiểu. Tôi gặp khó khăn trong việc đi lại và đùi trái của tôi đau đớn vô cùng. Sau khi kiểm tra sức khỏe toàn diện tại bệnh viện, tôi bị chẩn đoán ung thư tiền liệt tuyến giai đoạn cuối và các tế bào ung thư đã di căn đến xương. Các bác sĩ đã tiến hành phẫu thuật ngay lập tức để loại bỏ những gì họ có thể.

Tuy vậy, sau ca mổ, đùi trái của tôi vẫn còn đau khủng khiếp. Tôi không thể ăn hay ngủ và luôn cảm thấy buồn nôn. Tôi cũng gặp rắc rối trong việc tiểu tiện. Tôi phải dùng thuốc giảm đau và các loại thuốc khác để làm giảm cơn đau. Tôi đã nghĩ đến việc tự tử để chấm dứt đau khổ.

Cháu gái tôi, một học viên Đại Pháp, đã đến thăm tôi khi cháu biết tôi bị bệnh. Cháu chân thành nói với tôi rằng: “Chú đừng tuyệt vọng. Miễn chú niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ và ‘ Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ hàng ngày, điều kỳ diệu sẽ đến.”

Cháu kể cho tôi những câu chuyện về sự tuyệt vời của Đại Pháp và giúp tôi thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Sau đó, cháu gửi cho tôi băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu cũng như các sách Đại Pháp. Tôi đã học các bài công pháp từ cháu và chúng tôi thường đọc những bài giảng Pháp cùng nhau.

Chỉ trong vòng ba ngày, tôi đã nghe tất cả các bài giảng và thật vậy, một điều kỳ diệu đã xảy ra. Tôi có thể đi trở lại và thậm chí còn có thể làm việc nhà. Toàn thân tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tôi có thể ăn và ngủ. Tôi không còn cần phải uống thuốc nữa. Tôi khỏe hơn từng ngày.

Tôi hăm hở đọc các sách Đại Pháp và luyện các bài công pháp mỗi ngày. Lúc nào tôi cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Trong một thời gian ngắn, tôi có thể ngồi luyện tĩnh công trong vòng một giờ. Khi tôi tập các bài công pháp đứng, tôi có thể cảm thấy Pháp Luân xoay từ lòng bàn tay tiến về phía cơ thể mình.

Những thay đổi trên thân thể tôi rất ấn tượng. Mái tóc bạc trắng của tôi chuyển sang màu đen và thính giác của tôi đã trở lại bình thường. Bệnh viêm xoang của tôi biến mất và các nếp nhăn trở nên ít hơn. Quan trọng nhất là căn bệnh ung thư của tôi đã biến mất.

Tôi đã đến bệnh viện để chụp MRI vào ngày 13 tháng 5. Các bác sĩ xác nhận rằng tôi đã hoàn toàn khỏi bệnh ung thư. Họ rất kinh ngạc về sự phục hồi của tôi, điều mà họ không thể giải thích theo quan điểm của y học.

Không từ ngữ nào có thể diễn tả lòng biết ơn của tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ. Tôi quyết tâm làm ba việc mà một học viên Đại Pháp cần làm. Một trong số đó là phát chính niệm. Cháu gái đã chỉ tôi cách phát chính niệm và tôi bắt đầu phát chính niệm một cách nghiêm túc mỗi ngày.

Nói cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp là điều quan trọng mà Sư phụ yêu cầu các đệ tử thực hiện. Tôi đã nói với những người thân và tất cả những người mà tôi biết về sự hồi phục thần kỳ của mình khỏi căn bệnh ung thư. Mọi người đều tin tưởng sau khi nhìn thấy những thay đổi trên cơ thể tôi.

Thông qua việc học Pháp, tôi đã hiểu nghiệp là căn nguyên của bệnh tật. Khi tôi thấy cảm thấy khó chịu, tôi xem chúng như những cơ hội để tiêu trừ nghiệp lực của mình và vì vậy tôi có thể vượt qua khảo nghiệm. Ở đây tôi muốn chia sẻ về một lần vượt quan như vậy.

Vào một ngày tháng 6 năm nay, đôi chân tôi đột nhiên rất đau đớn. Cơn đau kéo dài gần ba ngày. Bụng tôi bị sưng lên và tôi không thể ăn hay ngủ. Gia đình tôi rất lo lắng và yêu cầu tôi đến điều trị tại bệnh viện.

Tôi liên tục đọc Pháp, luyện công, phát chính niệm, và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Nhưng tâm tôi xáo trộn liên tục và tôi dường như không thấy tốt hơn.

Gia đình tôi đã gọi một bác sĩ đến khám cho tôi tại nhà. Bác sĩ nói rằng tình trạng của tôi rất nghiêm trọng và các tế bào ung thư đã vượt quá mức bình thường. Khi quá đau đớn, tôi đã uống thuốc. Những cơn đau trở nên tồi tệ hơn.

Tôi gọi điện cho cháu gái và bảo cháu đến thăm tôi. Cháu đã đến ngay lập tức cùng với một học viên khác. Tôi đã khóc trong đau đớn. Cháu an ủi tôi và khích lệ tôi mạnh mẽ hơn. Chúng tôi phát chính niệm cùng nhau. Tôi nhìn thấy rõ ràng một dòng ánh sáng vàng đi vào bên trong não của mình. Ngay lập tức cơ thể tôi cảm thấy ấm áp và dễ chịu.

Ngay sau đó, gia đình tôi bước vào. Họ muốn tôi đến bệnh viện càng sớm càng tốt. Tuy nhiên tôi đã lấy lại niềm tin vào Đại Pháp và tin rằng đây là nghiệp bệnh. Tôi bảo với gia đình rằng tôi đã cảm thấy tốt hơn và không có cần phải đi đến bệnh viện nữa. Tôi đứng dậy và bước đi một vài bước. Chân tôi không còn cảm thấy đau nữa.

Tôi thực sự hối tiếc vì mình đã đắc Pháp quá muộn. Trong quá khứ tôi đã nghi ngờ Đại Pháp do những tuyên truyền của chính phủ và gần như bỏ lỡ cơ hội để tu luyện. Giờ đây tôi trân quý cuộc sống mà Sư phụ kéo dài thêm cho tôi và quyết tâm tu luyện tinh tấn.

Tôi sẽ nỗ lực hết sức để cho nhiều người hơn nữa biết rằng Đại Pháp tuyệt vời như thế nào và để họ không còn bị những lời dối trá của Đảng Cộng sản lừa dối nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/7/3/311725.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/7/16/151572.html

Đăng ngày 06-09-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share