Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-05-2015] Năm nay tôi 104 tuổi. Tôi luôn khỏe mạnh và vui vẻ. Mái tóc màu xám của tôi đã đen trở lại, tâm tôi thanh tịnh và trí nhớ thì vẫn tốt như một người trẻ tuổi. Mọi người nói rằng trông tôi không giống như đã ngoài 80 tuổi. Tôi hoàn toàn tin tưởng tu luyện Pháp Luân Công.
Nếu không có Pháp Luân Công, có lẽ tôi đã chết từ 20 năm trước. Chính là nhờ Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Công, đã ban cho tôi một cuộc đời mới. Ngài không chỉ cứu mà còn giúp tôi kéo dài sinh mệnh để tôi có thể thực hành môn tu luyện uyên thâm này. Tôi không thể nào đền đáp được hết những gì mà Sư phụ đã làm cho mình. Tôi muốn bày tỏ sự cảm kích của bản thân đối với Sư phụ nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp thế giới.
Chân Pháp đại đạo tu luyện
Tôi bắt đầu tu luyện Tịnh Độ (một nhánh của Phật giáo) khi còn nhỏ. 80 năm đầu tiên của đời mình, tôi là một Phật tử chân chính.
Nhưng tu luyện trường phái Tịnh Độ đã không cải biến được tôi. Tôi rất nóng tính. Nếu bị ai đó xúc phạm, tôi sẽ nguyền rủa hoặc thậm chí còn gây lộn với họ. Tôi đã không chứng thực được lợi ích của việc tu Phật. Người ta coi tôi như một bà già khó có thể động vào và luôn luôn giữ khoảng cách với tôi.
Năm 1995, lúc đó tôi 85 tuổi. Khi ấy cũng là thời điểm mà tất cả các vấn đề về sức khỏe của tôi phát sinh, bao gồm khí thũng, bệnh tim và bệnh gút. Cái chết đã cận kề. Cuối cùng tôi đã không thể ăn hay uống bất cứ thứ gì trong mười một ngày liên tiếp.
Thậm chí các bác sĩ địa phương cũng không tìm thấy mạch để truyền dinh dưỡng và thuốc. Họ gửi tôi đến một bệnh viện lớn hơn, nhưng các bác sĩ ở đó cũng không thể giúp gì hơn. Các con tôi đã chuẩn bị mọi thứ cho đám tang của tôi. Mọi người đều biết rằng việc này chỉ là vấn đề thời gian.
Vào thời điểm đó, người con trai 59 tuổi của tôi bị chấn thương ở cổ. Con tôi không thể xoay đầu lại hay cử động cánh tay của mình. Cháu đã thử nhiều phương pháp điều trị ở bệnh viện, nhưng không cách nào có tác dụng. Cháu gái tôi vừa mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, vì vậy cháu đã đề nghị cha mình – một Phật tử tu Tịnh Đô mấy chục năm – thử học Pháp Luân Công.
Mặc dù sắp cận kề cái chết, nhưng tâm trí tôi vẫn rất tỉnh táo. Là một Phật tử bên Tịnh Độ, tôi đã kịch liệt phản đối con trai mình tu luyện Pháp Luân Công. Tôi la lên để cố gắng ngăn chúng lại. Cháu gái tôi trầm tĩnh nói: “Bà ơi, cháu không nói rẳng cha cháu phải tu luyện Pháp Luân Công. Cháu sẽ mở video bài giảng Pháp Luân Công cho bà nghe nhé. Bà nghe thử xem sao.” Tôi đã đồng ý.
Cháu tôi đã mở một video bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi đang nằm trên giường khi cháu gái tôi bật nó lên. Một vài phút sau, tôi đã rất sốc. Ai đang giảng vậy? Nói hay quá! Những lời dạy thật thâm sâu. Trong 85 năm cuộc đời mình, tôi chưa bao giờ được nghe bất cứ điều gì hay như vậy.
Tôi chợt nhớ lại lời của một nhà sư Tịnh Độ. Nhiều năm trước đây, nhà sư này đã nói với tôi rằng trong tương lai, một bậc thầy họ “Lý” sẽ đến thế giới này để truyền dạy một pháp môn tu luyện chân chính. Đây có phải là điều ông ấy đã nói?
Tôi đã hỏi cháu gái mình về tên của người giảng bài là gì. Khi cháu nói với tôi đó là Thầy “Lý”, tôi ngồi bật dậy. Tôi quên rằng mình đang đợi cái chết. Tôi nói lớn với mọi người trong phòng: “Đây thực sự là pháp môn tu luyện chân chính!” Mọi người đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi ngồi dậy và tràn đầy sinh lực như vậy.
Tôi ngồi trước TV suốt buổi chiều để nghe các bài giảng của Sư phụ. Tôi không cảm thấy mệt, thay vào đó tôi cảm thấy rất thoải mái và được tiếp thêm năng lượng. Tối hôm đó và sáng hôm sau, tôi đã nôn rất nhiều những chất cứng và dính. Sau đó, tất cả các vấn đề sức khỏe của tôi đã biến mất. Chỉ trong một đêm! Tôi không thể ngăn được nước mắt của mình. Từ tận đáy lòng tôi rất biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí. Là một người cố chấp, tôi sẽ không bao giờ tin rằng một phép lạ như vậy có thể xuất hiện nếu như nó không xảy đến với tôi.
Tôi trân quý cơ duyên được tu luyện Pháp Luân Công. Tôi cố gắng hết mình để sống theo Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi luôn khỏe mạnh trong suốt 20 năm qua và không cần bất kỳ loại thuốc nào. Cổ của con trai tôi cũng đã được chữa lành. Mọi người xung quanh tôi đều được chứng kiến uy lực và vẻ đẹp của Pháp Luân Công. Mọi người trong gia đình tôi đều rất biết ơn Sư phụ và Đại Pháp.
Pháp Luân Công đã cứu nhiều bạn bè và người thân của tôi
Tôi muốn nhiều người hơn nữa được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Công, vì vậy tôi đã tổ chức một buổi hội thảo nhỏ miễn phí tại nhà mình. Hơn 40 bạn bè và người thân của tôi đã xem video các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí và học các bài công pháp vào thời gian đó. Chúng tôi thành lập một điểm luyện công và cùng nhau luyện công mỗi ngày. Cuộc sống của tôi thật hạnh phúc và vui vẻ.
Nhiều người trong nhóm chúng tôi đã có những vấn về sức khỏe và tất cả đều được chữa lành khi họ bắt đầu tu luyện. Người hàng xóm 50 tuổi của tôi bị bệnh ung thư vú. Bà ấy đã tuyệt vọng vì không có tiền trị bệnh. Nhưng sau khi bắt đầu tu luyện, khối u của bà đã biến mất. Cả gia đình bà đều rất biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí.
Một trong những cháu gái của tôi lấy phải một tên du côn, vốn không những lừa đảo mà còn đánh đập cháu gái tôi. Cháu tôi rơi vào tuyệt vọng và đã cố gắng tự tử một vài lần. Tôi tự nhủ với mình rằng: “Không điều gì trên thế giới ngoài Pháp Luân Công có thể giúp cháu mình.”
Tôi đã hỏi rằng liệu cháu có muốn tu luyện với tôi và cháu đã quyết định thử. Cháu sớm lấy lại sự tự tin của bản thân và kiên định tu luyện Pháp Luân Công kể từ đó. Cháu cảm tạ Sư phụ vì đã ban cho cháu một cuộc đời mới.
Con trai tôi – người bị thương ở cổ mà được Pháp Luân Công chữa lành, đã bị buộc từ bỏ tu luyện sau khi chính quyền Trung Quốc bắt đầu cuộc đàn áp môn tập vào năm 1999. Cảnh sát đã bắt giữ và yêu cầu con trai tôi khai ra danh sách các học viên địa phương. Nhưng con trai tôi đã từ chối.
Cảnh sát đã đánh đập cháu một cách tàn nhẫn và nhảy lên người cháu. Toàn bộ ngực của cháu chuyển sang tím đen và cháu đã bất tỉnh. Sợ rằng con trai tôi sẽ chết nên cảnh sát đã trả cháu về nhà.
Ngày tiếp theo, họ lại đưa cháu đến đồn cảnh sát và yêu cầu cháu ký bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Con trai tôi đã ký, nhưng trong tâm, cháu vẫn biết rằng Pháp Luân Công là tốt.
Con trai tôi đã dừng tu luyện khoảng 10 năm, cho đến khi cháu bị quật ngã bởi một trạng thái kỳ lạ khi ở tuổi 74. Bỗng nhiên con tôi không thể di chuyển. Bác sĩ của một vài bệnh viện địa phương cũng không thể tìm ra nguyên nhân từ đâu. Các cháu tôi đã đưa bố mình vào bệnh viện ở một thành phố lớn, ở đó các bác sĩ cũng không thể giúp gì. Sau khi ở bệnh viên bốn ngày và mất 50.000 nhân dân tệ (khoảng 180 triệu đồng), sức khỏe của con tôi còn tệ hơn. Cuối cùng con tôi đã từ bỏ và trở về nhà.
Gia đình con tôi không muốn tôi lo lắng, vì vậy tôi đã không được biết những chuyện này cho đến tận năm tháng sau, khi tôi nhìn thấy một chuyên gia châm cứu đến nhà con tôi. Con trai tôi đã khóc trước mặt tôi. Tôi hỏi cháu: “Con nghĩ rằng châm cứu có thể giúp con sao?” “Không, điều đó là vô ích.”
Tôi nói với con mình rằng: “Bây giờ con không có sự lựa chọn nào khác đâu. Chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu con. Con sẽ nghe các bài giảng của Sư phụ Lý với mẹ chứ?” Cháu đã đồng ý. Vì vậy chúng tôi đã nghe các bài giảng cùng nhau suốt cả ngày.
Ngày tiếp theo, con tôi cảm thấy tốt hơn một chút. Một tháng sau, cháu đã hoàn toàn khỏe mạnh và có thể tự mình vác nặng hơn 20 cân. Bây giờ cháu rất mạnh khỏe và hạnh phúc. Không ai nghĩ rằng con tôi có thể phục hồi. Uy lực của Pháp Luân Công khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Một cụ bà từ bi
Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi là một người cố chấp. Tôi bướng bỉnh và hống hách. Mọi người trong nhà đều phải nghe lời tôi. Tôi không hòa thuận với con dâu và con rể. Công bằng mà nói thì tôi không phải là một người dễ mến.
Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi luôn chiểu theo những lời dạy của Sư phụ và cố gắng hết sức đề cao tâm tính. Tôi cố gắng nhìn người khác theo hướng tích cực. Khi cháu tôi chỉ trích cha mẹ chúng, tôi đã khuyên răn các cháu và kể về những điểm tốt của cha mẹ chúng. Tôi cũng gợi nhắc lại công ơn dạy dỗ của cha mẹ dành cho chúng. Nhờ những nỗ lực của tôi, chúng đều sống hòa thuận với nhau.
Tôi cố gắng nghĩ cho người khác cũng như cố gắng tự làm mọi thứ liên quan đến bản thân mà không phải làm phiền con tôi. Khi chúng muốn mua đồ ăn hoặc những thứ khác cho tôi, tôi đều ngăn lại. Tôi nói rằng: “Mẹ tu luyện Pháp Luân Công, vì vậy mẹ rất khỏe. Con không cần đưa tiền cho mẹ đâu.” Tôi có thể leo lên bốn tầng của căn hộ mà không cần ai giúp đỡ. Các con tôi cũng thấy tôi ngày càng trẻ hơn.
Tu luyện Pháp Luân Công đã biến tôi thành một người thiện lương, dễ gần và được mọi người tôn trọng. Vào ngày Tết Nguyên đán, hầu hết mọi người trong làng đều đến nhà tôi để chúc Tết. Tôi hoàn toàn tin tưởng tu luyện Pháp Luân Công.
Tôi nói với mọi người về những lợi ích cả tâm lẫn thân mà mình được hưởng khi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi có một điều ước. Tôi ước rằng cuộc đàn áp sẽ sớm kết thúc và tất cả các học viên bị giam giữ sẽ được thả ra và có thể tự do tu luyện.
Con xin một lần nữa cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí về những gì mà Ngài đã làm cho con.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/18/309425.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/19/150640.html
Đăng ngày 23-06-2015. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.