Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-04-2015] Ông nội tôi có sáu con trai và 11 người cháu. Tôi là người cháu thứ chín của ông. Bố mẹ, cô dì, chú bác của tôi đều đã qua đời. Vào mùa thu năm 2009, khi san lấp ngôi nhà của ông, họ đã phát hiện một hũ vàng mà ông tôi chôn ở sân sau. Anh họ của tôi, người cháu thứ bảy đã bỏ túi số vàng đó.

Điều này đã gây ra một cuộc tranh chấp rất lớn trong gia đình. Các anh lớn hơn của tôi cho rằng theo truyền thống, số tiền nên được chia đều cho sáu người con trai. Họ còn nói rằng số vàng đó không phải là bố mẹ anh để lại, bởi vậy không lý do nào anh ấy có thể lấy nó.

Tôi nói: “Em là một học viên Pháp Luân Công. Sư phụ dạy rằng chúng em không được chấp trước vào những lợi ích vật chất và mọi thứ đều có mối quan hệ nhân duyên của nó. Em sẽ làm theo lời dạy của Sư phụ và không tham gia vào việc này.”

Tôi khuyên các anh em họ cũng không tham gia tranh chấp, lấy đại cục làm trọng. Tôi nói rằng người người xưa vẫn giảng “dĩ hòa vi quý”. Tranh chấp liền chấm dứt.

Tin tức về cuộc tranh chấp và hóa giải của chúng tôi đã lan truyền khắp huyện, nhiều người đã bày tỏ sự ngưỡng mộ trước đức độ của các học viên Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/4/22/307735.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/11/150203.html

Đăng ngày 18-06-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share