Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-12-2014]
Kính gửi Ban biên tập,
Gần đây tôi có nói chuyện với một người thường xuyên tới Mỹ và ông ấy đã nói cho tôi về trải nghiệm của bản thân khi gặp các học viên tại đó. Tôi tin rằng những gì ông ấy nói sẽ cho chúng ta một số lời khuyên trong việc giảng chân tướng.
Đây là lần đầu tiên tôi viết bài cho Minh Huệ Hán ngữ. Xin hãy giúp sửa lại bất cứ lỗi sai nào trong bài trình bày của tôi.
Xin chào các đồng tu bên ngoài Trung Quốc.
Tôi là một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc. Tôi đã gặp phải tình huống sau đây trong quá trình giảng chân tướng của mình:
Tôi gặp một người đàn ông đứng tuổi đã tới Mỹ nhiều lần. Mỗi lần, ông ấy ở đó khoảng sáu tháng và chủ yếu là tại Houston. Nhưng ông ấy cũng đi du lịch quanh đó.
Vì ông ấy dành nhiều thời gian ở đó nên tôi nghĩ ông hẳn đã biết sự thật về cuộc đàn áp. Tôi hỏi ông rằng liệu ông đã từng gặp học viên nào bên ngoài Trung Quốc hay chưa.
Ông lúc lắc đầu và nói: “Nhiều người tu luyện Pháp Luân Công. Nó được cho phép tại Mỹ. Tôi đã trông thấy khá nhiều người trong số họ ở nơi công cộng.”
Vậy là ông ấy đã tiếp cận chân tướng. Tuy nhiên, phản ứng của ông ấy đã làm tôi ngạc nhiên – ông có vẻ khá tiêu cực về điều này.
Sau khi tôi hỏi thêm, người đàn ông lặp lại với giọng điệu rất gay gắt về những gì các học viên đã nói: “Ông đã thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chưa? Ông có biết về điều đó không? Sao ông không khẩn trương thoái đi!”
Tôi hỏi: “Họ thực sự đã nói với ông như thế sao?”
Người đàn ông trả lời: “Chính xác!”
Tôi đã nghi ngờ những điều ông nói.
Tôi nói: “Nhưng các học viên tôi gặp ở Trung Quốc rất tốt. Họ nói chuyện với mọi người rất tử tế.”
Người đàn ông lặp lại: “Những người ở Mỹ không như vậy – họ rất hung hăng. Nếu anh không nghe theo họ, họ sẽ kéo anh qua một bên, giảng giải cho anh và gây áp lực buộc anh thoái khỏi ĐCSTQ!”
Tôi đã hỏi cùng câu hỏi đấy theo những cách khác nhau nhưng đều nhận được câu trả lời tương tự.
Thậm chí sau vài lần tới Mỹ, câu trả lời của người đàn ông vẫn như thế. Ông đã tạo nên thành kiến về việc này.
Ông nhất định sẽ nói: “Các học viên Pháp Luân Công thật đáng sợ. Nước Mỹ bảo hộ họ; ở đây họ không e sợ bất cứ điều gì. Tôi thường xuyên gặp họ ở nơi công cộng. Nếu tôi không lắng nghe, họ sẽ kéo tôi lại và giảng cho tôi!”
Người đàn ông này là một đảng viên lão thành và đầu não bị lấp đầy văn hóa Đảng. Kết quả là ông ta thường thù ghét Mỹ một cách vô căn cứ. Ông ta không hiểu tại sao nước Mỹ lại bảo hộ các học viên Pháp Luân Công và kinh nghiệm của ông chỉ có thể càng gây thêm hiểu lầm.
Tôi không chắc rằng những gì ông ấy nói với tôi hoàn toàn là sự thật nhưng tôi chỉ muốn nhắc nhở các đồng tu ngoài Trung Quốc trong trường hợp những gì ông ấy nói là đúng.
Nếu những gì ông ấy nói là đúng thì sau đó xin hãy hướng nội và điều chỉnh lại hành vi của chúng ta. Cách tiếp cận này không chỉ không hiệu quả trong việc cứu những người giống như người đàn ông này mà còn tăng thêm khó khăn đối với việc cứu họ trong tương lai.
Những trải nghiệm tiêu cực giống người đàn ông này đã tạo thêm khó khăn cho các học viên khác trong việc tiếp tục giảng chân tướng cho họ.
Nhiều người Đại lục khá ngoan cố do bị Đảng tẩy não và tuyên truyền trong thời gian dài. Một số nhất mực bảo vệ ĐCSTQ và sẵn sàng đối xử tệ hại đối với các học viên. Họ thậm chí còn thù địch với Mỹ, do vậy việc nói tới vấn đề thoái ĐCSTQ tại Mỹ có thể giống như một loại mưu đồ chính trị đối với họ.
Tuy nhiên, những khách du lịch Trung Quốc này, sau tất cả, họ là người thường đang mê lạc trong ảo giác. Họ cần sự giúp đỡ hợp lý của chúng ta vì họ không biết sự thật. Nếu không nói cho họ bằng sự từ bi và kiên nhẫn, chúng ta có thể sẽ làm hại họ hơn nữa. Chúng ta không nên nhắm tới thành công ngắn hạn mà theo đó lại gây ra hậu quả lâu dài.
Ngoài ra, chúng ta tuyệt đối nên tránh tranh luận. Nếu một người khách du lịch bỏ đi trước khi cuộc tranh luận kết thúc, ông ta rất có thể sẽ có một quan niệm sai lầm rằng: “Quan điểm của tôi là đúng bởi vì bạn đã không chiến thắng trong cuộc tranh luận.” Do vậy chúng ta nên nhắc nhở mình mọi lúc mọi nơi rằng chúng ta đang cứu độ chúng sinh, không phải là cố gắng chiến thắng trong cuộc tranh luận hoặc chứng minh rằng mình đúng.
Những người đã bị tuyên truyền của ĐCSTQ lừa dối nghĩ về các học viên bằng sự thiếu tôn trọng. Họ sẽ không tin rằng các học viên là những người hiểu biết hoặc nhận thức thấu đáo về chân tướng. Ngược lại, họ sẽ coi thường các học viên và nghĩ rằng những người này thật ngu ngốc và cả tin – chính xác là những gì mà ĐCSTQ đã bảo họ.
Nếu chúng ta nói với mọi người bằng một giọng kẻ cả, chúng ta sẽ đẩy họ ra xa. Ngay cả khi chúng ta muốn điều tốt cho họ, nhưng giọng nói gay gắt của chúng ta có thể hủy mất ý định tốt này. Chỉ có từ bi mới có thể khắc chế sự ngoan cố của họ và giúp họ được cứu bằng cách chấp nhận chân tướng.
Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ thiếu sót nào. Xin cảm ơn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/12/14/301421.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/3/147821.html
Đăng ngày 03-03-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.