Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Trường Xuân, Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-01-2014] Thấy chị mình trở nên rất khoẻ mạnh sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi thầm nghĩ: “Đây quả là một môn tu luyện tuyệt vời, mình cũng nên tu luyện.” Như thế, tôi đã bước vào con đường tu luyện, đó là vào năm 1998.
Khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời tôi
Lúc đó tôi chưa từng đọc sách Chuyển Pháp Luân, chỉ động một niệm rằng Sư phụ sẽ quản tôi, giúp tôi tiêu nghiệp.
Một ngày nọ tôi bắt đầu bị đau ngực, tựa như có vật gì đó ở trong đang phình ra. Chị gái tôi nói rằng đó là nghiệp lực đang được tiêu trừ nên tôi đừng chú ý tới điều đó. Một lần chị gái gọi điện cho tôi, lúc đó ngực tôi đang rất đau, khi chuông điện thoại kêu lần thứ sáu, tôi nhấc điện thoại lên, đau đến mức nước mắt chảy dài. Chị tôi cười vì thấy tôi không kiên cường.
Tôi đã học Pháp và xem các băng ghi hình Sư phụ Lý giảng Pháp nên biết được việc tiêu nghiệp. Khi tôi lại bị đau ngực, tôi nghĩ rằng: “Càng chịu nhiều đau đớn càng tốt vì nghiệp lực càng bị tiêu trừ nhanh hơn.” Sau khi nghĩ vậy, ngực tôi không bao giờ bị đau nữa. Tất cả bệnh tật của tôi như thấp khớp, viêm mũi, viêm phế quản, các bệnh về phổi dần dần biến mất. Cảm giác không bệnh tật thật tuyệt vời.
Trước khi tu luyện tôi không biết được ý nghĩa của nhân sinh. Tôi luôn lo lắng về tuổi già, về hạnh phúc của mình, hay việc người thân qua đời. Tôi thường xuyên cảm thấy buồn phiền. Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã minh bạch được ý nghĩa của nhân sinh. Tôi trở nên lạc quan và có cái nhìn tích cực, những chấp trước về danh lợi cá nhân dần được buông bỏ.
Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng không được tốt lắm khi tôi mới kết hôn. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đặc biệt chú ý tới bà. Mối quan hệ giữa tôi và mọi người trong gia đình đều được cải thiện. Mẹ chồng khen ngợi tôi trước mặt mọi người. Tôi cũng trở nên biết quan tâm tới cha mẹ ruột của mình. Trước đây tôi đã không thật sự lắng nghe hay cảm thông cho họ.
Lúc đó ở khu vực của tôi có rất nhiều học viên, tôi cũng tới công viên vào buổi sáng để luyện công và tham gia nhóm học Pháp buổi tối. Các đồng tu và tôi cũng đi tới các khu vực khác vào dịp cuối tuần để nói với mọi người về môn tu luyện này. Chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau và luôn nghĩ cho lợi ích của nhau. Mọi người đều cảm thấy vinh dự được là một phần của nhóm tu luyện này. Đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời tôi
Được cấp trên khen ngợi
Cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, những lời phỉ báng và vu khống lan truyền khắp nơi. Đức tin của tôi vào Đại Pháp không bao giờ dao động ngay cả trong thời khắc đen tối nhất, vì tôi biết đó là điều chân chính và các Pháp lý dạy cho người ta trở thành người tốt. Dưới áp lực nặng nề, các học viên vẫn giảng chân tướng cho chính phủ và cả thế giới với tâm từ bi.
Tôi đã buông bỏ chấp trước vào danh lợi ở nơi làm việc. Tôi làm việc chăm chỉ và thân thiện với các đồng nghiệp. Tôi nói cho mọi người biết sự thật về Pháp Luân Công. Mọi người thường được nhận quà tặng từ khách hàng như thẻ quà tặng, thẻ giảm giá. Trong số 200 nhân viên, tôi là người duy nhất từ chối những quà tặng như vậy.
Khi mọi người hỏi tôi vì sao từ chối quà, tôi giải thích với họ vì sao các học viên Pháp Luân Công không nhận quà tặng. Tôi đối đãi với trách nhiệm công việc của mình rất nghiêm túc. Quản lý thường khen ngợi tôi vì không vi phạm lỗi nào. Đánh giá của ông có ghi rằng :”Chăm chỉ – Tôi không thể tìm ra bất cứ sai sót nào.”
Người quản lý thường đưa tôi ra làm nhân viên hình mẫu và thậm chí tăng lương cho tôi trong khi cuộc bức hại diễn ra nặng nề nhất.
Tôi đã bị bắt giữ phi pháp khi phân phát các tờ rơi giảng chân tướng về Pháp Luân Công và bị đưa tới trại lao động cải tạo. Tôi mất việc và chồng đã ly dị tôi. Tôi biết tôi có nhiều tâm người thường và đã không chú ý tu luyện tốt. Tôi rút kinh nghiệm và học Pháp tinh tấn hơn sau khi trở về nhà từ trại lao động cải tạo. Tôi cũng học thuộc Chuyển Pháp Luân 6 hay 7 lần. Tôi cũng học các kinh văn của Sư phụ và tham gia nhóm học Pháp của địa phương mình
Chính niệm giúp tôi làm tài liệu một cách chuyên nghiệp
Sau khi học được các kỹ năng vi tính, tôi đã giúp đỡ các đồng tu thiết lập điểm tài liệu ngay tại nhà họ. Tôi hết sức cố gắng để dạy họ những hoạt động cơ bản của máy tính. Lúc đầu, tôi chỉ có thể tải các tài liệu xuống và in ấn hay ghi đĩa CD, DVD. Bây giờ tôi có thể làm sách, làm các thiệp chúc mừng và những thiết kế màu sắc đẹp đẽ in trên tiền giấy. Tôi đặt chính niệm vào mọi thứ mình làm ra, để bất cứ ai đọc được tài liệu này đều sẽ được cứu.
Khi có vấn đề về máy móc, tôi dùng chính niệm để giải quyết. Tôi nhanh chóng trở thành chuyên gia về kỹ thuật trong các việc, ví như làm thiệp chúc mừng dùng phần mềm Photoshop. Thậm chí tôi không rành lắm về các phần mềm nhưng tôi nhận ra mỗi khi mình tập trung và phát chính niệm thật mạnh, tâm trí tôi trở nên rõ ràng và lanh lợi. Tôi thường cảm nhận được sự giúp đỡ của Sư phụ đối với tôi. Thỉnh thoảng khi tôi vô tình chạm vào nút trên bàn phím, nó chính là nút tôi cần. Tôi có thể làm bất cứ việc gì tôi muốn. Những tấm hình tôi làm trông rất chuyên nghiệp đến nỗi ngay cả tôi cũng khó có thể tin được.
Giảng chân tướng là một phần của cuộc sống
Tôi thụ hưởng lợi ích to lớn từ việc đọc các bài viết trên Minh Huệ Net. Tôi nhận ra những chấp trước của mình thông qua việc học từ các đồng tu. Thông qua học Pháp và chia sẻ với đồng tu, chấp trước sợ hãi, ích kỷ và tâm chứng thực bản thân của tôi dễ dàng được gỡ bỏ. Kết quả là hầu hết gia đình tôi và bạn bè đều thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới, nhiều người trong số đó là công an.
Tôi trông rất trẻ dù đã quá 40. Mọi người thường ngạc nhiên khi biết tuổi của tôi. Đó cũng là sự khởi đầu tốt trong cuộc nói chuyện giảng chân tướng. Nhiều người nghĩ tôi mới là sinh viên đại học và nói nhìn tôi rất có tri thức.
Tôi phân phát đĩa DVD Nghệ thuật Thần Vận từ năm ngoái và năm nay tôi cũng đã phát khoảng vài trăm cái. Khi hết đĩa DVD, tôi trực tiếp nói với mọi người chân tướng về Pháp Luân Công và các tổ chức liên đới. Công việc này trở thành một phần cuộc sống của tôi và chính niệm tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi có niềm tin mạnh mẽ vào Pháp và Sư phụ. Được giúp đỡ người khác hiểu ra chân tướng Pháp Luân Công là vinh dự của tôi.
Tôi cố gắng để làm tốt ba việc. Tôi cảm thấy học Pháp và tu luyện rất quan trọng. Một người nếu không tu luyện tinh tấn thì người đó không thể đề cao lên cho dù đã làm bao nhiêu việc. Tôi thường cảm thấy khó chịu mỗi khi gặp mâu thuẫn. Bây giờ, khi trạng thái tu luyện tốt, tôi không bị mâu thuẫn làm cho dao động. Tôi có thể hướng nội khi gặp việc phiền phức xảy đến với mình. Tâm oán giận biến mất trong một giây khi tôi nhận ra chấp trước của mình và tôi có thể cảm nhận được trạng thái tuyệt vời trong việc đề cao tâm tính.
Những khi tôi đều có thể đặt mình vào hoàn cảnh người khác khi đối mặt với chỉ trích, tôi hoàn toàn không oán giận và hầu như có thể cảm nhận được thế nào là vững chắc như kim cương. Tuy nhiên, vẫn có lúc tôi không thể giữ vững cảm xúc của mình. Tôi thấy lo lắng khi thấy đồng tu của mình cư xử với người khác bằng tâm người thường. Tôi biết mình đã không tốt so với những đồng tu thật sự tinh tấn.
Trong tương lai tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn và cải thiện trường tu luyện xung quanh mình. Tôi sẽ nỗ lực để cứu nhiều người hơn, tuân theo an bài của Sư phụ, bước đi thật tốt trên con đường của mình để xứng đáng với sự cứu độ của Sư tôn và không để lại hối tiếc.
Con xin cảm tạ Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu. Xin hãy từ bi chỉ ra những gì không phù hợp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/23/沐浴在法光中-幸运又幸福-282250.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/2/14/145396.html
Đăng ngày 09-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.