[MINH HUỆ 06-12-2013] Vào đầu tháng 04 năm ngoái, tôi đã bị sốc khi nhìn vào gương sau khi rửa mặt. Các đường nét trên khuôn mặt tôi đã bị biến dạng. Mí mắt tôi bị rủ xuống, mũi và miệng tôi đã bị méo đi. Một bên khuôn mặt tôi lớn hơn bên kia. Tôi trông vô cùng xấu xí! Tôi bình tĩnh lại và ngay lập tức nhớ ra rằng tôi là một học viên Đại Pháp, và tôi nên có khuôn mặt thiện lương và từ bi. Sao tôi có thể trông xấu xí đến vậy được chứ? Tôi ngay lập tức nhớ ra rằng Sư phụ sẽ chăm sóc cho tôi. Tôi sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ tà ác nào bức hại tôi vì bất kỳ lý do gì.

Chị gái tôi ghé qua và đã rất lo lắng khi nhìn thấy tôi. Chị ấy đã bảo mẹ tôi đưa ngay tôi đến bệnh viện. Chị ấy nói rằng chuyện này đã xảy ra với một người thân, và người này đã không được chữa khỏi trong một thời gian dài. Mẹ tôi nói với chị ấy: “Người thân của con là ai? Chúng ta có Sư phụ bảo vệ và chúng ta sẽ ổn thôi.”

Con gái tôi đã từng tu luyện một thời gian nhưng vẫn chưa quay trở lại với Đại Pháp. Cháu rất tức giận khi nhìn thấy khuôn mặt tôi và nghĩ rằng tôi đang bôi nhọ Đại Pháp. Tôi nói với cháu rằng Sư phụ đã giảng: “chư vị học Đại Pháp rồi, thì vô luận chư vị gặp tình huống tốt hay tình huống xấu, thì đều là hảo sự…” (‘Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005′). Tôi đã quyết tâm biến việc này thành một hảo sự. Con gái tôi khóc và đòi tôi đi bệnh viện. Nó lo lắng vì bố mẹ bạn trai nó muốn gặp tôi trong 2 tháng nữa và nó không muốn họ nhìn thấy khuôn mặt tôi như thế này. Cùng ngày hôm đó, tôi đã đọc chia sẻ của một học viên trên Tuần báo Minh Huệ, Số 482 – “Bảo trì chính niệm trong khổ nạn”. Sau đó, tôi vẫn giữ tâm bất động dù cho mọi người có nói gì với tôi đi nữa.

Hôm đó tôi vẫn đi làm như thường lệ. Tôi nghĩ rằng không nên để đồng nghiệp nhìn thấy khuôn mặt tôi như thế này. Do đó, đồng nghiệp tôi đã không nhận ra vào ngày đầu tiên. Vào buổi trưa ngày thứ hai, một đồng nghiệp đến nói chuyện với tôi. Tôi cố gắng che mặt đi nhưng cô ấy đã nhận ra.

Nhiều đồng nghiệp khuyên tôi đi đến bệnh viện. Tôi nói rằng không cần thiết. Khi tôi đi đến nhóm học Pháp, một đồng tu nhìn thấy khuôn mặt tôi đã giúp tôi phát chính niệm và khuyên tôi nên hướng nội. Tôi không thể đọc rõ từ trong khi đọc Pháp, vì vậy tôi muốn dừng lại. Người học viên đó nói với tôi không nên bỏ cuộc, vì vậy tôi tiếp tục đọc. Bây giờ tôi nhận ra rằng ý nghĩ muốn ngừng đọc Pháp quả là tệ.

Học viên này đã đến nhà tôi 3 lần. Vào 2 buổi tối đầu tiên, một nửa đầu tôi bị đau nhức và tôi không thể nào ngủ được. Tôi đã không đi làm vào ngày thứ 3, nhưng tôi đã ở nhà học Pháp, phát chính niệm và hướng nội. Tôi nhận ra rằng tôi có chấp trước vào thể diện, ghét người khác, ích kỷ, đầy sợ hãi, phụ thuộc vào người khác, không muốn nghe phê bình và hiển thị. Tôi cũng chấp trước vào tình với con gái tôi và có nhiều chấp trước người thường khác.

Đôi khi lòng bàn tay của tôi bị cụp xuống trong khi phát chính niệm. Tôi cũng nhận ra rằng tôi đã phát triển một chấp trước là phụ thuộc vào người khác. Khi tôi dung túng chấp trước vào thể diện, một bên mặt của tôi sẽ rủ xuống như chạm vào răng của tôi. Khi nhận ra những vấn đề này, tôi đã phát chính niệm để tiêu diệt chúng.

Một ngày, khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai “Đầu đỉnh bão luân”, một lực mạnh đã đẩy vào miệng tôi, Sư phụ đang điều chỉnh lại mặt và đầu tôi, và tôi không thấy đau đớn chút nào. Tôi quay trở lại làm việc vào ngày thứ năm. Đồng nghiệp tôi đều thấy rằng khuôn mặt tôi đã dần trở lại bình thường ngày qua ngày. Tôi đã không đi bệnh viện và không dùng thuốc. Sư phụ đã khiến khuôn mặt của tôi trở lại bình thường. Tôi đã giải thích về sức mạnh phi thường và sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp cho gia đình và đồng nghiệp của tôi một lần nữa.

Chúng ta phải nghĩ đến Sư phụ khi gặp can nhiễu.

Một ngày trong giờ nghỉ trưa, tôi đã nói chuyện với các đồng nghiệp của tôi về sự kỳ diệu của Đại Pháp, và tác dụng chữa bệnh đặc biệt của nó. Một người nào đó từ bên ngoài văn phòng vốn không hiểu chân tướng đã nghe được những gì tôi nói. Sau đó vào buổi chiều, tôi nhận thấy mấy người lạ đi lại bên ngoài văn phòng của tôi. Khi tôi xong việc, một số người lạ đã đi theo tôi. Lúc đầu, tôi đã không nhận ra. Nhưng khi tôi đang chuẩn bị lấy xe đạp để về thì những người lạ đó đột nhiên đến chỗ tôi. Trong giây lát tôi đã bị sốc.

Sau đó tôi ngay lập tức nhớ lại Pháp của Sư phụ:

 “Đại Pháp bất ly thân
Tâm tồn Chân Thiện Nhẫn
Thế gian đại La hán
Thần quỷ cụ thập phân”
  (“Uy đức” – Hồng Ngâm)

 Ngay sau khi tôi nghĩ điều này, những người đi theo tôi đã rời đi. Tôi đạp xe về nhà, và bắt đầu học Pháp ngay sau khi về đến nhà. Tôi cũng phát chính niệm và tìm chấp trước. Tôi đã đi làm như bình thường vào ngày hôm sau. Tôi liên tục phát chính niệm và niệm Pháp trên đường đi làm. Tôi đã giữ bình tĩnh ở chỗ làm và thanh lý trường không gian và môi trường làm việc của tôi bằng chính niệm. Với sự bảo hộ của Sư Phụ, đã không có chuyện gì xảy ra.

Một thời gian trước, khi tôi đang phân phát Tuần báo Minh Huệ và các tài liệu giảng chân tướng khác cho các đồng tu, tôi thấy một người đàn ông trung niên đeo kính râm đang nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi cảm thấy một chút sợ hãi và đã xin Sư phụ giúp tôi vượt qua nỗi sợ hãi này.

Sau đó tôi nghe có một giọng nói: “Chư vị coi anh ta quá lớn và coi bản thân mình quá nhỏ”. Đó chẳng phải là đang nói đến tôi sao? Tôi là một đệ tử Đại Pháp và mang vinh dự to lớn nhất của vũ trụ, vinh dự vinh quang nhất. Tôi đang sợ gì vậy? Tà ác phải sợ chứ không phải là tôi. Với niệm đó, người đàn ông đã biến mất. Tôi đã phân phát chỗ tài liệu đó mà không có vấn đề gì.

Sư phụ đã giảng:

“Kỳ thực an bài rất là chi tiết rồi. Thậm chí mỗi đệ tử Đại Pháp sẽ bước đi con đường của mình như thế nào, trải qua những tình huống khác nhau, tiến ra sao, thoái thế nào, sau đó nếu xuất hiện trạng thái mà không nên có thì xử lý ra sao, đều an bài vô cùng chi tiết.” (Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp)

Bất cứ khi nào chúng ta gặp phải can nhiễu và khổ nạn, chúng ta nên nghĩ đến Sư phụ và Đại Pháp, và sau đó, trừ khi chúng ta đang bị phong bế bởi quan niệm người thường và tâm chấp trước, sẽ không có khảo nghiệm nào mà chúng ta không thể vượt qua. Nếu chúng ta muốn vượt qua một khảo nghiệm, chúng ta chắc chắn có thể làm được.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/6/师尊把我的五官给正过来了-283608.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/12/144317.html

Đăng ngày 08-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.
Share