Bài viết của Trương Hàm Vận, phóng viên báo Minh Huệ ở Toronto, Canada

[MINH HUỆ 8-12-2013] (Tiếp theo phần 1)

Tháp CN (Tháp Quốc Gia Canada) là một địa điểm du lịch chính ở Toronto, nơi tiếp đón một lượng lớn du khách Trung Quốc quanh năm. Mỗi ngày, các học viên Pháp Luân Công đều tình nguyện đến đó để giúp các du khách nâng cao nhận thức về môn tu luyện này cũng như về cuộc đàn áp trong suốt thập kỷ qua.

Trong quá khứ, rất nhiều du khách Trung Quốc thăm quan địa điểm này từ chối nhận các tài liệu về Pháp Luân Công vì sợ Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tuy nhiên, cùng với những nỗ lực không ngừng của các tình nguyện viên Pháp Luân Công ở cả trong và ngoài Trung Quốc, ngày càng có nhiều người Trung Quốc bắt đầu đặt câu hỏi về cuộc đàn áp. Kể từ đó, họ trở nên sẵn sàng, và đôi khi còn háo hức, chấp nhận các tài liệu thông tin. Nhiều người đã tham gia vào phong trào thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Các tình nguyện viên tại địa điểm du lịch này đã chứng kiến nhiều quan chức ĐCSTQ hoàn toàn thay đổi thái độ của họ ngay khi họ biết được sự thật về Pháp Luân Công. So với khi mới đến, biểu hiện của các quan chức sau khi ra khỏi toà tháp là đặc biệt khác. Ngay cả các quan chức tham nhũng của ĐCSTQ cũng đang cân nhắc lại những lựa chọn của họ và thoái xuất khỏi Đảng.

Dưới đây chỉ là một vài câu chuyện được chia sẻ bởi các tình nguyện viên, những người thường xuyên có mặt tại Toà tháp CN để giúp đỡ cho đồng bào của họ.

Các học viên Pháp Luân Công chào đón một lượng lớn du khách Trung Quốc mỗi ngày tại Toà tháp Quốc Gia Canada.

Du khách: Biểu ngữ yêu thích của tôi là biểu ngữ mang dòng chữ: “Yêu Trung Quốc không có nghĩa là yêu ĐCSTQ”

Tại Toà tháp CN là những biểu ngữ mang dòng chữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, “Thoái xuất khỏi ĐCSTQ vì sự an toàn của chính bạn”, và “Yêu Trung Quốc không có nghĩa là yêu ĐCSTQ”.

Một ngày nọ, khi học viên Vương đang nói chuyện với một nhóm du khách Trung Quốc về Pháp Luân Công thì một phụ nữ từ tỉnh Chiết Giang chỉ tay vào biểu ngữ “Yêu Trung Quốc không có nghĩa là yêu ĐCSTQ” và nói: “Tôi thích cái biểu ngữ này nhất.” Cô nói thêm: “Nếu bạn treo nó lên một cách công khai ở Trung Quốc, thì bạn sẽ bị dán nhãn là phản cách mạng. Bạn có thể trưng bày một biểu ngữ lớn như thế này ở đây, điều mà không được phép làm ở Trung Quốc. Không phải Pháp Luân Công đã bị cấm sao?”

Bà Vương trả lời cô ấy rằng: “Đây là Canada, nơi Pháp Luân Công được chính phủ bảo vệ và ủng hộ. Mỗi năm, Thủ tướng Canada và các quan chức khác đều gửi thư chúc mừng để bày tỏ sự ủng hộ của họ đối với Pháp Luân Công. Cảnh sát Cưỡi ngựa Hoàng gia Canada đang làm nhiệm vụ tăng cường bảo vệ các học viên Pháp Luân Công, vì đây là một đất nước tự do.”

Vị khách này sẵn lòng lắng nghe phần giải thích, bởi lẽ cô rất ngạc nhiên khi nghe được một thông điệp sâu sắc đến thế này trong chuyến du lịch của mình. Bà Vương đã giải thích với cô ấy rằng: “Những thảm hoạ tự nhiên và do con người gây ra đang diễn ra khắp Trung Quốc với tốc độ nhanh chóng, nó là kết quả từ những tội ác mà ĐCSTQ đã làm. Chúng ta gặp nhau nơi đây nhờ cơ duyên tiền định. Ngày nay, một lượng lớn du khách đang thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Một số thì tự thoái xuất, và một số thì thoái xuất thay cho toàn thể gia đình của họ.”

Bà Vương đã cho người phụ nữ biết về cách mà Giang Trạch Dân phát động cuộc đàn áp, dàn dựng màn tự thiêu lừa bịp ở Thiên An Môn, làm giả và lan truyền những lời dối trá để đánh lừa và gây hận thù trong tâm trí của hàng triệu người dân Trung Quốc. Mặc dù vậy, Pháp Luân Công đã được nhiều người thực hành tại hơn 100 quốc gia trên toàn thế giới. Còn một thực tế không thể phủ nhận được là chính quyền Trung Quốc đứng đằng sau việc mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công.

Người phụ nữ giãi bày: “Thật sao? Chúng tôi chưa từng nghe về việc mổ cướp nội tạng sống.”

Bà Vương đưa cho cô ấy một cuốn sách nhỏ, nhưng cô không dám nhận nó. Bà Vương khuyên cô ấy: “Hãy để nó ở trong ví của cô, và cứ từ từ đọc nó sau khi cô trở về nhà.” Cô ấy đã nhận cuốn sách và một bản sao của tuần báo Minh Huệ và để chúng trong ví của mình.

Bà Vương hỏi: “ĐCSTQ đang dần sụp đổ vì sự phá hoại của nó. Nếu bạn từng tham gia các tổ chức liên đới của nó, tôi mong bạn nên thoái xuất. Vậy sử dụng tên ‘Thiện Mĩ’ để thoái xuất thì sao? Tên của cô là gì?”

“Chắc chắn rồi. Tôi họ Trương. Tôi sẽ thoái xuất. Cảm ơn bà rất nhiều!” Người phụ nữ vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt.

Hướng dẫn viên du lịch cũng giảng chân tướng

Dì Vũ năm nay 76 tuổi. Ngày nào bà cũng đến toà tháp CN bất quản trời mưa hay tuyết. Vào mỗi buổi sáng, bà đều chất đầy những tờ rơi và áp phích lên một xe đẩy rồi thẳng tiến đến toà tháp CN.

Bà giải thích: “Nhờ vào sự kiên trì của chúng tôi trong suốt những năm qua mà nhiều hướng dẫn viên đã biết đến chúng tôi. Họ không những đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ mà còn giúp chúng tôi giảng chân tướng cho các du khách Trung Quốc.”

Cách đây vài phút, có một xe chở khách cỡ trung vừa đến. Khi du khách bước ra khỏi xe buýt, một số du khách đã đọc lớn dòng chữ trên biểu ngữ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Dì Vũ nhớ lại người hướng dẫn viên họ Lâm. Bà đã giúp anh thoái xuất khỏi ĐCSTQ bằng biệt danh “Li Bình”. Anh đã tiến lại gần bà và hỏi: “Dì ơi, có gì mới không?” Dì Vũ trả lời lại rằng: “Tất nhiên là có rồi, nhìn này, đây là các báo cáo đặc biệt, và những tin tức mới nhất gồm bản án trung thân của Bạc Hy Lai và những thứ khác nữa.”

Khi các du khách quay lại xe buýt, dì Vũ đã phân phát tài liệu cho từng người trong số họ. Một số người đã miễn cưỡng nhận báo. Người hướng dẫn viên giải thích: “Đây là một tờ báo tốt cung cấp các tin tức trung thực.” Cuối cùng tất cả các du khách đều đón nhận chúng và một số đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Cuối cùng, dì Vũ nói với người hướng dẫn viên rằng: “Hôm nay anh đã làm được một việc rất tốt. Nhờ giúp họ hiểu được sự thật mà anh đã tích được rất nhiều đức.” Người hướng dẫn viên đáp lại rằng: “Cám ơn dì. Hẹn gặp lại dì lần tới.”

Thoái xuất khỏi ĐCSTQ chỉ sau vài lời

Bà Vương Tấn Châu, một học viên nhập cư từ Trung Quốc năm 2008, đã tình nguyện đến toà tháp CN kể từ khi bà đến Canada. Bà thấy rõ ràng rằng ngày càng có nhiều người biết sự thật. Một số đi ngang qua một cách nhanh chóng, và họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ chỉ sau một cuộc nói chuyện ngắn gọn. Có một lần nọ, bà đã giúp cho 28 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ chỉ trong một tiếng rưỡi.

Một ngày nọ, có ba người đàn ông Trung Quốc bước ra khỏi một chiếc Mercedes SUV. Bà Vương tiến tới họ và đưa cho họ những cuốn tài liệu nhỏ. Bà nói: “Chúng ta gặp nhau ở đây là do duyên tiền định. Có rất nhiều người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Các anh cũng nên nhân cơ hội chúng ta gặp nhau ở nước ngoài mà thoái xuất, phòng trường hợp các anh không tìm thấy được cơ hội tương tự ở Trung Quốc.”

Ba người đã nhận các tài liệu. Bà Vương tiếp tục: “Hãy dùng bí danh Thiên Phủ, Thiên Nhạc, và Thiên Thuận để thoái xuất khỏi ĐCSTQ.”

Họ đáp: “Tên tôi là Lý”, “Tôi là Trương”, và “Tôi là Lưu”. Cả ba đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng.

Họ đã mời bà Vương một bữa ăn. Bà Vương cảm ơn tấm lòng chân thành của họ và hi vọng sớm được gặp lại họ.

Một ngày nọ, có một nhóm du khách, hầu hết đều đến từ Thượng Hải, đang lên xe buýt sau khi ngắm cảnh ở toà tháp. Bà Vương đã nói chuyện với họ, trong khi người học viên khác viết xuống tên của những người đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Một người phụ nữ trong số những du khách đã cố gắng ngăn bà Vương nói chuyện với đoàn. Bà Vương nói với người phụ nữ ấy rằng: “Bà đừng nên can nhiễu tôi. Tôi đang cứu người. Đó là vì sự an toàn của họ, và nó là điều tốt. Bà nghĩ rằng bà có thể gánh được trách nhiệm ngăn tôi cứu người hay sao?” Ngay sau đó, một du khách la lên rằng: “Một Trung Quốc mới sẽ đến sau khi Đảng cộng sản bị lật đổ!” Người phụ nữ đã quay đi và bước lên xe buýt.

Tổng cộng 28 du khách đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Khi xe buýt chuẩn bị rời đi, bà Vương nói lớn với họ: “Hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Một số người trên xe buýt đáp lại rằng: “Chúng tôi nghe bà!”

Tiếp cận các sinh viên bị đầu độc bởi những lời dối trá

Ngày càng có nhiều sinh viên Trung Quốc đi du lịch nước ngoài trong kỳ nghỉ hè. Thỉnh thoảng, có cả nửa tá xe buýt chở sinh viên. Dì Chu nhận thấy rằng những đứa trẻ này đã bị tẩy não nghiêm trọng ở Trung Quốc. Ngay khi nhìn thấy Pháp Luân Công, chúng có xu hướng khá lo lắng. Một số thậm chí còn sợ hãi. Sau khi chúng tôi nói chuyện với chúng một lúc, chúng đã nhanh chóng thay đổi thái độ của mình. Một số đã thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong.

Người giáo viên dẫn đầu đoàn sinh viên thường cố gắng ngăn các học viên Pháp Luân Công nói chân tướng cho sinh viên. Họ tranh luận rằng: “Chúng còn quá trẻ, và bà đừng nên nói chuyện với chúng.” Dì Chu trả lời: “Chính bởi vì chúng còn quá trẻ, nên chúng dễ bị ảnh hưởng bởi thứ văn hóa Đảng được rót vào tâm trí của chúng để đầu độc chúng. Bây giờ chúng có cơ hội đi ra nước ngoài, chúng có quyền được biết sự thật.” Những lúc như vậy, các giáo viên đều giữ im lặng. Thực ra, chính bản thân họ cũng muốn lắng nghe sự thật.

Một ngày kia, dì Chu nói với một giáo viên: “Là giáo viên, bạn cũng nên biết sự thật. Bạn biết đó, sách giáo khoa của bạn toàn là những lời dối trá vu khống về Pháp Luân Công. Chúng tôi ở đây để nói lên sự thật. Bạn cũng có quyền biết được sự thật.” Vị giáo viên này đã cùng với các sinh viên chăm chú lắng nghe những gì dì Chu nói.

Một số sinh viên đã bị ĐCSTQ đầu độc bằng những lời dối trá khá sợ hãi ngay khi nhìn thấy nội dung Pháp Luân Công. Dì Chu tử tế nói với họ: “Các bạn trẻ yêu quý, xin đừng sợ hãi. Pháp Luân Công dạy ‘Chân – Thiện – Nhẫn’. ĐCSTQ đã hãm hại Pháp Luân Công. Rất nhiều người trên hơn 100 quốc gia đang tu luyện môn này vì nó là môn tu luyện thật sự tuyệt vời mang đến cho con người sức khoẻ và hạnh phúc.”

Dì Chu kể: “Dần dần, các sinh viên đã lắng nghe những gì chúng tôi nói.”

Một ngày nọ, có một cô gái trẻ lắng nghe câu chuyện một cách chăm chú. Dì Chu đã hỏi cô: “Dì đã nói cho con biết rất nhiều thứ. Con có hiểu những điều dì đã nói không?” Cô gái trẻ gật đầu một cách nhiệt tình. Sau đó, dì Chu nói: “Thế dì giúp con thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong bằng tên Bình Bình có được không, dùng tên này vì sự an toàn của con?” (Bình trong tiếng Hoa có nghĩa là an toàn). Một lần nữa cô gái lại nhiệt tình gật đầu đồng ý.


Bản_tiếng_Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/12/8/真相广传-华人醒悟做三退-283676.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/12/143584.html

Đăng ngày 03-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share