Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-10-2013] Vào mùa hè năm 2006, một người thân của tôi, cũng là một học viên, đã bị bắt khi đi phân phát sách Cửu Bình. Nhà cô ấy đã bị cảnh sát đột nhập và cô đã bị bắt đưa đến đồn cảnh sát địa phương.

Sau khi biết được tin này, tôi đã thông báo cho các đồng tu khác để chúng tôi có thể cùng nhau phát chính niệm trợ giúp cô. Tôi đã phát chính niệm tập trung vào sở cảnh sát địa phương trong một khoảng thời gian dài để gia cường cho cô ấy và tiêu diệt tà ác đã bức hại cô ấy.

Cô ấy đã được thả vào ngày hôm sau. Khi gặp cô, tôi hỏi: “Cảnh sát đã thả chị vô điều kiện à?” Một chút bối rối thoảng qua và cô nói: “ Khi cảnh sát hỏi tôi lấy những cuốn cửu bình này ở đâu, tôi nói rằng tôi nhặt được ở trên đường.”

Khảo nghiệm cho tôi

Cảnh sát đã dọa rằng nếu cô không khai ra thì có thể cô sẽ không bao giờ còn được trở về nhà nữa. Cô ấy vẫn từ chối không khai, nhưng đến khi người chú đến thăm cô, ông đã nói: “Tôi sẽ nói cho các anh biết. Có một người tên là như này như này đã đưa những cuốn sách này cho cô ấy.” Ông ta đã tiết lộ tên tôi.

Khi nghe được chuyện này, tâm tôi có chút bất ổn, nhưng chính niệm của tôi đã giành ưu thế. Tôi cũng không hề oán giận người đã tiết lộ ra tên tôi bởi nhà chức trách đã gây áp lực cho ông và ông ấy lo lắng cho sự an toàn của cháu gái mình. Tôi hướng nội tìm nguyên nhân, có thể là tôi đã làm không tốt. Tôi chỉ nghe theo sự an bài của Sư phụ. Nhìn lại, tôi đã học Pháp không sâu, do đó tôi đã không hoàn toàn phủ nhận sự an bài của cựu thế lực.

Người thân của tôi vẫn còn mang về nửa túi đầy những cuốn cửu bình mà cảnh sát không hề tịch thu, và cô ấy đưa lại cho tôi. Tôi đã cầm cái túi mà không hề có bất cứ một niệm sợ hãi rằng cảnh sát sẽ theo dõi và lục soát nhà tôi. Ngày hôm sau tôi đã phân phát hết chúng.

Đối đãi với tâm sợ hãi

Nhưng sau đó, tôi nhận ra rằng tâm sợ hãi của tôi nổi nên. Khi việc này xảy ra, tôi sẽ phát chính niệm trong một khoảng thời gian dài để phủ nhận sự bức hại và tiêu hủy tà ác. Tôi tự hỏi: “Liệu có phải tôi đã làm những gì mà Sư phụ yêu cầu không?” Câu trả lời là: “Phải.” “Liệu tôi có làm điều gì sai không?” Câu trả lời là: “Không!” Nếu đó là trong trường hợp này, không cảnh sát nào có thể bắt tôi được. Chúng ta ở đây là để chứng thực Đại Pháp và cứu độ chúng sinh. Cuộc bức hại tà ác này là tuyệt đối không được phép.

Vài ngày sau, tôi có một giấc mơ. Trong giấc mơ tôi đi trên một sàn gỗ và bước trên những mẩu gỗ bị gãy và như thể là đang bị rơi vào một cái bẫy, nhưng tôi đã nhẩy được thoát ra khỏi đó. Tôi nghĩ khổ nạn của tôi đã chấm dứt.

Nhưng tâm sợ hãi của tôi vẫn chưa hoàn toàn được loại bỏ hết hẳn. Một đồng tu khác đã bị bắt giữ sau đó. Người thân của cô ấy đã nhờ giúp đỡ để cô ấy được thả. Cô ấy nói với tôi rằng cảnh sát đã nhắc đến tên tôi. Tôi nghĩ: “Cho dù họ có nói gì đi chăng nữa, tôi chỉ đi theo sự an bài của Sư phụ. Tôi không phạm sai lầm nào cả, tôi không chấp nhận bất cứ sự an bài nào khác.” Tôi bắt đầu phát chính niệm để loại bỏ các nhân tố tà ác.

Khi người đồng tu của tôi (và người thân của cô ấy) rời khỏi thành phố, cô ấy nói rằng cảnh sát ở trong đồn địa phương chúng tôi đã theo dõi cô ấy và đã làm việc với cảnh sát ở đó. Khi tôi nghe được điều này, tôi biết rằng tôi vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ được tâm sợ hãi, tôi vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ được chấp trước vào sinh tử. Suy nghĩ của tôi là tôi không muốn gì cả, tôi chỉ đi theo sự an bài của Sư phụ, và muốn loại bỏ, tiêu diệt toàn bộ các nhân tố tà ác. Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tất cả những việc tôi làm đều là chân chính nhất, không ai có đủ tư cách để khảo nghiệm tôi cả. Cuối cùng, chính quyền Trung Cộng không thể bức hại tôi được.

“Không ai có thể động đến bạn được”

Chính quyền Trung Cộng đã biết tên tôi và sự tham gia của tôi – vậy tại sao chúng không đến bắt tôi? Đó là bởi cựu thế lực đã không thể tìm được chấp trước nào của tôi. Nó không dám. Đó là bởi:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực.”
(Sư đồ ân, Hồng Ngâm II)

(Tạm diễn nghĩa:

Đệ tử chính niệm mà đầy đủ
Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời.)

Qua sự việc này, tôi đã hiểu hơn điều mà Sư phụ đã giảng:

“Nếu một người tu luyện thật sự có thể buông bỏ sinh tử, thì sinh tử sẽ vĩnh viễn rời xa người ấy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Quốc tế New York 2004)

Những điều này hoàn toàn là sự thật. Nếu bạn thực sự tin tưởng, bạn cần phải xem xem mình có thể làm được điều đó không. Nếu bạn có thể, Sư phụ sẽ bảo hộ bạn, và không ai dám động đến bạn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/10/17/放下生死师父就在保护你-281347.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/6/143058.html

Đăng ngày 13-11-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share