Bài của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-02-2013] Khi tôi còn nhỏ, hàng ngày tôi thường thấy ông nội tôi ngồi thiền và tụng kinh. Người lớn nói rằng ông đang “tu luyện”. Tôi không hiểu điều đó có nghĩa là gì. Tuy nhiên, tôi biết mặc dù cha mẹ tôi không thiền định như ông nội tôi từng làm, tất cả mọi người đều tin rằng có tồn tại Thần. Họ cũng tin rằng thiện ác hữu báo. Họ cũng rất nghiêm khắc với chúng tôi – con cái của họ. Chúng tôi không được phép làm điều xấu. Mặc dù tôi không biết liệu Thần có tồn tại hay không, tôi không hề nghi ngờ một điều: Con người không nên làm những việc xấu. Tôi nhận ra rằng, nếu tôi làm một việc xấu, dù chỉ một chút thôi, tôi sẽ gặp phải rất nhiều điều rắc rối, có thể vượt quá những gì tôi đã làm. Đây là một quy tắc mà tôi đã rút ra từ trải nghiệm của riêng mình, và vì vậy tôi không dám làm điều xấu. Tôi cũng phát hiện ra rằng quy luật này áp dụng cho tất cả mọi người. Tuy nhiên, một số người không bao giờ liên hệ những hành vi xấu của mình với những khó khăn của họ. Họ không tin rằng những hành động xấu của họ sẽ chịu quả báo – họ không hiểu lý nhân quả báo ứng.

Khi lớn lên, tôi hiểu nhiều hơn về gia đình của mình. Gia đình ông nội tôi là gia đình trí thức khá giả. Mỗi thế hệ tổ tiên cha ông đều tu Phật. Ông tôi đã kết hôn ở độ tuổi rất trẻ. Thật không may, bà nội tôi qua đời khi ông mới 32 tuổi. Họ đã có bốn người con trai và hai người con gái. Sau khi bà nội tôi qua đời, các bà mối đã đến gặp ông, nhưng ông nói rằng ông muốn nhất tâm tu luyện và sẽ không tái hôn. Tất cả các con trai của ông đều có học thức. Vào những năm 1950, bác cả của tôi đã trở thành một kế toán, trong khi bác thứ hai, chú út của tôi, và cha tôi đã trở thành giáo viên.

Lời tiên đoán của ông nội tôi

Ông nội tôi thường nói: “Một ngày trong tương lai, chư Thần sẽ sàng lọc con người. Chỉ có những người tốt sẽ ở lại, trong khi những người xấu sẽ bị đào thải và đả nhập địa ngục. Chỉ có những người sống sót sẽ được ban phước và đắc phúc báo. Người ta không tin vào Thần, nhưng họ sẽ biết rằng chư Thần có tồn tại khi thảm họa lớn xảy ra.” Đôi khi, ông nội của tôi bật khóc khi nói về điều này. Ông nói: “Hãy chờ xem. Sẽ có một Phật quốc tại nhân gian trong nhiều thập kỷ. Phật chủ sẽ hạ xuống nhân gian để cứu độ chúng sinh. Con sẽ có cơ hội đắc được chính Pháp. Ông không thể chờ đợi cho đến khi điều đó xảy ra. “Không ai trong chúng tôi biết ông tôi đang nói về điều gì. Lúc đó tôi còn quá nhỏ và chỉ thích chơi đùa. Tôi không bao giờ hỏi ông tôi lý do tại sao vị thần sẽ sàng lọc con người, cũng không hỏi ông những người nào được coi là xấu.

Vào năm 1971, ông nội của tôi lâm bệnh nặng. Ông phải nằm liệt giường nhiều ngày và không thể ngồi dậy được. Tất cả mọi người trong gia đình đã khóc, nhưng ông nội tôi nói, “Trong năm nay tôi vẫn ổn, nhưng sẽ không qua được tháng 09 năm tới.” Đúng như những gì ông nói với chúng tôi, ông nội tôi qua đời vào tháng 09 năm sau.

Cha tôi vâng lời ông nội

Tôi đã bắt đầu đi học trước khi ông nội tôi qua đời. Tuy nhiên, những điều tôi đã được dạy trong trường học hoàn toàn khác với những gì ông tôi đã nói. Giáo viên đã giảng, “Con người tiến hóa từ khỉ. Không có Thần hoặc Phật nào.” Ngay lập tức tôi nhớ lại những lời của ông nội nói về Phật quốc tại nhân gian. Tôi tự hỏi: “Mọi người đều sẽ tu Phật. Làm sao có thể như vậy được nhỉ?” Khi tôi còn học trung học, cha tôi được bổ nhiệm làm hiệu trưởng của trường. Tuy nhiên, cha tôi cương quyết từ chối, bởi vì ông không bao giờ muốn trở thành một nhà lãnh đạo hoặc một thành viên Đảng Cộng sản. Tôi không thể hiểu và hỏi cha: “Mọi người đều cố gắng phấn đấu để gia nhập Đảng và trở thành một quan chức lãnh đạo. Tại sao cha lại không muốn?” Cha tôi nói: “ông nội của con nói với cha khi ông còn sống rằng: “Đừng gia nhập Đảng Cộng sản hay trở thành một quan chức. Đại nạn sẽ xảy đến với những người này.” Tôi nói: “Cha hãy nhìn vào các quan chức này. Tất cả đều tận hưởng một cuộc sống hạnh phúc. Lương hưu của họ cao hơn so với thu nhập của dân thường.” Cha tôi nói với tôi: “Họ sẽ gặp phải thảm họa sau khi chết.” Không ai trong số các con, trong đó có tôi, hiểu cha tôi đang nói về điều gì.

Nếu cha tôi không chấp nhận chức hiệu trưởng, thì sẽ có không có ai đứng đầu và quản lý trường. Lãnh đạo của cha tôi buộc ông phải đảm nhận công việc, nhưng cha tôi đã từ chối vào Đảng.

Hai người bác của tôi đã lỡ mất cơ hội

Tôi đã nghe nói rằng, theo tử vi của người bác cả, bác của tôi có căn tu luyện. Tuy nhiên, Đảng Cộng sản đã phá hủy tất cả các đền thờ và tượng Phật, tuyên truyền vô thần luận, vì vậy bác tôi đã không có cơ hội để tu luyện. Vợ ông đã qua đời từ lâu, và hai con gái của ông đã kết hôn. Bác chỉ có một mình và cảm thấy rất cô đơn. Khi bác đã già, bác thường bật khóc bất cứ khi nào nhìn thấy chúng tôi. Tôi còn trẻ và không hiểu tại sao bác lại khóc. Chị gái của tôi nói với tôi rằng vì bác đã không đắc được Phật Pháp trong suốt cuộc đời của mình.

Bác thứ hai của tôi cũng có một cuộc sống cay đắng và buồn tẻ. Bác nói rằng những người thuộc thế hệ của bác không thể đắc được Phật Pháp. Bác cũng bật khóc vì không thể đắc được Phật Pháp trong cuộc đời của mình. Vài năm sau, bác qua đời.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Cha tôi tập khí công đã nhiều năm và rất háo hức muốn tu luyện. Cuối cùng, vào năm 1996, cha tôi đắc Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều bệnh của ông như viêm khí quản, hen suyễn, bệnh tim đã biến mất sau khi ông bắt đầu tu luyện. Cha tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp này đúng là chính Pháp ‘mà ông nội của con đã nói đến” Sau đó, ông nói với chú út của tôi về điều đó, và chú tôi đã rất mừng. Ông ấy nói: “Cuối cùng chúng ta đã đắc được chân Pháp”

Tất cả mọi người trong gia đình chúng tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tròn một tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thấy ông nội của tôi trong khi tôi đang luyện bài công Pháp thứ hai, Pháp Luân Trang Pháp. Ông xuất hiện bên phải của tôi từ phía sau và dừng lại trên vai phải của tôi. Ông mặc bộ quần áo cũ, nhưng màu sắc rực rỡ hơn rất nhiều. Ông đang nhìn tôi với một nụ cười trên môi. Nhìn ông rất trẻ, thuần tịnh và trắng, không có nếp nhăn và béo hơn trước đây. Ông nhìn tôi trong giây lát và sau đó rời đi.

Khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu tầm quan trọng của Phật Pháp đối với cuộc sống của mình. Tôi cũng nhận thức được chân lý của cuộc đời và lý do tại sao bác cả và bác hai của tôi đã khóc vì không thể đắc được Pháp. Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, các quan chức từ đủ các cấp bậc đã buộc phải thể hiện thái độ của họ, chỉ trích Pháp Luân Đại Pháp, bắt giữ các học viên Đại Pháp. Mãi cho đến lúc đó tôi mới hiểu tại sao ông nội của tôi cảnh báo chúng tôi không nên trở thành quan chức. Khi tôi thấy tảng tự thạch khắc sáu chữ tiếng Trung “Trung Quốc Cộng Sản Đảng Vong” ở Quý Châu, tôi biết rằng trời sẽ diệt Đảng Cộng sản Trung Quốc. Đây là lý do tại sao ông nội tôi không cho phép người thân trong gia đình chúng tôi trở thành Đảng viên.

Những gì còn lại?

Tất cả mọi điều ông tôi nói đã xảy ra. Chỉ có một điều chưa xảy ra, đó là: “Mọi người sẽ biết rằng chư Thần có tồn tại sau khi đại họa xảy ra.” Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lên nắm quyền, nó đã khởi xướng phong trào chính trị giết chết hơn 80 triệu người. Hơn nữa, ĐCSTQ đã quá kiêu ngạo đến nỗi nó tuyên bố sẽ “đấu với Trời đấu với Đất”. Con người là con của thần, nhưng người Trung Quốc ngày nay đang bị tẩy não bởi ĐCSTQ, vì vậy họ không còn tin vào Thần. Họ không tin rằng thiện hữu thiện báo và ác hữu ác báo. Con người ta đã đánh mất chuẩn mực đạo đức, và họ làm đủ mọi điều xấu. Đạo đức đang trượt dốc ngàn dặm mỗi ngày, và mọi người hãm hại lẫn nhau. Làm sao các vị Thần lại có thể cho phép điều này tiếp diễn?

Thiên thượng hết lần này đến lần khác cảnh báo người dân thông qua các thảm họa để họ có thể được cứu. Tuy nhiên, một số người không tin rằng những thiên tai này là lời cảnh báo từ các vị thần, họ nghĩ rằng đó là những gì ĐCSTQ gọi là “thảm họa tự nhiên.” Bị tẩy não bởi chủ nghĩa vô thần của ĐCSTQ, họ nghe theo ĐCSTQ mục nát và làm nhiều điều ác. Khủng khiếp hơn, họ tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ về Pháp Luân Công và phỉ báng Phật Pháp. ĐCSTQ bức hại các học viên Pháp Luân Công tin vào Chân – Thiện – Nhẫn bằng những thủ đoạn tàn bạo chưa từng có. Thậm chí họ đã mổ cướp nội tạng từ các học viên còn sống vì lợi nhuận, sử dụng thi thể của họ làm mô hình triển lãm, và bán chúng. Trước những hành vi đê hèn như vậy, thế giới không hề có động tĩnh gì. Hơn nữa, một số người thậm chí không muốn thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Làm sao các vị thần lại có thể cứu những người đã đánh mất lương tâm và thiên tính? Trời sẽ diệt ĐCSTQ, và các vị Thần đang thanh lọc con người thông qua các thảm họa bất thường. Đó chẳng phải là một đại họa sao? Khi đó chẳng phải chỉ người tốt mới có thể sống sót?

Bây giờ tôi đã minh bạch tất cả những gì ông nội của tôi nói với tôi cũng như những khúc mắc trong gia đình của chúng tôi. Điều duy nhất tôi cần làm tiếp theo là cố gắng bội lần giảng chân tướng cho người dân và cứu họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/16/爷爷的教诲与我家的谜团-267860.html

Bản tiếng Anh: https://www.en.minghui.org/html/articles/2013/5/16/139925.html

Đăng ngày 08-06-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share