Bài viết của học viên Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-12-2012] Một ngày vợ tôi xúc động sâu sắc nói: “Tạ ơn Đại Pháp vì đã đưa anh đến con đường tu luyện. Nhờ đó mà cuộc sống của chúng ta ngày hôm nay thật là hạnh phúc.”
1. Tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp và không còn cảm thấy bế tắc
Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi rất bi quan về cuộc sống sau nhiều năm chịu đựng chứng mất ngủ khó chữa và các biến chứng của nó. Những thanh âm nhẹ hoặc ánh sáng mờ cũng có thể làm tôi mất ngủ. Về sau tôi rơi vào tình trạng chỉ có thể ngủ sau khi đặt lưng xuống vài giờ và khi đã kiệt sức hoàn toàn.
Để chữa trị, tôi dùng cả thuốc Trung y và Tây y, nhưng không có kết quả. Tác dụng phụ của Tây y làm tôi thấy khó chịu. Tôi giống như Sư phụ đã mô tả trong “Chuyển Pháp Luân”:
“Họ nếu mắc bệnh thì đến bệnh viện để chữa; Tây y chữa không khỏi thì đến Trung y chữa; Trung y chữa cũng không được, dùng phương thuốc gì cũng không khỏi, đến lúc này họ bèn nghĩ đến khí công. Họ đắn đo: ‘Mình thử vận [may] này xem, xem xem khí công rốt cuộc có chữa được bệnh này của mình hay không’.” (Bài giảng thứ Sáu)
Trong lúc thất vọng, tôi bắt đầu luyện một môn khí công.
Sau đó tôi trở thành bác sỹ vật lý trị liệu. Sau khi lập gia đình, cuộc sống của tôi ổn định và thể chất của tôi được cải thiện. Nhưng chứng mất ngủ vẫn tiếp tục như cái bóng đeo bám trong cuộc sống của tôi. Tôi tiếp tục thấy sợ hãi trong cuộc sống hàng ngày, và tôi vẫn rất bi quan.
Khoảng năm 1995, khi đang lang thang trong một hiệu sách, tôi nhìn thấy sách Đại Pháp “Chuyển Pháp Luân” và đã mua một quyển. Tôi đọc qua nó và nghĩ đây là một quyển sách hay. Có lẽ bởi vì duyên chưa đến, tôi đưa quyển sách quý báu này cho một thầy giáo mà tôi rất kính trọng. Thầy là giáo viên giỏi cấp quốc gia có hiểu biết rộng và đạt được nhiều giải thưởng. Sau đó thầy đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp và trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu.
Vào năm 1999, sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc đàn áp Đại Pháp, các thành viên trong gia đình và các đồng tu khác đã khuyên nhủ tôi, và tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Trong quá trình học Pháp, tôi tìm thấy một loạt câu trả lời đầy thuyết phục cho những băn khoăn trong lòng và những điều mà tôi chưa tìm ra câu trả lời. Và tôi có cảm giác rằng cánh cửa dẫn đến chân lý đang liên tục mở ra cho tôi.
Khoảng 06 tháng sau khi tôi bắt đầu học Pháp, những điều kỳ diệu đã bất ngờ xảy ra. Một ngày tôi đột nhiên nhận ra rằng chứng mất ngủ hành hạ tôi nhiều năm đã biến mất. Nó hoàn toàn biến mất và thật tự nhiên, cứ như là nó chưa bao giờ xảy ra. Tuy nhiên, tôi không quá hồi hộp, và nó như thể là tôi đã đoán được điều đó sớm hay muộn cũng sẽ đến sau khi tôi học Pháp.
2. Thay đổi bản thân và chứng thực Pháp
Tôi bắt đầu tuân theo các chuẩn mực dành cho một đệ tử Đại Pháp – giảng chân tướng, khuyên mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và học Pháp. Ở cơ quan tôi làm việc chăm chỉ và có sáng kiến giúp đỡ đồng nghiệp giải quyết công việc của họ. Ngày càng nhiều bệnh nhân đến chữa trị chỗ tôi, và hiệu quả chữa bệnh của tôi cũng tốt hơn. Tôi cũng nhận ra là tôi nên nâng cao tay nghề và chăm sóc bệnh nhân bằng tâm từ bi. Nhiều bệnh nhân rất kính trọng tôi. Khi thời cơ đến, tôi giảng chân tướng cho họ và khuyên họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Ngày càng có nhiều bệnh nhân của tôi thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó.
Tôi ngộ ra rằng Sư phụ ban cho tôi mọi thứ, và của cải mà chúng ta có là để chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh.
Khi họ hàng, bạn bè, bệnh nhân và các đồng tu cần sự giúp đỡ và khi một hạng mục chứng thực Pháp cần được tài trợ, chúng tôi ủng hộ các hạng mục mà không do dự. Sau trận động đất Tứ Xuyên, tôi bàn bạc với bố mẹ và đã quyên tặng một số tiền. Một số người biết chúng tôi tu luyện Đại Pháp nhưng không hiểu rõ về Đại Pháp, đã bắt đầu có cái nhìn mới về Đại Pháp.
Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi sử dụng thu nhập của mình (sau khi trừ đi các khoản chi tiêu cơ bản của gia đình) cho các hạng mục chứng thực Đại Pháp và cứu độ chúng sinh. Có một thời gian khoảng vài năm, bởi vì người điều phối phản bội chúng tôi, Phòng 610 và công an liên tục đến nhà chúng tôi quấy rối. Các thành viên trong gia đình tôi rất sợ hãi, và nơi ở của tôi bị theo dõi. Công an còn nói với tôi: “Anh đã dùng tiền tài trợ cho các hoạt động của Pháp Luân Công, và tên anh đã được đưa vào danh sách đen của thành phố. Nếu anh còn tiếp tục làm thế, chúng tôi sẽ tịch thu tài sản của anh.” Tôi chia sẻ suy nghĩ với gia đình tôi – cũng là học viên, chúng tôi tĩnh tâm cùng nhau học Pháp và hướng nội tìm. Chúng tôi ngộ ra là chúng tôi có sự bảo hộ của Sư phụ và chúng tôi có Pháp; không gì khiến chúng tôi phải sợ. Bức hại tà ác sẽ bị giải thể dưới sự bảo vệ của Sư phụ.
Thể chất tôi ngày càng tốt hơn. Ở cơ quan cũng như ở nhà, tôi lặng lẽ đảm nhiệm các công việc mà người khác không muốn.
Tôi sẽ tinh tấn tu luyện từng ngày và tôi biết rằng mọi thứ đều được Sư phụ an bài.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/26/一个青年医生的修炼心得-265693.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/28/137270.html
Đăng ngày 14-03-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.