Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở hải ngoại

[Minh Huệ 23-05-2025] Khi còn nhỏ, tôi đã có một câu hỏi: Ai cao hơn Phật Như Lai? Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi đáp án, đã dẫn dắt tôi trên con đường trở về nhà. Con đường này nếu không có sự bảo hộ của Sư phụ qua đời đời kiếp kiếp, thì tôi sẽ không thể tìm thấy nó, cũng không thể bước đi cho tới ngày hôm nay.

Khi Đại Pháp mới bắt đầu bị ác đảng Trung Cộng vu khống, tôi hoàn toàn không biết gì về Pháp Luân Công. Đột nhiên, một người nhà (không tu luyện) đến gặp tôi và nói: “Đảng Cộng sản đã bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công rồi, bất cứ điều gì, chỉ cần Đảng Cộng sản đàn áp thì đó chính là điều tốt”. Sau khi đắc Pháp, tôi ngộ ra rằng Sư phụ đã mượn lời của người nhà để bảo hộ tôi. Bởi vì đối với bất kỳ sự việc gì có liên quan đến Trung Quốc, tôi đều bài trừ và cự tuyệt, nên câu nói đó của người nhà đã mang đến cho tôi nhận thức tích cực về Pháp Luân Công.

Năm 2017, tôi nhìn thấy hình các đệ tử Đại Pháp xếp chữ, trong hình xếp chữ đó có hình ảnh cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, tôi thầm nghĩ: “Đây chính là cuốn Thiên thư, mình muốn đọc nó, mình phải học Pháp Luân Công”. Nhưng nhân tâm cứ ngăn cản tôi hỏi xin cuốn sách. Một ngày nọ, người nhà đưa cho tôi cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Hóa ra là người nhà đã gặp một đệ tử Đại Pháp đang luyện công và nói với họ về nguyện vọng của tôi, khi ấy vừa lúc họ có một cuốn “Chuyển Pháp Luân” muốn tặng cho người hữu duyên. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy đây chính là Sư phụ từ bi đã không muốn lạc mất đệ tử nên đã trao tặng cuốn sách quý giá này cho đệ tử của Ngài.

Lần đầu tiên sau khi đọc xong cuốn “Chuyển Pháp Luân”, trong tôi tràn ngập niềm vui, đó là một loại niềm vui xuất phát từ sâu thẳm tâm hồn, trong đầu tôi luôn có một niệm “Tôi phải trở về nhà”. Trong quá trình đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, Sư phụ đã giúp tôi tịnh hóa thân thể. Từ đó trở đi, tôi không còn gặp tình trạng năm nào cũng phải gặp một trận bạo bệnh nữa, ngoại trừ một số lần vì tu luyện không tinh tấn nên bị tà ác dùi vào.

Những ngày đầu tu luyện, tôi chỉ độc tu. Mỗi khi gặp nguy hiểm, tôi đều được Sư phụ điểm hóa và bảo hộ thoát khỏi nguy hiểm, đồng thời, tôi cũng cảm nhận được sự thần kỳ của Đại Pháp. Có lần, tôi đang lái xe trên đường cao tốc. Hôm đó gió rất mạnh, một tấm bìa các tông lớn bất ngờ văng ra từ chiếc xe tải phía trước, ban đầu rõ ràng nó bay về phía làn đường bên trái, nhưng rồi đột nhiên lại bay hướng về phía xe tôi, tôi nghe thấy một tiếng nổ lớn bên tai. Tôi vẫn tiếp tục lái xe, nhưng trong đầu cứ nghĩ: “Mình không thể lái xe nữa, cần phải rời khỏi đường cao tốc”. Sau khi rời khỏi đường cao tốc, dừng xe xong, tôi mới phát hiện chiếc gương chiếu hậu bên trái của xe đã biến mất, kính ở cửa sổ chỗ tài xế cũng không còn nữa. Hơn nữa, kính vỡ tan từ bên ngoài vào trong, toàn bộ ghế lái đều là các mảnh kính vỡ, tuy nhiên, tôi lại hoàn toàn bình an vô sự, chỉ có một vết đỏ nhỏ trên tay thôi. Chính là Sư phụ từ bi đã bảo hộ tôi, ngài đã chịu đựng thay cho đệ tử của mình rồi.

Còn có một lần khác, khi tôi đang nấu ăn thì ngón tay út bị hơi nước làm cho bị bỏng. Vết thương cũ ở ngón út chưa lành nhanh chóng rỉ ra dịch. Sau đó càng ngày càng đau và nghiêm trọng hơn. Sau khi người nhà nhìn thấy thì họ muốn đưa tôi đến bệnh viện, họ còn nói rằng nếu tôi không đi khám, ngón út của tôi có thể sẽ không giữ lại được nữa. Tôi từ chối và trong tâm nghĩ rằng: “Tôi đã có Sư phụ quản rồi”. Sư phụ cũng đã điểm hóa cho tôi, phải đọc sách và học Pháp nhiều hơn. Lúc đó, tôi tập trung nhiều hơn vào luyện công và học Pháp tương đối ít. Tuy nhiên, việc rửa tay trước mỗi buổi học Pháp trở thành một quan mà tôi phải vượt qua. Khi tiếp xúc với nước, thì vết thương lại càng thấy đau hơn. Vậy là tôi tăng tốc độ rửa tay nhanh hơn. Thật kỳ diệu là ngay khi tôi cầm cuốn “Chuyển Pháp Luân” lên học Pháp, thì ngón tay út không đau nữa và tôi còn cảm thấy rất dễ chịu. Khoảng vài tháng sau, ngón út của tôi về cơ bản đã hồi phục trở lại bình thường. Không cần tiêm, cũng không cần uống thuốc, chỉ nhờ vào việc luyện công và học Pháp, ngón út bị bỏng nặng của tôi đã lành lại. Sư phụ từ bi lại vì đệ tử mà tiêu đi một số nghiệp cho tôi, Sư phụ cũng giúp tôi nhận ra tầm quan trọng của việc học Pháp.

Từ khi đắc Pháp cho đến ngày hôm nay, tôi đã dần dần chuyển từ trang thái độc tu sang dung nhập với chỉnh thể, tôi cũng biết phải dùng Pháp để chỉ đạo bản thân thực tu. Tâm tính của tôi đang đề cao lên, cơ thể cũng ngày càng khỏe mạnh. Tất cả những điều này đều là nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Sư phụ đã dùng sự chịu đựng của chính mình để tiêu giải tội nghiệp cho đệ tử, đệ tử mới có thể bước trên con đường trở về nhà. Đệ tử con xin khấu đầu tạ ơn ân cứu độ của Sư tôn.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/23/师尊护我走上回家的路-495302.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/3/229189.html