Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-07-2008] Các học viên Pháp Luân Công đang cố gắng vất vả để duy trì và theo kịp tiến trình Chính Pháp. Đây là trách nhiệm và sứ mệnh của tất cả các đệ tử trong thời kỳ Chính Pháp, và chúng ta nên làm tốt.

Chúng ta cũng không được lơ là việc tu luyện cá nhân và đề cao tâm tính của chúng ta, vì chúng cũng rất quan trọng. Nếu chúng ta không tu luyện tốt bản thân mình, thì công việc Đại Pháp của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng. Do vậy, tu luyện bản thân là trước nhất. Có nhiều quan điểm tu luyện về việc làm ba điều được đăng trên mạng lưới Minh Huệ. Ở đây, tôi muốn chia sẻ một vài quan điểm của mình về tu luyện cá nhân. Tôi thường chia sẻ quan điểm kinh nghiệm tu luyện với các bạn đồng tu đang trong giai đoạn tiệm ngộ. Đôi khi, chúng tôi nhận ra rằng một vài học viên không làm tốt trong việc tu khẩu, loại bỏ ham muốn vào đồ ăn, và loại trừ chấp trước vào các con vật nuôi yêu thích, điều này đã cản trở họ đề cao tầng thứ tu luyện của họ. Thúc đẩy bởi các bạn học viên, tôi đã viết ra những quan điểm cá nhân về phương diện này để chia sẻ với nhiều bạn đồng tu khác.

Tu Khẩu

Tu khẩu của một người là bao gồm tất cả các phương diện của khẩu căn. Một người tu không nên ngồi lê đôi mách, nói chuyện phiếm hay can thiệp vào chuyện của người thường, vì điều này đã được diễn giải rõ ràng trong Pháp. Tuy nhiên, đôi khi chúng ta không làm tốt việc tu khẩu khi sống trong xã hội người thường. Khi chúng ta nói điều chúng ta không nên nói hay làm những điều không theo tiêu chuẩn tầng thứ tu luyện của chúng ta, thì công và tầng thứ tu luyện của chúng ta sẽ rớt xuống. Sư Phụ nói:
“Tâm tính cao bao nhiêu, Công cao bấy nhiêu” (“Bài giảng thứ nhất” trong Chuyển Pháp Luân)

Có một đồng tu nhiều tuổi mà chúng tôi thường chia sẻ kinh nghiệm hiểu biết về tu luyện. Cách đây một vài năm, em trai của ông đã gọi cho ông và phàn nàn rằng đồng nghiệp của anh ta đã lừa dối anh ta. Ông đã đưa ra những gợi ý cho em trai mình về cách để trả đũa lại điều đó. Sau đó, một bạn đồng tu có thiên mục khai mở đã hỏi ông: “Ông có làm điều gì sai trong vài ngày gần đây không?” Ông trả lời: “Tôi chỉ học Pháp ở nhà thôi. Tôi không đi đâu cả.” Người học viên yêu cầu ông thử tìm kiếm bên trong mình xem. Sau đó ông đã nhớ là ông ấy không nên đưa ra những gợi ý cho em trai của ông. Chúng ta có thể không cảm thấy hậu quả trong cảnh giới con người khi chúng ta phạm phải một lỗi lầm như vậy, nhưng có thể có hậu quả trong các không gian khác.

Một ngày nọ, một học viên nữ không giữ vững tâm tính của cô và đã trách mắng chỉ trích chồng cô, cũng là một học viên. Anh ấy đã giữ vững tâm tính và không nói lại. Một vài ngày sau, cũng vẫn người học viên có thiên mục khai mở hỏi cô: “Cô có làm điều gì sai không? Tôi thấy công của cô tụt xuống rất nhiều.” Cô ấy trả lời: “Tôi đã không giữ được mình, đã cáu gắt và trách mắng chồng tôi khi mất tự chủ.” Sau đó cô ấy biết được rằng phải mất ba tháng cô ấy mới phục hồi lại được công của mình. Cô ấy đã rất tinh tấn trong khi làm ba điều, nhưng công của cô đã rớt xuống khi cô mất bình tĩnh chỉ một lần. Sư Phụ nói ra một chân lý tuyệt đối khi giảng:
“Tâm tính cao bao nhiêu, Công cao bấy nhiêu.” (“Bài Giảng Thứ Nhất” trong Chuyển Pháp Luân)

Một ngày, người học viên có thiên mục khai mở đi đến một bến tàu ở đó anh đã nhìn thấy một hành khách nổi giận với một nhân viên bán vé. Anh đã nhìn thấy từng mảng từng mảng vật chất màu trắng (đức) từ những không gian khác bay vào nhân viên bán vé. Có một học viên trẻ mà thiên mục khai mở và anh ta học ở trường phổ thông ở vùng của chúng tôi. Người học viên này rất tinh tấn trong tu luyện, và một ngày nọ thầy giáo của cô ấy bắt đầu chế nhạo cô và phê bình cô nhiều lần. Nhiều bạn của cô cũng bắt đầu phê bình cô và nói xấu cô. Khi cô nhắm mắt lại và lấy tay bịt tai lại trong lớp học, cô đã nhìn thấy từng mảng vật chấp màu trắng chồng lên nhau, nhìn giống như những cục bông, rơi vào đầu cô. Cô ngay lập tức nghĩ: “Họ đang cho mình thứ tốt! Mình sẽ không đẩy nó ra bằng việc mất bình tĩnh được.” Tôi hôm đó cô ấy đã nhìn thấy một Pháp Luân lớn quay trên đầu cô khoảng hơn mười phút. Cô biết đó là Sư Phụ đang khuyến khích mình.

Khi tầng cấp tu luyện của chúng ta nâng lên cao hơn, chúng ta sẽ mang theo càng nhiều năng lượng hơn. Vì vậy, chúng ta phải cẩn thận hơn về việc tu khẩu. Những tư tưởng tốt của chúng ta sẽ sản sinh ra những vật chất tốt, và những tư tưởng xấu của cúng ta sẽ sản sinh ra những vật chất xấu trong các không gian khác, và chúng ta không nên vội vàng đánh giá bất kể điều gì hay bất kỳ ai. Hãy nghĩ về nó, khi chúng ta phát chính niệm, một niệm của chúng ta sẽ tiêu trừ những sinh mệnh ma quỷ trong các không gian khác. Điều này thể hiện năng lực vĩ đại mạnh mẽ của tư tưởng ý niệm của chúng ta.

Ngừng việc mê thích thức ăn

Tôi đã gặp một số bạn đồng tu từ các vùng khác nhau mà vẫn chưa loại bỏ sự ham thích vào thức ăn của họ. Họ chứng minh điều này bằng việc nói rằng thuận theo tự nhiên họ sẽ ngừng ham thích vào một số thức ăn nhất định khi công của họ không cho phép họ ăn nó. Nhưng tôi tin rằng chúng ta phải nên cố loại bỏ sự ham thích thức ăn khi chúng ta nhận ra chấp trước này, thay vào cứ thụ động đợi công của chúng ta buộc chúng ta bỏ sự ham thích đó. Sư Phụ đã nói với chúng ta rằng chúng ta hoàn toàn có thể ăn hành, gừng, tỏi đã nấu chín. Trong những bài giảng Pháp trước kia, Sư Phụ có kỳ vọng rất cao cho chúng ta và chúng ta đã chấp thuận sự mong đợi của Sư Phụ. Bây giờ, Pháp thậm trí có yêu cầu cao hơn nữa về chúng ta. Có một tiêu chuẩn khác nhau ở mỗi một tầng thứ. Một ngày một học viên thấy bối rối không hiểu khi cô ấy bỗng nhiên bị đau bụng sau khi ăn bánh kếp với tỏi, một loại thức ăn yêu thích của cô trong thế giới này. Một học viên khác cũng thấy lúng túng không hiểu khi cô ta bị tiêu chảy sau khi ăn bánh bao có mùi tỏi, mòn ăn yêu thích của cô. Tôi cũng thấy khó hiểu tại sao họ lại không nhận ra rằng đây chính là lúc để họ loại bỏ ham muốn vào thức ăn. Đôi khi mùi và hương vị tỏi ở nhà họ nồng nặc mạnh tới mức tôi thấy thật khó khăn để bước vào phòng!

Sư Phụ đã diễn giải Pháp trong nhiều bài giảng, nhưng chúng ta sẽ chỉ thực sự chân chính tu luyện khi hành vi của chúng ta phù hợp với Pháp! Tôi đã nhận ra rằng một vài học viên vẫn còn hút thuốc, uống rượu, và chơi mạt chược, chơi bài và những loại trò chơi khác. Ngay cả khi họ không chơi vì tiền, nó cũng mất thời gian và ngăn cản chúng ta làm ba điều! Những học viên này nên loại bỏ ham mê những thói xấu cá nhân này. Sau nhiều năm tu luyện, những học viên này vẫn đang hành động như người thường. Làm sao chúng ta có thể nâng cấp trong tu luyện nếu chúng ta không kiểm soát tốt bản thân hành xử theo Pháp? Chúng tôi lo lắng cho những cá nhân học viên này. Càng về cuối, chúng ta càng phải nên tinh tấn. Đã có những khoảng trống về tầng thứ tu luyện trong chúng ta! Cũng có một vài bạn đồng tu đang làm tốt ba điều, ngoại trừ việc họ vẫn còn chấp trước vào sở thích của họ, điều này đã cản trở họ đề cao tầng thứ tu luyện của họ. Làm sao chúng ta có thể không chú ý tới việc đề cao tầng thứ tu luyện cá nhân của chúng ta? Một ngày nọ một bạn đồng tu chấp trước vào mùi vị tỏi đã nhìn thấy bằng thiên mục của cô cái nơi trong không gian của cô ấy bỗng nhiên biến thành xám xịt và tôi tăm ảm đạm và cô ấy trở nên dễ bị tổn thương bởi sự can nhiễu bên ngoài.

Một bạn đồng tu hút thuốc mang theo theo một trường đen kịt và ảm đạm trong không gian của cô ấy, nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến các bạn đồng tu quanh cô. Nói cách khác, hút thuốc thậm trí đã làm hại đến những thân thể của họ trong các không gian khác. Làm sao những học viên đó những người vẫn còn hút thuốc lại có thể không nhận ra điều này? Những người có những chấp trước nghiêm trọng đã đi theo đường vòng ở cùng một tầng thứ và thăng tiến rất chậm chạp. Hành, gừng và tỏi cũng không phải là những thứ tốt trong các không gian khác. Chúng cản trở cơ thể chúng ta tịnh hoá, và mùi vị đó sẽ ảnh hưởng đến các bạn đồng tu. Sư Phụ đã nói một người thậm trí còn không nên hình thành chấp trước vào đậu phụ, chứ chưa nói gì đến hành, gừng, tỏi, chúng mang theo mùi vị rất mạnh. Sư Phụ có giảng:
“Cái gì mà ngửi thấy tốt đối với người ở bên này thì lại là xấu khi ngửi ở bên kia” (“Giảng Pháp tại Pháp Hội New York 2008”)

Không sát sinh và không vật nuôi cưng

Nhiều học viên không sát sinh bất kể sinh mệnh nào. Thỉnh thoảng khi họ tình cờ giết chết những sinh mệnh, điều đó sẽ mang đến cho họ can nhiễu và những cản trở khi làm ba điều. Vì vậy, nó là một vấn đề nghiêm trọng mà chúng ta không được lơ là. Một vài năm trước đây, một bạn đồng tu đã mua nhiều cải bắp vào mùa thu. Cô ấy đã cất trữ cải bắp trong sân sau và những con chuột đã ăn mất nhiều cây. Cô ấy đã rất tức giận và đã mua thuốc chuột từ một cửa hàng thuốc của một học viên khác. Thật ngẫu nhiên khi cô ấy bước vào trong cửa hàng, thì lúc đó có vài học viên ở đó, bao gồm cả tôi. Cô ấy nói: “Bán cho tôi một gói thuốc chuột.” Người chủ của hàng đã bán cho cô ấy một gói. Tôi đã nhận ra đó là sai và nói: “Bạn sẽ giết những con chuột à?” Cô ấy nói: “Những cây cải bắp của tôi đã bị những con chuột đó ăn gần hết. Tôi nên làm gì khác bây giờ?”

Chúng tôi đã thảo luận về vấn đề này và cuối cùng cô ấy nhận ra chắc là phải có nguyên gì sau những việc đã xảy ra, và rằng cô ấy không nên chủ định giết bất kể sinh mệnh nào, bất kể lý do là gì. Sau khi trở về nhà, cô ấy đã nói những con chuột rời đi và sau đó thấy rằng tất cả các con chuột đã rời đi và chỉ còn lại những cây cải bắp. Nhưng hai năm sau đó, điều tương tự lại xảy ra. Lần này cô ấy đã nói những con chuột rời đi, nhưng không có tác dụng. Lần này cô ấy không thể chịu đựng được nữa, và cô ấy đã mua thuộc chuột và rải nó dưới chân tường. Nhưng khi cô ấy đang rải thuốc, cơ thể cô ấy đã run lên, và cô ấy đã không thể đứng thẳng. Khi cô ấy nằm trên giường, cơn rung vẫn tiếp tục và lưng của cô ấy sưng lên. Cô ấy nói rằng khi cô ấy ăn, thức ăn giống như lửa đang thiêu đốt mồm và cổ họng cô. Cô đã phải nằm trên giường bảy ngày. Làm sao cô ấy có thể làm ba điều như thế này được? Thực tế là cô ấy đang trả nghiệp vì sát hại những con chuột. Tất nhiên, mỗi người đều đối mặt với những hoàn cảnh khác nhau, nhưng một người tu không nên tự nhiên sát hại bất kể sinh mệnh nào, thậm trí cả những sinh mệnh xấu!

Một học viên có sở thích trồng hoa và cây cảnh trên khắp nơi ở của cô ấy, điều đó yêu cầu cô phải tỉa cây và giết sâu bọ. Cô ấy đã chịu đựng trong nhiều năm bởi bệnh đau chân. Cô ấy đã từng có thể ngồi thiền định trong thế kiết già song bàn, nhưng do bệnh đau chân nên cô ấy chỉ có thể ngồi trong thế bán già đơn bàn và cuối cùng thế bán già đơn bàn này cũng trở nên không thể chịu đựng được đối với cô ấy. Cô đã không hiểu tại sao điều này đã xảy ra với cô. Cô ấy nghĩ đó là nghiệp lực trên đôi chân của cô. Một ngày một đồng tu có thiên mục khai mở đã nhìn thấy nhiều cây và cành hoa đâm thọc vào đôi chân của cô. Nên không ngạc nhiên gì khi mà đôi chân của cô ấy trong tình trạng đau đớn như vậy. Can nhiễu này và những cản trở được tạo nên là bởi vì cô đã không chú ý và xem xét bản thân mình cẩn thận theo tiêu chuẩn của Pháp. Nhiều học viên trong tình huống này lại thường có xu hướng so sánh bản thân họ với những người không tu. Thay vì họ nên xem xét bản thân họ theo những tiêu chuẩn ở những tầng thứ tương ứng của họ. Nếu một người tu mà nghề nghiệp là một người nông dân, thì đó là bình thường khi anh ta nhổ đi những cây cỏ dại, nhưng trồng chăm sóc cây cảnh là một chấp trước.

Đó là điều bình thường với người thường ngày nay khi có méo, chó, rùa và cá là những con vật nuôi cưng, làm cảnh. Nếu gia đình của một người tu có những con vật nuôi, anh/cô ta nên cố gắng thuyết phục họ mang cho chúng đi. Tôi biết cả một gia đình học viên mà có những con vật nuôi. Một học viên có một con chó mà nó sẽ đặt hai chân trước của nó cùng nhau và lạy bạn khi bạn gọi nó. Điều này không bình thường. Một vài năm trước chị gái tôi có một con mèo. Mỗi lần chị ngồi thiền, con mèo sẽ đi vào và ngồi bên cạnh chị ấy. Một ngày khi con mèo vẫn còn ở bên ngoài, nhưng chị tôi đã nhìn thấy đầu của con mèo to bằng đầu của một con hổ trước mặt chị. Chị đã nhận ra đó là một điểm hoá, nên chị đã đưa con mèo cho một người họ hang ở một thành phố khác.

Đừng Chiêu Mời Ma

Tất nhiên là phần lớn các bạn đồng tu sẽ không chiêu mời ma quỷ, và họ biết ý nghĩa của nó. Nhưng vài học viên có bạn bè tu luyện những tôn giáo khác nhau. Trong thời kỳ Chính Pháp, một vài sinh mệnh ma quỷ trong các không gian khác bị thao túng bởi những loạn thần bại hoại để can nhiễu các học viên Pháp Luân Công. Nếu chúng ta không có chính niệm mạnh mẽ, hoặc nếu chấp thuận chúng, những sinh mệnh ma quỷ từ không gian khác này sẽ can nhiễu chúng ta. Chúng sẽ truyền những tín tức của chúng trong những thứ mà chúng đưa cho chúng ta. Ví dụ, một đồng tu được thả từ trại lao động cưỡng bức đã kể với tôi một câu chuyện. Khi vài học viên lâu năm quay lại phỉ báng Pháp Luân Công trước mặt cô ấy trong trại, cô ấy hoàn toàn phủ nhận những lời dối trá mà họ nói với cô và mọi thứ họ đã nói với cô. Sau khi cô được thả ra vô điều kiện, những người điều phối viên này đã giả bộ tốt đẹp bằng việc gọi cô lại và đưa cho cô bánh mỳ làm quà. Cô đã nói: “Khi tôi nhận bánh mỳ, tôi cảm thấy một âm thanh kêu o o trong đầu tôi. Tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng, nên tôi đã nói với họ: “Tôi có thể nhận bánh mỳ, nhưng tôi sẽ không chấp nhận tư tưởng của các vị.” Điều này chứng tỏ rằng những thứ mà họ mang theo cũng mang theo vật chất xấu, và nó cũng thực sự hiện hữu trong các không gian khác. Một vài người trong các tôn giáo khác mang theo những tín tức xấu. Nếu bạn mua các vòng xuyến tràng hạt hay chuỗi hạt ở những địa điểm du lịch, bạn có thể sẽ mang những tín tức xấu đó về nhà và thậm trí không nhận ra nó.

Đây là nhận thức hạn chế của tôi về vấn đề này. Xin vui lòng chỉ ra những gì chưa đúng trong nhận thức của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/7/7/181615.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/7/21/99130.html
Đăng ngày 27-7-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share