Bài viết của Hà Bình, phóng viên Minh Huệ tại Stockholm
[MINH HUỆ 27-04-2025] Ngày 26 tháng 4 năm 2025, các học viên đã kháng nghị ôn hòa trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Stockholm để kỷ niệm 26 năm cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4. Họ kêu gọi chính phủ Thụy Điển và công chúng giúp chấm dứt cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công).
Các học viên luyện các bài công pháp trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Stockholm, hôm 26 tháng 4.
Nhân chứng kể lại cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4
Cô Phoebe sinh ra ở Bắc Kinh và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng cha mẹ vào năm 1997, khi cô mới 5 tuổi. Cách đây 26 năm, khi mới chỉ là học sinh tiểu học, cô đã tham gia cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 tại Bắc Kinh cùng cha mẹ. Cô Phoebe cho hay mỗi khi nhớ đến sự kiện trọng đại này của các học viên Đại Pháp, cô cảm thấy vô cùng vinh dự và tự hào khi được là một thành viên trong đó.
Cô Phoebe kể rằng cô và gia đình đã chứng kiến sức mạnh phi thường của Pháp Luân Đại Pháp. “Từ nhỏ, tôi đã ốm yếu. Mẹ tôi kể rằng khi mới được ba tháng tuổi, tôi đã phải uống thuốc Bắc. Sau khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã giúp tôi thanh lý thân thể và tôi trở nên khỏe mạnh. Cha tôi còn bỏ được hút thuốc và uống rượu, mụn trứng cá trên mặt mẹ tôi cũng biến mất. Từ tận đáy lòng, tôi biết ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo’”, cô nói.
Khi biết cha mẹ định đến Văn phòng Khiếu nại Trung ương vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, cô cũng muốn đi cùng. “Lúc đó tôi không nghĩ nhiều, mà chỉ muốn nói với chính phủ rằng tôi đã hồi phục sức khỏe sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và không cần dùng thuốc bắc nữa.”
Cô Phoebe nhớ lại: “Điều gây ấn tượng nhất với tôi vào ngày hôm đó là có rất đông người, đông đến mức tôi không thể nhìn thấy điểm cuối của hàng người. Ai nấy đều đứng lặng lẽ, chờ đợi kết quả đàm phán. Các cô chú trẻ tuổi đứng ở phía trước. Xung quanh tôi toàn người già và trẻ em, chúng tôi đứng phía sau để có thể ngồi xuống chiếu nghỉ ngơi lúc mệt.“
“Tôi đã ngồi yên lặng ở đó rất lâu để không làm phiền người khác. Tôi vẫn nhớ rằng chúng tôi đến từ sáng sớm và về nhà vào đêm muộn. Vì hôm đó có quá đông người và việc đi lại bất tiện nên gần như cả ngày tôi không ăn, uống gì nhiều, nhưng tôi vẫn rất vui vì biết rằng sự việc đã được giải quyết.”
Cô Phoebe nói, “Chúng tôi lặng lẽ đứng đó để thỉnh nguyện ôn hòa. Chúng tôi chỉ muốn nói rõ sự thật với chính phủ. Vậy mà sau đó, ĐCSTQ đã tuyên bố rằng chúng tôi đã bao vây Trung Nam Hải. Điều đó không đúng sự thật!”
Lựa chọn không hối tiếc
Thật không ngờ, ba tháng sau cuộc thỉnh nguyện, ĐCSTQ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Cha mẹ của cô Phoebe đã liên tục bị bức hại vì tin vào Chân-Thiện-Nhẫn.
“Tôi đã tận mắt chứng kiến cảnh sát xông vào và lục soát nhà của chúng tôi. Họ bắt cha mẹ tôi đi và nhốt họ trong một trung tâm tẩy não. Sau đó, cha mẹ tôi bị kết án hai năm lao động cưỡng bức. Cuộc bức hại tàn khốc và kéo dài của ĐCSTQ đối với các học viên Pháp Luân Công đã gây tổn thương lớn cho cả gia đình tôi, biến người cha chính trực và tốt bụng của tôi thành một người hoàn toàn khác so với trước cuộc bức hại. Cuối cùng, ông đã qua đời hai năm trước.”
“Tôi biết niềm tin vào Chân-Thiện-Nhẫn không hề sai và các học viên Pháp Luân Công không làm gì phi pháp cả,” cô nói. “Chính nhờ niềm tin này mà tôi đã tiếp tục một mình tu luyện Pháp Luân Công trong những năm tháng cha mẹ tôi bị bức hại nghiêm trọng. Tôi sẽ không bao giờ hối tiếc vì đã tham gia cuộc thỉnh nguyện ngày 25 tháng 4 hay việc kiên trì giảng chân tướng phản bức hại trong hơn 20 năm qua.”
Kháng nghị ôn hòa
Kể từ cuộc thỉnh nguyện năm 1999, các học viên Pháp Luân Công đã không ngừng phản đối cuộc bức hại một cách ôn hòa trong suốt 26 năm qua. Lần này, họ cùng nhau luyện năm bài công pháp và trưng bày các biểu ngữ bắt mắt. Một số người phát tờ rơi cho người qua đường và thu thập chữ ký, trong khi những người khác dùng loa để đọc thư ngỏ gửi tới các nhân viên đại sứ quán.
Các học viên đọc thư ngỏ gửi tới nhân viên đại sứ quán.
Người dân ủng hộ các học viên
Hôm đó cũng là ngày diễn ra Cuộc thi Bán Marathon Adidas ở Stockholm, và các vận động viên chạy ngang qua hoạt động của các học viên. Khi nhìn thấy những biểu ngữ bắt mắt và nhóm người đang luyện công ôn hòa, nhiều vận động viên chạy ngang qua đã giơ ngón tay cái lên hoặc vẫy tay về phía các học viên.
Có nhiều người đi bộ qua đã nói chuyện với các học viên. Sau khi biết đến cuộc bức hại của ĐCSTQ, nhiều người đã ký bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt sự tàn bạo này.
Các vận động viên Giải Bán Marathon Adidas chạy ngang qua hoạt động của các học viên.
Các học viên giảng chân tướng cho các tình nguyện viên của giải marathon. Một người qua đường ký bản kiến nghị.
Sau khi ký bản kiến nghị, một người đàn ông nói với một học viên: “Tôi sống gần đây. Vào thời điểm này hàng năm, Đại sứ quán Trung Quốc đều dùng loa phát nhạc âm lượng lớn trong sân của họ. Việc này không chỉ làm phiền các bạn mà còn gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến người dân sống quanh đây, vì âm thanh truyền đi rất xa.“
“Người dân đã khiếu nại với chính quyền Thụy Điển. Hôm nay, tôi đến đây để xem Đại sứ quán Trung Quốc liệu có kiềm chế hơn không.” Ông cho hay ông từng làm việc ở nhiều quốc gia, như Hồng Kông, Ý, vậy nên ông biết rõ tình hình hiện nay ở Trung Quốc. Ông nói: “Các học viên Pháp Luân Công đang làm rất tốt.”
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/27/493017.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/29/226442.html
Đăng ngày 05-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.