Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-12-2024] Ngày 12 tháng 11 năm 2024, một cư dân 52 tuổi ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, bị kết án 4,5 năm tù và bị phạt 30.000 Nhân dân tệ vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.
Ngày 9 tháng 5 năm 2024, ông Tùng Vỹ bị cảnh sát của đồn công an Duyên Hải Hà Khẩu bắt tại nơi làm việc. Họ đột kích và nhà ông, tịch thu các tài liệu liên quan đến Pháp Luân Công của ông. Ngày hôm sau, ông bị đưa đến trại tạm giam Thành phố Đại Liên, nhưng bị từ chối tiếp nhận vì được phát hiện huyết áp cao. Sau đó, cảnh sát giam ông trong một khách sạn. Ông cố gắng trốn thoát, nhưng bị bắt lại vào ngày 15 tháng 5, và từ kể đó bị giam tại trại tạm giam Thành phố Đại Liên.
Ngày 12 tháng 10, tòa án quận Cam Tịnh Tử xét xử vụ của ông Tùng. Luật sư của ông biện luận rằng không có luật nào tại Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công, và Cục Quản lý Xuất bản và Báo chí nhà nước đã dỡ bỏ lệnh cấm in sách Pháp Luân Công vào năm 2011. Thay vì thừa nhận việc bức hại này thiếu cơ sở pháp lý, thẩm phán Nghê Sinh Quân chỉ đạo thư ký tòa án Tôn Vệ không ghi lại những gì luật sư nói.
Ngày 12 tháng 11, ông Tùng bị kết án tù. Ông đang kháng cáo bản án oan sai này lên tòa án trung cấp thành phố Đại Liên.
Trước án tù mới nhất này, ông Tùng từng nhiều lần bị bức hại vì đức tin. Ông từng bị kết án lao động cưỡng bức 2 năm, và án tù 1,5 năm.
Bị tra tấn trong 2 năm lao động cưỡng bức (2000-2002)
Ông Tùng từng bị giam 2 năm (từ tháng 11 năm 2000 đến tháng 11 năm 2002) tại trại lao động Đại Liên, và bị tra tấn rất thảm khốc. Ngày 4 tháng 6 năm 2002, lính canh lột hết quần áo của ông và một học viên khác, ông Lưu Vĩnh Lai (sau này ông Lưu bị tra tấn đến chết trong năm đó), và trói tay họ lại, để họ đứng đối mặt nhau. Rồi lính canh sốc điện từng người bằng 6 dui cui điện trên khắp cơ thể, kể cả vùng kín. Họ bị sốc điện rất mạnh, đến mức còng tay xiết lại và cắt sâu vào da thịt. Hậu quả là cả hai người đều bị chảy máu rất nhiều.
Lần khác, ông Tùng bị sốc điện theo hình thức khác. Lính canh buộc 3 dùi cui điện vào lưng ghế, và 2 chân ghế phía trước mỗi bên buộc 1 cái. Sau đó, họ bắt ông Tùng ngồi lên ghế và 2 chân đặt lên 2 dùi cui kia. Họ đặt dùi cui thứ 6 trên đầu ông, và bật cùng lúc cả 6 dùi cui để sốc điện ông. Họ còn dùng dùi cui thứ 7 để sốc bộ phận sinh dục của ông. Cơ thể ông bị co giật dữ dội. Đến giờ các vết cháy trên cơ thể ông vẫn còn.
Thêm 3 lần bị bắt và án tù 1,5 năm trong khoảng từ 2004 đến 2010
Ngày 28 tháng 7 năm 2004, ông Tùng bị bắt tại nơi làm việc, và bị giam giữ trong khoảng thời gian không xác định. Lúc đó, ông đang làm cho một hãng dược.
Khoảng sau 4 giờ sáng ngày 12 tháng 9 năm 2006, một nhóm cảnh sát từ nhiều đơn vị cảnh sát mở cửa nhà ông Tùng bằng một chìa khóa vạn năng và bắt giữ ông. Họ cho biết đây là hậu quả của việc ông nói với thế giới về việc ông đã bị tra tấn như thế nào.
Hôm đó, ông Tùng bị giam trong một cái lồng sắt tại đồn công an Giao Tấn Sơn, đến chiều hôm sau thì bị đưa đến trại tạm giam thành phố Đại Liên. Tòa án quận Cam Tịnh Tử bí mật truy tố ông và kết án ông 1,5 năm tù.
Ngày 20 tháng 4 năm 2010, trong khi đi thăm một người bạn, ông Tùng bị cảnh sát của đồn công an Đường Hội Mão bắt giữ.
Cuộc đời thay đổi nhờ Pháp Luân Công
Những ai biết ông Tùng đều không thể hiểu tại sao chính quyền Cộng sản mãi truy đuổi ông chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, vì môn tu luyện này đã thay đổi ông, biến ông thành một người tốt hơn.
Ông Tùng từng nghiện rượu và thuốc lá nặng. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, ông bỏ rượu và thuốc lá, sống theo tiêu chuẩn cao và coi nhẹ lợi ích cá nhân. Với tính cách gia trưởng, ông từng gây căng thẳng với vợ, và khăng khăng rằng người chồng không nên làm việc nhà. Pháp Luân Công giúp ông trở nên biết quan tâm và ân cần, và ông bắt đầu lau dọn nhà cửa và nấu ăn.
Ông Tùng cũng trở thành một người con trai và con rể tốt. Khi cha mẹ vợ ông phải nằm viện trong 2 năm, hàng ngày sau giờ làm ông đều đến thăm họ. Các bệnh nhân cùng phòng nghĩ ông là con trai của họ.Sau khi mẹ đẻ anh ngã bệnh ở tỉnh Sơn Đông quê nhà, ông nghỉ làm hơn 1 tháng để chăm sóc bà cho đến khi bà qua đời. Ông chi trả toàn bộ hóa đơn điều trị và chi phí cho đám tang, trong khi anh chị của ông đều từ chối đóng góp. Sau cái chết của mẹ, hai người anh chị này của ông tranh giành ngôi nhà của bà, còn ông Tùng không tranh giành với họ.
Là trưởng phòng công nghệ thông tin, ông Tùng đã phát triển một chương trình máy tính với chi phí chỉ 30.000 Nhân dân tệ, và tiết kiệm cho công ty rất nhiều tiền (trước đây khi phải sử dụng chương trình của nhà cung cấp, họ phải trả hơn 10.000 Nhân dân tệ mỗi năm). Sau này, khi các công ty khác cố gắng trộm dùng chương trình của ông và hứa chia hoa hồng cho ông, ông đều từ chối và nói không thể trục lợi, vì công ty đã bỏ chi phí để phát triển phần mềm.
Có lần, tủ lạnh nơi làm việc ngừng hoạt động, và quản lý của ông Tùng quyết định vứt nó đi. Ông Tùng mua một số phụ tùng bằng tiền túi của mình và sửa lại nó. Ông nghĩ nếu có thể tiết kiệm chút tiền cho công ty thì nên làm. Ông cho biết chính nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công đã dạy ông luôn nghĩ cho người khác.
Báo cáo liên quan bằng tiếng Anh:
The Sadistic Torture of Falun Dafa Practitioners in the Dalian Forced Labor Camp (Photos)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/18/486243.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/21/222155.html
Đăng ngày 19-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.