Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-11-2024] Tôi đắc Pháp vào dịp Tết cổ truyền năm 1999.

Hồi đó, tôi đã tốt nghiệp đại học đi làm được 2 năm rưỡi và đang giảng dạy tại một trường học. Vào kỳ nghỉ đông, tôi về quê ăn Tết và thăm họ hàng. Tôi có một người bạn rất thân thời đại học và cũng là người cùng làng. Sau ngày mùng một Tết, tôi đột nhiên muốn đến thăm người bạn đó. Khi đến nhà cô ấy, tôi nhìn thấy một cuốn sách đặt phía trên sau ghế sofa. Tôi tiện tay mở sách ra và thấy người trong ảnh đang mỉm cười với tôi. Lúc đó, tôi đọc hết mục “Luận ngữ” và cảm thấy cuốn sách này thật phi thường, vì vậy lúc ra về tôi đã mượn sách của bạn và bảo đọc xong sẽ trả lại cho cô ấy.

Sau khi về nhà và ăn tối xong, tôi đọc sách liền một mạch cho đến tận đêm khuya, vừa đọc tôi vừa cảm thấy rất chấn động. Không lẽ Đại Pháp đề cập trong sách chính là cuốn sách này sao? Tôi chưa bao giờ đọc sách mà cẩn thận và giữ gìn đến thế.

Hôm sau, tôi trả cuốn sách lại cho bạn và nói rằng tôi muốn mua một cuốn sách như vậy. Cô ấy đã cho tôi địa chỉ bán cuốn sách đó. Tôi lập tức mua cho mình một bản Chuyển Pháp Luânvà từ đó tôi bước vào tu luyện Đại Pháp.

Sau đó, ĐCSTQ bắt đầu cuộc bức hại tà ác chưa từng có đối với Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp. Tôi bị kết án lao động cưỡng bức và cầm tù phi pháp tổng cộng 6 năm. Trong 20 năm qua, tôi đã trải qua vô số khó khăn, thăng trầm và khổ nạn. Tôi bị mất việc, cha mẹ tôi qua đời, nhưng tôi vẫn kiên định đi theo Sư phụ và tin tưởng vững chắc vào Đại Pháp.

Cho đến nay, tôi đã học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân ba lần. Tôi xin chia sẻ về ba trải nghiệm của mình khi học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân.

Lần đầu tiên vào khoảng mùa xuân năm 2003 sau khi tôi được thả khỏi trại lao động cưỡng bức. Tôi đã dành hơn một tháng để học thuộc lòng toàn bộ cuốn Chuyển Pháp Luân. Lúc đó, tôi mới chỉ nhận thức nông cạn về Pháp, vì vậy tôi gắng học thuộc lòng một cách máy móc, trung bình khoảng 10 trang mỗi ngày. Mặc dù vậy, tôi cảm thấy đầu óc mình minh mẫn, tỉnh táo, từ sáng sớm đến tối muộn tôi không buồn ngủ lúc nào. Chính vì buổi tối tôi không buồn ngủ nên cảm thấy thời gian trôi rất chậm, nhưng tôi vẫn ép mình nằm xuống và chợp mắt một lát.

Lần thứ hai tôi học thuộc toàn bộ cuốn Chuyển Pháp Luân là vào mùa thu năm 2022 và lần này mất gần hai tháng. Vì nhận thức về Pháp của tôi đã sâu sắc hơn nên tôi không còn ghi nhớ một cách máy móc nữa và cảm giác của tôi cũng khác đi. Trong quá trình học thuộc, cảm nhận rõ ràng nhất là năng lượng rất mạnh.

Khi đả tọa, tôi có thể cảm nhận được năng lượng lưu chuyển qua chân, tay và lưng. Các ngón chân của tôi nóng lên, và hài bàn chân cũng rất nóng. Khi ôm bão luân, tôi cảm nhận năng lượng mạnh mẽ chảy vào cả 2 cánh tay; còn khi luyện các bài công pháp đứng, tôi có cảm giác nóng rõ rệt ở cả hai lòng bàn tay. Trời rất lạnh nhưng cơ thể tôi cảm thấy thật ấm áp khi luyện công.

Khi phát chính niệm, tôi có thể cảm nhận được năng lượng phát phóng khỏi tay của mình. Đó là một cảm giác rất dễ chịu. Tôi có thể phát chính niệm trong một giờ mà không thấy mệt. Và tình cờ, tôi phát hiện bệnh nấm móng ở ngón chân cái bên phải vốn hành hạ tôi trong nhiều năm đã khỏi một cách kỳ diệu, móng chân trở lại hoàn toàn bình thường.

Lần thứ ba tôi học thuộc Chuyển Pháp Luân là vào mùa thu năm 2023 và mất 50 ngày. Cảm giác còn khác hơn nữa. Tôi không chỉ cảm nhận dòng năng lượng chảy mạnh mẽ trong cơ thể, mà còn thấy như mình đang đi vào một khoảng không trong khi đả tọa, đôi khi còn thấy cơ thể như bay lên. Trong khi luyện động công, tôi cảm thấy tay mình đang theo cơ chế tự động. Khi phát chính niệm, năng lượng trên tay và toàn thân rất mạnh, năng lượng phóng phát ra ngoài vù vù, cơ thể rất nóng.

Hơn nữa, trong việc luyện công hàng ngày ở tôi cũng có những biến đổi lớn. Tôi cảm thấy chỉ cần tôi học thuộc Pháp, dù chỉ học thuộc 2,3 trang thôi, Sư phụ cũng sẽ đẩy tôi tiến lên. Tôi cảm thấy cơ thể mình thay đổi quá mạnh mẽ đến mức tôi sợ không dám luyện nhiều. Giờ đây nghĩ lại, tôi thấy ý niệm đó thật buồn cười, trạng thái thay đổi mạnh mẽ như vậy là một điều tốt mà tôi lại cảm thấy quá nhanh, quả thực ngộ tính của tôi còn thấp quá!

Trong quá trình học thuộc Pháp, tôi thường đối chiếu các vấn đề hàng ngày theo Pháp, có thể làm được “tỷ học tỷ tu” như Sư phụ giảng trong bài “Thực tu” ở Hồng Ngâm. Khi rảnh rỗi, đầu tôi tự động nhẩm Pháp. Khi có thời gian, tôi luyện công nhiều hơn, đôi khi hai lần một ngày và đôi khi ba đến bốn tiếng một ngày. Đôi khi cứ cách ngày một lần tôi phát chính niệm trong một tiếng vào khung giờ phát chính niệm toàn cầu.

Tôi hạnh phúc mỗi ngày, giống như được trở về làm một đứa trẻ vô tư, cảm giác đó vô cùng đẹp đẽ. Càng đọc và học thuộc Pháp, tôi càng biết ơn lòng từ bi vĩ đại của Sư tôn và càng nhận ra rằng chúng ta không được cô phụ kỳ vọng của Sư phụ vĩ đại dành cho chúng ta, các “đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp” và không được cô phụ mong đợi của tất cả chúng sinh.

Bản quyền © 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/15/484901.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/22/222176.html

Đăng ngày 02-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share