Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục
[MINH HUỆ 22-09-2024] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được bốn năm. Trong bốn năm qua, Sư phụ và Đại Pháp đã dạy tôi làm thế nào để trở thành một người tốt, một người chân chính. Nội tâm tôi đã có nhận thức mới về “yêu thương” và “cảm ân”.
32 năm Đại Pháp hồng truyền trên thế gian, đã thành tựu được vô số người tu luyện vĩ đại bước trên con đường thành Thần. Họ đã dùng thiện niệm và từ bi to lớn mà Sư tôn và Đại Pháp ban cho, không màng đến an nguy của bản thân và bất chấp vô vàn gian khổ để thức tỉnh mỗi từng sinh mệnh đang trầm mê và sắp bị hủy diệt thời mạt thế. Thế nhưng, tôi chính là một trong số những người được đánh thức muộn, vào thời quá độ sang Pháp chính nhân gian, tôi mới ngộ được ý nghĩa nhân sinh, mới hiểu được nội hàm chân chính của tu luyện. Tôi cảm thấy thật hổ thẹn vì bản thân thức tỉnh muộn, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc và vinh dự.
Pháp Luân Đại Pháp đã gột rửa thân tâm tôi
Sau khi đắc Pháp và bắt đầu tu luyện, thân tâm tôi đã có những biến đổi to lớn. Chứng đau nửa đầu, nhịp tim nhanh và các bệnh khác đều không chữa mà khỏi, mỗi ngày tôi đều cảm thấy tràn đầy năng lượng, nhẹ nhõm và đầy sức sống. Về phương diện tinh thần, biến hóa còn lớn hơn: tôi đã hiểu được ý nghĩa nhân sinh, minh bạch được rằng mọi việc đều có nhân duyên, giữa người với người đều là nhân quả báo ứng, rồi hiểu được rằng thiện ác hữu báo là thiên lý. Tôi cũng biết được làm thế nào để làm một người tốt, một người chân chính, đồng thời thông qua tu luyện không ngừng đề cao cảnh giới tinh thần và tiêu chuẩn đạo đức của bản thân. Sư tôn đã cứu tôi từ một người nghiệp lực đầy thân, tự tư tự ngã, rồi không ngừng tẩy tịnh cho tôi, biến tôi trở thành một người thân tâm khỏe mạnh, cuộc sống phong phú, làm một đệ tử Đại Pháp mỗi khi làm việc gì đều biết nghĩ cho người khác trước.
Sau khi tu luyện, tôi cũng trải qua những quan nạn và khảo nghiệm dồn dập kéo đến và dường như rất gian nan. Nhưng nhờ sự từ bi bảo hộ của Sư tôn, tất cả đều trở thành hảo sự, thành cơ hội để đề cao tâm tính và mở rộng dung lượng của bản thân, mọi việc lại có chuyển biến.
Giữ bình tĩnh khi bị đối xử bất công
Trước đây, lý giải của tôi về “yêu thương” thật khá hạn hẹp và thiên kiến. Các bạn bè của tôi được cha khen ngợi và ghi nhận, nên họ có đủ dũng khí để đối mặt với những khó khăn trong suốt cuộc đời. Còn trong ký ức của tôi, cha tôi đã nuôi dạy tôi theo kiểu quát tháo, mắng mỏ, tôi cũng thường không được thừa nhận. Trước sự cằn nhằn trách móc của cha, tôi không phục, nhiều lần còn lớn tiếng đối đầu với cha. Lớn lên trong hoàn cảnh Trung Quốc đại lục bị tà Đảng thống trị, thời thơ ấu không một ai là không bị tà Đảng nhồi nhét những lời dối trá và tẩy não bởi văn hóa Đảng, nên từ nhỏ đã tiếp thụ một bộ tà thuyết sai lệch, những thứ tạo ra đều là vũ trụ quan, thế giới quan và giá trị quan biến dị, đi ngược với truyền thống. Nói đến “yêu thương” sẽ khiến tôi nghĩ đến sự trơ tráo, trói buộc và chiếm hữu. Sau khi tu luyện, tôi biết rõ bản thân đã lệch hướng, không hiếu thuận. Tôi cần hành xử chiểu theo lời dạy của Sư tôn, quy chính bản thân.
Dưới đây là một sự việc nhỏ đã xảy ra không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện:
Một hôm, bố tôi kể rằng ông có một người bạn đang bán những đôi giày có thể chữa bệnh cao huyết áp, nói giày đó tốt thế nào, giá khoảng 300 tệ và ông muốn mua một đôi. Tôi nói: “Thật như vậy sao? Có phải là lừa người không?” Bố tôi lập tức nổi giận, mặt đỏ phừng phừng, trợn mắt rồi ra sức quát tôi: “Cái gì mà gạt người?! Mày thì biết cái gì? Mày không muốn bố khỏe! Mày chỉ muốn bố mày chết thôi!”
Nghe xong những lời này, trong tâm tôi cảm thấy ủy khuất, đến mức chỉ muốn nổi xung lên, nhưng tôi lập tức tôi nhớ được rằng mình đã tu luyện Đại Pháp, cần phải nhẫn, không nên nói gì. Bình tĩnh lại một lúc, tôi ngồi xuống và nói với bố: “Bố à, là con không tốt. Con chưa tìm hiểu xem thế nào mà đã tùy tiện nhận định về giày mà bạn bố bán. Hiện giờ trên thị trường những thứ gạt người như thế nhiều lắm, con chỉ lo bố bị lừa. Nếu bố suy xét kỹ rồi, cảm thấy thực sự rất thích và muốn mua một đôi, thì dù hơn 300 tệ không chữa được bệnh cao huyết áp của bố thì cũng coi như đổi được một đôi giày mới, giày đó con sẽ mua cho bố”. Nghe xong bố tôi rất vui.
Tôi cũng không ngờ rằng bản thân mình đã không còn giống như trước kia rất dễ bị bố làm động tâm, cũng không còn lớn giọng tranh luận và cãi chày cãi cối với bố nữa.
Dựa trên Pháp lý tu luyện, tôi cũng hiểu rằng cơn thịnh nộ vừa rồi của bố là để giúp tôi chuyển hóa nghiệp lực, là bố đang vì tôi mà chịu đựng. Đối mặt với sự hiểu lầm, nội tâm tôi ngược lại vẫn có thể cảm thông và khoan dung. Hiện giờ, mỗi khi đến nhà bố tôi thường mua cho bố những món ăn bố thích, quan tâm tới bố, thái độ khi nói chuyện với bố cũng hiếu thuận, vui vẻ. Bố tôi cũng thay đổi, ánh mắt nhìn tôi cũng trở nên hiền hòa. Cuối cùng, hai bố con tôi cũng có thể trò chuyện với nhau trong một bầu không khí hòa thuận.
Hóa giải mối quan hệ với chồng
Trong quá trình tu luyện, đối chiếu với Đại Pháp lấy Chân-Thiện-Nhẫn để chỉ đạo việc tu tâm, tôi thấy bản thân mình từng vô cùng tự tư, ngạo mạn, tự cho mình là đúng, rồi còn dùng quan niệm sai lầm của bản thân (đa số là tư duy phụ diện) để đo lường người khác, đầy ắp tâm oán hận, chỉ biết đòi hỏi, không muốn phó xuất. Trước đây tôi chính là người như vậy, dùng loại hành vi và tâm thái đó đối đãi với mọi người, cho nên mối quan hệ trong gia đình trở nên rối loạn. Khi đó, tôi chưa từng cảm nhận được sự yêu thương và hạnh phúc. Sau khi bước vào tu luyện, Sư tôn đã dùng mọi phương thức để từ bi điểm hóa cho tôi, dung hóa cái tâm lãnh đạm từng sắp bị ma biến ở tôi.
Tôi lại kể về một sự việc xảy ra vào năm ngoái:
Chồng tôi vì đủ thứ chuyện bất mãn với tôi trong thời gian lâu, cộng thêm hoàn cảnh hai vợ chồng mỗi người sống một nơi nên anh đã ngoại tình ở bên ngoài. Khi biết chuyện này, niệm đầu tiên tôi nghĩ đến là lời dạy của Sư tôn, vì thế nhờ sự gia trì và bảo hộ của Sư tôn, tâm tôi vẫn khá bình tĩnh. Kết quả là anh ấy đã nhận ra sai lầm của mình, chấm dứt qua lại với người phụ nữa đó và chọn quay về với gia đình.
Trong quá trình đó, tôi cũng có những ác niệm, như: cảm thấy ủy khuất, bất bình, oán hận, thậm chí còn muốn trả thù. Nhưng ngay khi những ý niệm xấu xa này nổi lên, tôi có thể phân biệt được ngay chúng là tốt hay xấu, đồng thời không ngừng khắc chế những lý cớ và niệm đầu bất bảo khiến tôi bộc phát ma tính. Cuối cùng, tâm trí tôi cũng bình tĩnh trở lại.
Tôi và chồng từng là những người bạn không có chuyện gì là không thể nói với nhau. Hiện giờ ra nông nỗi này, tôi không thể không tự xét bản thân và suy ngẫm. Đó là vì tôi đã xa rời truyền thống, đánh mất quy phạm đạo đức của người phụ nữ trong quan niệm truyền thống. Ví như, không tôn trọng chồng, không có sự dịu dàng, hiền thục và cảm thông mà một người vợ nên có. Vì đầu não chứa đầy những quan niệm hiện đại biến dị và văn hóa Đảng tà ác như khoe tài háo thắng và đầy oán hận. Trong xã hội bại hoại này, việc anh ấy ngoại tình cũng không hoàn toàn là lỗi của anh ấy. Tôi thực sự cảm thấy chỗ khó của anh, một mình bôn ba ở bên ngoài không dễ. Chẳng qua là bản thân tôi tu luyện còn kém cỏi, chưa thể khiến một sinh mệnh có duyên phận lớn nhường ấy với mình thực sự minh bạch được thiện ác, tốt xấu. Tôi thực sự cảm nhận được sâu sắc chỗ thiếu sót và trách nhiệm của bản thân. Tôi đã khóc, những giọt nước mắt tự trách, hơn nữa tôi cũng biết hết thảy những điều đó đều là nhân duyên và nghiệp báo mà thành, đó là vì tôi đã gieo nhân ấy, nên mới có quả như vậy.
Hiện giờ, tôi dùng thiện niệm đã tu xuất được trong Đại Pháp để quan tâm anh, bao dung và cảm thông cho anh. Anh ấy đã trở nên lại thích trò chuyện với tôi, có thể chia sẻ những điều thầm kín trong tâm. Anh ấy cũng cảm nhận được sự thay đổi của tôi, từ một người không thể nói lý, mệt mỏi về cả tinh thần và sức khỏe, tràn đầy năng lượng tiêu cực trở thành một người có thể bình tĩnh giải quyết mọi việc, có trách nhiệm với chồng và với gia đình, làm việc gì đều nghĩ cho anh, đối xử với anh một cách chân thành.
Tôi cảm thấy thật hổ thẹn vì đến hôm nay tôi mới hiểu được bản chất nội hàm của yêu thương và cảm ân. Tôi cũng nhận thức được rằng đó là do trong suốt nửa cuộc đời trước đó của mình, tâm tôi ngập tràn một bộ quan niệm biến dị mà tà Đảng đã nhồi nhét. Chính là “cuồng vọng, đấu, hận, cực đoan, muốn kiểm soát, lãnh đạm và coi thường sinh mệnh”. Mãi đến khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư tôn và Đại Pháp đã cho tôi cảm nhận được thế nào là yêu thương và hạnh phúc. Mỗi người đều có quyền lựa chọn thiện lượng, đó là thứ mà con người sinh ra đã có và không ai có thể xóa bỏ hay tước đoạt.
Tôi thể ngộ được rằng, con người là anh linh của vạn vật. Tuy rằng cuộc sống sẽ tạo ra cho chúng ta những khó khăn chồng chất, thậm chí khiến chúng ta lâm vào những khảo nghiệm đầy hiểm ác, và quá trình đó có thể khiến chúng ta sức cùng lực kiệt, tiêu cực và thất vọng. Nhưng đừng trách cuộc đời không dễ dàng, cũng đừng oán hận, mà ngược lại hãy nhìn lại chính mình, bản thân vẫn luôn dùng quan niệm bại hoại và chấp trước mạnh mẽ đối kháng với cuộc sống, là bởi vì chúng ta đã đi lầm đường, đi ngược đường, có mất thì mới có thể đắc, có khổ thì mới có vui! Lấy ân báo oán, cảm ân cuộc sống, mới có thể hiểu rõ ý nghĩa nhân sinh. Tôi sẽ dùng sự yêu thương chân chính mà Sư phụ dạy để yêu thương gia đình mình, yêu thương đồng tu và những người thân trên thiên quốc đang mong ngóng tôi trở về.
Muốn phản bổn quy chân, thuần tịnh như lúc ban sơ, đó chính là chân nguyện nơi sâu thẳm sinh mệnh tôi, và tôi tin đó cũng là nguyện của hết thảy thế nhân lúc hạ xuống thế gian.
Một hôm, trên đường đón con tan học trở về, con tôi ngồi sau lưng, giọng líu lo tự hỏi: “Con chim con tại sao biết bay? Con cá tại sao biết bơi chứ?” Trong tâm tôi thầm nói: “Con à, đó đều là tạo hóa từ bi của Sáng Thế Chủ vĩ đại!” Mắt tôi bất giác đẫm lệ. Đó là những lời tự tâm xuất ra một cách tự nhiên sau khi cái tâm quá dơ bẩn của tôi được Đại Pháp thanh tẩy. Tôi thực sự muốn hô vang với toàn thế giới: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Con xin cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại đã truyền cấp Pháp Luân Đại Pháp cho nhân loại. Cảm tạ Sư tôn đã từ bi khổ độ! Con sẽ dùng trí huệ, sự vị tha, hạnh phúc cùng nhiều trạng thái tốt đẹp nhất tu xuất được trong Đại Pháp để cảm hóa những người xung quanh, chứng thực sự siêu thường của Đại Pháp và sự vĩ đại của Sư tôn!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/22/479396.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/7/221543.html
Đăng ngày 24-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.