Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Toronto, Canada
[MINH HUỆ 23-09-2023] Được tổ chức ở hầu hết các nước Châu Á, Tết Trung thu là dịp các gia đình đoàn viên và chung vui bên những người thân yêu. Đối với một nhóm bạn trẻ, dịp Tết này đặc biệt hơn vì cha mẹ của họ đang bị cầm tù bởi cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), khiến gia đình họ không thể đoàn tụ.
Những học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi này lớn lên trong môi trường tu luyện và học cách rèn luyện tính cách (tâm tính) cũng như học cách đối mặt với những khảo nghiệm lớn một cách điềm tĩnh. Nhân dịp Tết Trung thu đang đến gần, họ muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, vì sự hướng dẫn và chỉ dạy của Ngài đã giúp họ đề cao bản thân khi vượt qua khó khăn và trở thành những người kiên cường và chính trực.
Các học viên trẻ tại Toronto kính chúc Sư phụ Lý một Tết Trung Thu vui vẻ.
“Một dòng suối trong lành trong thế giới hỗn loạn này”
Cô Stacy cảm ân Sư phụ và chúc Sư tôn một Tết Trung thu vui vẻ.
Hồi nhỏ, cô Stacy, sinh năm 1994, có một thể trạng yếu ớt và thường xuyên bị sốt cao. Điều đó khiến cô thường xuyên phải uống thuốc và tiêm. Cô còn sống ở nhà của một người dì, do cha mẹ cô phải đi làm ở thành phố khác. Khi cô Stacy lên bảy tuổi, dì của cô lâm bệnh nặng, để lại cô một mình bơ vơ. Vào thời điểm đó, dì hai của cô mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Dì ấy rất tốt bụng và đã đề nghị nhận chăm sóc cho cô Stacy. Từ đó, người dì này trở thành mẹ nuôi của cô Stacy.
Mỗi đêm, cô Stacy ngủ cạnh dì và lắng nghe dì đọc Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp). Cô Stacy nhớ lại: “Khi còn nhỏ, tôi cáu kỉnh, ương ngạnh và chỉ coi mình là trung tâm. Nhưng sau khi nghe Chuyển Pháp Luân, tôi học được cách sống tử tế và khoan dung. Tôi sẵn sàng chia sẻ các cuốn sách với các bạn khác và giúp dì làm việc nhà. Tôi không còn ốm yếu và bệnh tật nữa mà trở nên khỏe mạnh”.
Khi cô Stacy 13 tuổi, một đêm nọ cô đi ngủ sớm vì ngày hôm sau cô có bài kiểm tra cuối kỳ. Nửa đêm, cô bị đánh thức bởi tiếng lục lọi. Cô mở mắt và thấy dì mình bị còng tay và có hai cảnh sát đứng sau. Cô Stacy vô cùng sợ hãi và lặng lẽ khóc.
“Tôi phẫn nộ với cảnh sát và cho rằng họ là những người xấu đã hãm hại dì tôi. Tôi nghĩ họ sẽ phải đối mặt với quả báo. Sau này, qua tu luyện, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã dạy tôi phải xuất tâm từ bi. Tôi đã học cách buông bỏ hận thù và phản đối cuộc bức hại với tâm thái ôn hòa.” Cô Stacy cho biết cô đã nói với các bạn cùng lớp sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, hy vọng rằng các bạn có thể phân biệt được đúng sai. Cô cũng phát tài liệu, đĩa CD giảng chân tướng, và làm nhãn dán giảng chân tướng.
Sau đó, cô Stacy lên đại học. Bạn cùng phòng của cô Stacy rất lạnh lùng và hay nói lời chế nhạo, khiến người khác cảm thấy khó gần. Tuy nhiên, cô Stacy tự nhắc nhở rằng mình là một học viên, cần đối xử tốt với người khác. Cô Stacy chân thành đối xử tốt với người bạn cùng phòng này và kết bạn với cô ấy. Dần dần, tính cách của người bạn đó cũng thay đổi, cô ấy trở nên vui vẻ và hay giúp đỡ người khác như cô Stacy.
Bạn cùng phòng nói với cô Stacy rằng cô ấy trở nên hung hãn vì từng bị bắt nạt ở trường khi còn nhỏ. Chính lòng tốt không mong báo đáp của cô Stacy đã khiến cô ấy cảm động và thay đổi.
Cô Stacy nói: “Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi đã học được cách đối xử tử tế với người khác. Sau khi nhận ra rằng sức mạnh của lòng tốt có thể cải biến những người xung quanh, tôi càng quyết tâm tu luyện bản thân hơn.”
Là một đệ tử trẻ đã tu luyện hơn 20 năm, cô Stacy nói: “Hồng ân của Sư phụ thật bao la và không từ ngữ nào có thể diễn tả được. Trong thế giới hỗn loạn này, nhiều người đã bị cuốn theo dòng và lạc lối. Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tôi mới có thể lội ngược dòng và trở thành dòng suối trong lành giữa loạn thế.”
“Sư phụ đã giúp tôi tìm đường về nhà”
Cô Hannah kính chúc Sư phụ một Tết Trung thu vui vẻ.
Cô Hannah là một sinh viên đại học. Khi mới đi học mẫu giáo, cô đã phải trải qua cuộc bức hại. “Nhà của chúng tôi bị lục soát,” cô nhớ lại. “Tôi chỉ nhớ sàn nhà ngổn ngang đồ đạc, tiếng khóc của em gái tôi, sự bất lực của mẹ tôi và khoảnh khắc chứng kiến cha tôi bị cảnh sát lôi ra khỏi nhà. Cha tôi khi đó chỉ mặc bộ quần áo mỏng và họ thậm chí còn không cho ông đi giày.”
Sau hai năm cô Hannah mới được gặp cha mình. Trong quãng thời gian đó, mẹ cô đã phải chạy đôn chạy đáo để tìm cách giải cứu cho cha cô khỏi trại lao động cưỡng bức, còn hai chị em cô Hannah được dì và bà ngoại chăm sóc.
Sau khi cha cô Hannah được thả khỏi trại lao động, chính quyền địa phương không ngừng theo dõi gia đình cô. “Họ theo dõi chúng tôi chặt chẽ. Trong thang máy có camera, nhân viên bảo vệ cổng luôn tra hỏi chúng tôi mỗi khi ra ngoài hay về nhà; họ liên tục nhắc nhở chúng tôi rằng cuộc bức hại vẫn đang tiếp diễn”, cô Hannah kể.
Do môi trường khắc nghiệt ở Trung Quốc, cha mẹ cô Hannah quyết định đưa hai con gái sang Canada khi cô chuẩn bị lên cấp hai. Tuy nhiên, ĐCSTQ từ chối cấp hộ chiếu cho cha của cô, khiến cô Hannah đã không được gặp cha mình gần 8 năm nay.
Cô Hannah luôn tin rằng Đại Pháp là chân chính, không chỉ vì những lời dạy và tấm gương của cha mẹ cô mà còn vì cô đã đích thân trải nghiệm những điều kỳ diệu và vẻ đẹp của Đại Pháp. Khi học lớp 8, cô tham gia Cuộc thi Toán học Gauss tổ chức tại Đại học Waterloo. “Tôi vừa tham dự lễ kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới ở Ottawa và trở về Toronto vào tối hôm đó. Tôi vẫn còn buồn ngủ và một vài câu hỏi cuối cùng trong đề thi đã khiến tôi gặp khó khăn.”
Cô luôn niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và cầu xin Sư phụ giúp đỡ khi cô gặp phải vấn đề mà cô không thể giải quyết. Lần này cô Hannah cũng làm như vậy. Với sự gia trì của Sư phụ, cô bỗng nhiên biết được cách làm và hoàn thành bài thi, và thật bất ngờ, cô đã giành được vị trí quán quân.
“Con xin cảm ơn Sư phụ vì đã giúp con tìm được đường về nhà trong thế giới bao la này,” cô Hannah nói.
“Tu luyện khiến tôi vui tươi và hạnh phúc”
Anh Gilbert kính chúc Sư phụ một Tết Trung thu vui vẻ.
Anh Gilbert, sinh năm 1996, được mẹ cho nghe băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ khi mới một tuổi. Anh bắt đầu học đọc khi lên ba, nhưng anh thường cảm thấy khó khăn và không thể nhận ra các ký tự. Tuy nhiên, khi mẹ dạy anh đọc Chuyển Pháp Luân, anh đã bộc lộ trí tuệ phi thường. Ngay từ khi còn nhỏ, anh đã có thể đọc được toàn bộ cuốn sách.
Năm 1999, cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu. Anh Gilbert chỉ mới bốn tuổi những đã cùng mẹ tới Bắc Kinh vào năm 2000 để thỉnh nguyện lên chính phủ. Họ bị bắt và bị ly tán. Cảnh sát trả anh về cho cha anh, còn mẹ anh bị giam giữ ở Bắc Kinh.
Sau đó, mẹ của anh Gilbert liên tục bị bắt. Cảnh sát và những nhân viên khu phố thường xuyên gõ cửa và sách nhiễu gia đình anh. Cha anh phải nhờ người thân chăm sóc cho anh, trong khi anh luôn lo lắng cho mẹ mình.
Anh Gilbert nhớ lại: “Khi tôi 8 tuổi, mẹ tôi tuyệt thực để phản đối việc giam giữ phi pháp. Bà chỉ được thả ra khi mạng sống của bà gặp nguy hiểm. Từ đó, tôi trở nên chán nản. Mặc dù cuộc bức hại rất nghiêm trọng và khiến tôi rất sợ hãi nhưng nhờ tu luyện từ khi còn nhỏ nên tôi hiểu được ý nghĩa của cuộc sống. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi luôn tin vào Sư phụ và Đại Pháp.”
Khi 12 tuổi, Gilbert bắt đầu đảm nhận những trách nhiệm trước tuổi của mình và hỗ trợ kỹ thuật (máy tính) cho các học viên Đại Pháp. Anh cũng chỉ cho họ cách tải xuống và in tài liệu giảng chân tướng. Anh cho biết việc hướng dẫn các học viên lớn tuổi cách sử dụng máy tính và bảo trì máy in cần rất nhiều sự kiên nhẫn. Anh Gilbert nói: “Sư phụ đã dạy chúng tôi hướng nội. Vì vậy, tôi không còn hướng ngoại và phàn nàn về sự hay quên của các đồng tu hay sự chậm chạp của họ. Thay vào đó, tôi phát hiện ra mình đã thiếu kiên nhẫn. Tôi hiểu rằng quá trình hướng dẫn là cuộc khảo nghiệm tâm tính đối với tôi và tôi đã kiên nhẫn hướng dẫn các đồng tu lớn tuổi.”
Khi 19 tuổi, anh Gilbert đã đến Canada để học đại học. Vào năm ngoái, anh Gilbert bắt đầu làm việc tại một công ty truyền thông do các học viên điều hành. “Tôi đã gặp những học viên trẻ khác. Họ đều hồn nhiên, năng động và vui vẻ. Tôi nhận ra rằng đây là trạng thái tinh thần mà tôi nên có. Những người biết tôi trước đây đã thấy khó tin khi họ gặp lại tôi. Tôi đã từng sống trong buồn bã, nhưng giờ đây, tôi luôn mỉm cười.“
Cuối cùng, anh Gilbert muốn cảm ân Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài. Mặc dù anh ấy đã từng lơ là trong tu luyện nhưng Sư phụ vẫn luôn chăm sóc cho anh. Anh nói: “Con kính chúc Sư phụ một Tết Trung thu vui vẻ! Con nhất định sẽ tu luyện tinh tấn để không cô phụ ân cứu độ của Sư tôn.”
Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/23/465628.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/25/211484.html
Đăng ngày 29-09-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.