Sáng tác: Tần Mộng Tô

[MINH HUỆ 30-03-2002]

Tôi yêu đất nước Trung thổ,
Nơi cố hương tôi đã hạ xuống và sinh trưởng;
Tôi yêu văn hóa Trung Nguyên,
Đó là tinh hoa của nền văn minh năm ngàn năm.

Thức dậy lúc mặt trời mọc, nghỉ ngơi khi mặt trời lặn,
Xuân thưởng lãm đào, thu ngắm cúc;
Nam cày ruộng, nữ dệt vải, trẻ nhỏ vui cười,
Tích đức hành thiện hiểu nhân quả.

Nhà cửa sáng sủa sạch sẽ, áo quần tinh tươm,
Dạy con, giúp chồng, mọi việc chu toàn;
Rảnh rỗi lại cầm kỳ thi họa,
Bên đình bóng nước mây trắng bay.

Quân tử khiêm nhường trọng nhân nghĩa,
Kính thiên hiểu mệnh minh tỏ cổ kim;
Tề gia trị quốc bình thiên hạ,
Tu thân dưỡng đức văn võ đạo.

Trung Nguyên quê cũ ơi,
Ký ức xa xưa vương vấn bạn;
Đất nước Trung thổ à,
Khiến bao nhân sỹ đại đức tâm ôm mộng.

Thời gian vụt nhanh, năm tháng trôi,
Núi cao sông rộng tinh tú chuyển;
Hoàng thổ bạch dương biết được bao nhiêu,
Thế sự xoay vần, cố nhân vẫn như xưa.

Quê hương thuần phác, dân thôn ngỡ như người thân,
Nhiệt thành tựa như từng quen biết.
Di Lạc xưa duỗi lưng, vạn dân vui cười,
Giờ Đại Pháp tận hiển, mà người vẫn mê.

Tháp Nhạn Tây An, bức tường cố cung,
Thánh Tổ Thái Tông nay ở phương nào?
Cổ miếu Kinh Thành, cảnh quan ngoại ô,
Luân hồi sinh tử ngàn năm ai thấu?

Đất nước Trung Nguyên, cố hương của lữ khách!
Trung thổ đại địa, cố hương của lữ khách!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2002/3/30/27506.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/10/208021.html

Đăng ngày 16-04-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share