Viết bởi đệ tử Pháp Luân Đại Pháp từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-01-2008] Tôi bắt đầu tập Pháp Luân Công với sự giúp đỡ của mẹ tôi, tuy nhiên tôi đã không tiến bộ cùng với bà. Nghĩ về điều này đã phát hiện ra nhiều chấp trước vào chữ “tình” của tôi. Vì tôi có quá nhiều chấp trước để loại bỏ, tôi đã bị ma quỷ lợi dụng. Chúng lợi dụng những chấp trước của tôi để can nhiễu tôi đến mức tôi đã không thể làm tốt ba điều, và bây giờ tôi hiểu rằng tôi đã ở trong một tình trạng nguy hiểm.
Trước khi mẹ tôi và tôi bắt đầu tu luyện, tôi luôn xem bà là một người ích kỷ, không quan tâm đến người khác. Sau khi cả hai người chúng tôi bắt đầu tu luyện, tôi vẫn còn nghĩ về bà như thế. Tôi nghĩ rằng, mặc dù bà đã tu luyện được ba năm, nhưng bà vẫn không thay đổi thậm chí chỉ một chút thôi, và nghĩ rằng bà còn không bằng tôi, người mới tu luyện được sáu tháng. Gần đây, tôi đã bắt đầu để ý thấy ngày càng nhiều thiếu sót của bà. Tôi cũng cảm thấy rằng thậm trí bà còn trở nên ích kỷ hơn. Ví dụ, có một nhóm học Pháp nhỏ gần nhà, nhưng bà không muốn đến đó. Thay vào đó, bà lại đến một nhóm học Pháp mà cách nhà gần hai dặm và gần nhà tôi. Tôi đã tin rằng lý do bà đều đến nhóm học Pháp của chúng tôi là để có những bữa ăn ở nhà tôi, và thỉnh thoảng bà ở lại nhà tôi trong vài ngày. Khi tôi nấu nướng, bà lại không giúp đỡ tôi mà lại đọc Chuyển Pháp Luân. Có vẻ như bà chỉ quan tâm đến việc bà có thể học Pháp hay không, và bà có vẻ như không quan tâm về việc tôi có thời gian để học Pháp không, nghĩ rằng tôi là học viên mới. Bà cúng thích mặc những bộ quần áo đắt tiền, trong khi đó, là đệ tử Đại Pháp, tôi tin rằng chúng ta nên tiết kiệm, thanh đạm hơn. Hơn nữa, nhiều lần bà đã đi đến những vùng nông thôn, nhưng chỉ để thăm họ hàng của bà.
Tôi hiểu rằng đối với một người tu luyện, tư tưởng của tôi là không đúng và tôi đã rất lo lắng. Trong nhiều bài thuyết giảng Sư Phụ đã chỉ ra rằng chúng ta cần nhìn vào bên trong và tu luyện chính mình, do vậy tôi đã cố gắng nhìn vào bên trong và nhận thấy mình có một vài vấn đề. Tuy nhiên, khi tôi cố gắng để loại bỏ những vấn đề này, vì trình độ tâm tính của tôi không đủ cao, tôi đã không thể loại bỏ chúng hoàn toàn, do vậy chúng vẫn tiếp tục nổi lên, và thậm trí còn mạnh hơn cả trước. Sư Phụ đã nói rằng chúng ta nên luôn luôn hành xử như người tu luyện và khi một vấn đề phát sinh, nó chính là một cơ hội để tu luyện bản thân. Hơn nữa, một người thứ khi ba quan sát thấy mâu thuẫn của hai người khác, người này cũng cần nhìn vào bên trong. Tuy nhiên, thay vào tu luyện bản thân mình, tôi lại luôn tập trung để ý đến những thiếu sót sai lầm cũa người khác. Sư Phụ cũng nói rằng phần của chúng ta mà đã tu luyện xong thì đã được tách ra, và chỉ có phần chưa tu luyện tốt là còn biểu hiện ra để được tu luyện nốt. Sư Phụ cũng nói rằng mọi thứ diễn ra hôm nay trong xã hội người thường là kết quả của những tư tưởng, suy nghĩ của đệ tử Đại Pháp.
Vì quan niệm như vậy của tôi về mẹ, nên bà đã thể hiện ra trong trạng đó. Những suy nghĩ tư tưởng của một sinh mệnh con người đều là vật chất, và tôi đã ép những vật chất đen đó lên mẹ tôi, như vậy làm sao mà tôi có thể thấy được những điểm tốt của bà? Lần này, tôi đã điều chỉnh tư tưởng đầu óc của mình để đào sâu vào tận nguyên nhân gốc rễ và nhìn vào bên trong. Sư Phụ nói trong Chuyển Pháp Luân:
“Chúng ta nên tôn trọng cha mẹ mình và giáo dục con cái. Trong mọi hoàn cảnh, chúng ta đều phải tốt và từ bi với người khác, không chỉ đối với những thành viên trong gia đình. Chúng ta đều nên đối xử như vậy với mọi người. Chúng ta phải tốt với cha mẹ và con cái và cân nhắc tới người khác trong mọi phương diện. Cái tâm như vậy không phải là ích kỷ, mà là tâm từ thiện và từ bi”.
Tôi đã khám phá ra rằng tôi có rất nhiều quan niệm về mẹ tôi, như là tính ích kỷ, truy cầu lợi ích cá nhân, ganh tị tật đố, oán giận, hay chỉ trích phê phán, hiển thị, và tâm hướng ngoại mà cầu không nhìn vào bên trong.
Khi tôi viết bài chia sẻ này, tôi nghĩ lại về mẹ tôi, và tôi đã nhận ra rằng, trên thực tế, bà là một người tu luyện tinh tấn. Bà học hai đến ba bài giảng mỗi ngày, và thỉnh thoảng bà nhớ những bài giảng của Sư Phụ thậm trí trong những giấc mơ. Trong vài năm vừa qua, bà đã đóng góp tài chính cho việc sản xuất tài liệu giảng rõ sự thật. Bà cũng tập các bài tập mỗi buổi sáng sớm và liên tục phát chính niệm. Tâm tính của bà đã thăng tiến rất nhiều, nhưng tôi lại nhìn bằng con mắt mù quáng đối với tất cả những thay đổi này. Lý do thực sự mà me tôi học Pháp với chúng tôi là vì bà thích cách học Pháp của nhóm chúng tôi. Bà chịu khó đến vùng nông thôn nhiều lần để làm sáng tỏ sự thật cho những người ở đó và bà đã có gắng giúp nhiều người thoái ĐCSTQ. Về lý do tại sao bà thường đến nhà tôi và ở lại với chúng tôi, tôi bây giờ nhận ra rằng đó là an bài của Sư Phụ, để cho giữa mẹ tôi và tôi, chúng tôi có thể có một môi trường tu luyện mà ở đó chúng tôi có thể cúng nhau thăng tiến và nâng cao tâm tính của chúng tôi.
Qua việc nhìn vào bên trong, tôi đã nhận ra rằng, trong nhiều phương diện, mẹ tôi tu luyện tốt hơn tôi. Tôi thậm chí bị xúc động, khi tôi nghĩ về một vài chỗ mà mẹ tôi đã làm rất tốt. Do vậy, tôi thấy thoải mái và vui mừng.
Sư Phụ nói trong Gửi Pháp Hội tại Pháp: “Tất cả những điều mà đệ tử Đại Pháp làm hiện nay là cho mục đích làm sáng tỏ sự thật và cứu những người trên thế giới”. Tuy nhiên, tôi đã ở trong tầng này quá lâu. Tôi sẽ loại bỏ tính ích kỷ của mình, tận dụng tốt tiền duyên giữa tôi và mẹ tôi, làm việc với bà thật tốt, và tham gia vào tiến trình Chính Pháp, cứu độ chúng sinh hơn nữa, và coi học Pháp là ưu tiên hàng đầu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/1/24/170876.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/2/19/94591.html
Đăng ngày 2-5-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.