Bài viết của một đệ tử từ tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 12-04-2008] Tôi là một người mới tu luyện và vừa mới kết hôn. Vấn đề dâm dục luôn là một vấn đề khó khăn cho tôi để loại bỏ và để có một nhận thức rõ ràng về nó, chồng tôi không phải là người tu luyện Pháp Luân Công. Gần đây tôi đã tinh tấn học Pháp và đã trở nên rõ ràng hơn về vấn đề này.

Đầu tiên, tôi nhận ra rằng yêu cầu của Pháp là như nhau đối với những học viên kết hôn với những người tu luyện và với người không tu luyện. Nói một cách khác, rõ ràng là tôi cần phải loại bỏ chấp trước. Đồng thời, điều đó không có nghĩa là phải có sự chia cách bắt buộc giữa vợ và chồng. Đề cao và thăng tiến tâm tính là quan trọng chứ không phải chỉ là việc loại bỏ ham muốn. Sư Phụ đã nói:

“Người trong quá khứ vào chùa và tu viện hay vào trong núi để tu luyện trong khi tránh tiếp xúc và liên hệ với con người trong thế giới. Những người đó không phải chịu đựng nhiều lắm khảo nghiệm tâm tính về mặt vật chất hay là để cho những chấp trước của họ bị động chạm đến một cách trực tiếp, và họ không có những khảo nghiệm trực tiếp nhắm thẳng vào những thứ vật chất. Do vậy đối với cơ thể chính của người đó thì là anh ta chưa hề tu luyện. Mặc dù người đó từ bỏ một cuộc sống bình thường trong đời này của anh ta, nhưng đối với anh ta mà nói không có gì khác hơn là anh ta chỉ là sống theo một cuộc sống khác mà thôi” (— Giảng Pháp tại Pháp Hội Quốc tế New York 2004)

Bởi vậy, nó sẽ là “một sự biểu hiện của cảnh giới tu luyện của bạn. Thật vĩ đại, ” là một đồng tu đã nói điều đó. Đồng thời, chúng ta không nên dùng việc chúng ta tu luyện trong xã hội người thường như một cái cớ hay lời biện hộ và hạ thấp tiêu chuẩn của chúng ta trong hành xử và suy nghĩ. Nếu chúng ta thực sự đạt đến trạng thái không ham muốn và không truy cầu, môi trường của chúng ta sẽ hoàn toàn khác.

Lúc đầu, tôi không kiên định lắm để loại bỏ chấp trước chấp này. Những chấp trước khác như là hiển thị và tranh đấu có thể dễ dàng nhận ra vì chúng là những vật chất xấu ngay cả từ quan điểm của xã hội người thường. Còn chấp trước ham muốn và dâm dục, đối với người thường những thứ này được coi là bình thường, nên tôi đã không nhận ra nó xấu như thế nào và đã không kiên định loại trừ chấp trước này. Thỉnh thoảng tôi cố gắng để loại bỏ chấp trước. Khi nhìn sâu hơn, tôi thấy rằng về cơ bản, việc loại bỏ chấp trước này khó đối với tôi là vì tôi đang truy cầu một cuộc sống hạnh phúc và thoải mái trong thế giới con người, hơn là tập trung vào thăng tiến đề cao tâm tính tới một cảnh giới khác. Sư Phụ đã nói trong sách Chuyển Pháp Luân:

“Con người thường cho rằng những điều mình truy cầu là tốt. Nhưng trên thực tế, khi chư vị nhìn từ một tầng cao hơn, tất cả đó chỉ là để thoả mãn ham muốn nhất thời của người thường mà thôi”

Sau khi hiểu thấu chấp trước của mình, Tôi cảm thấy mình hiểu biết hơn trên con đường nhìn nhận vấn đề từ quan điểm của Pháp và thăng tiến đề cao tâm tính của tôi về căn bản.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/4/12/176177.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/4/28/96821.html
Đăng ngày 2-5-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share