Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở hải ngoại

[MINH HUỆ 02-09-2020] Tôi đã chuyển ra khỏi Trung Quốc hơn một năm trước, và cách đây 5 tháng tôi đã tham gia vào hạng mục gọi điện thoại giảng chân tướng trên nền tảng RTC. Tôi đã có thời gian để suy ngẫm về quá trình tu luyện của bản thân và tôi muốn chia sẻ hành trình tu luyện đó cùng với các đồng tu.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng với gia đình trước năm 1999. Bảy người chúng tôi đọc Pháp cùng nhau mỗi đêm. Tôi rất vui mỗi khi đến lượt mình đọc. Đại Pháp đã in sâu vào tâm trí non nớt của tôi.

Chúng tôi luyện công cùng nhau lúc 4 giờ sáng mỗi ngày. Vào cuối tuần, chúng tôi đến các khu thương mại sầm uất và biểu diễn các bài công pháp cũng như nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã tham dự các buổi hội thảo chia sẻ thể hội tu luyện và luyện công tập thể quy mô lớn thường xuyên được tổ chức tại các sân vận động.

Sau này tôi phải đi học xa nhà. Tôi dần dần ngừng đọc các bài giảng Pháp, nhưng tôi vẫn ghi nhớ những Pháp lý được dạy trong cuốn sách Chuyển Pháp Luân, Tinh Tấn Yếu Chỉ và Hồng Ngâm.

Rời xa tu luyện

Môi trường tu luyện tường hoà ở Trung Quốc đã bị phá huỷ hoàn toàn vào tháng 7 năm 1999. Bản thân tôi đã chứng kiến cuộc bức hại đối với thành viên gia đình mình và chịu đựng áp lực từ những người còn lại trong gia đình và xã hội. Lúc ấy tôi vẫn còn nhỏ và đã rất khiếp sợ.

Mãi cho đến khi trưởng thành, tôi mới nhận ra áp lực cự đại mà các đồng tu của mình phải đối mặt vào thời điểm đó, và họ đã thực hiện xuất sắc làm sao! Tôi luôn cảm thấy vô cùng kính phục họ mỗi khi nghĩ đến họ.

Ở trường, tôi không ký tên vào biểu ngữ phỉ báng Đại Pháp, và giáo viên của tôi không thích điều đó. Người nhà của tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy. Một vài giáo viên trong lớp đã đưa ra những nhận xét xúc phạm về việc tôi đang tu luyện Đại Pháp.

Vì tôi đạt được thành tích xuất sắc trong tất cả các môn học ở trường, nên nhiều học sinh đã có cái nhìn tích cực về Pháp Luân Đại Pháp, và một số học sinh đã nói với cha mẹ của họ rằng: “Điểm số của bạn ấy rất tốt vì gia đình bạn ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

Tôi có rất ít cơ hội tham gia học Pháp nhóm và luyện công vào thời điểm đó. Ngay khi bắt đầu đi học, tôi đã đắm mình trong thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội người thường. Không thể theo kịp việc học Pháp, tôi dần bị cuốn vào việc tranh đấu cá nhân và truy cầu sự công nhận của mọi người, những xu hướng này đang tràn ngập khắp Trung Quốc.

Mặt khác, tôi quá chú trọng vào việc học tập ở trường đến nỗi tôi tạm thời quên đi sự lo lắng về cuộc bức hại. Sau khi vào trường nội trú, tôi dành hết tâm trí cho việc học và tin rằng thành tích học tập cao của tôi là kết quả của việc nỗ lực học tập.

Tôi rơi vào một vòng luẩn quẩn của đấu tranh cá nhân, truy cầu sự công nhận, cạnh tranh và tật đố. Tôi chỉ học Pháp và luyện công trong các kỳ nghỉ đông và hè.

Suốt thời gian đó, Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã điểm hóa cho tôi nhiều lần trong các giấc mơ. Tôi thường quên làm bài tập về nhà, hoặc tôi không trả lời được nhiều câu hỏi trong các bài kiểm tra.

Nhưng không may là tôi đã không ngộ được những điểm hóa này.

Tôi biết tầng thứ tu luyện của mình đang rơi rớt xuống, và trong một thời gian dài, tôi đã không dám nhìn ảnh pháp tượng của Sư phụ hoặc đọc các bài kinh văn của Sư phụ giảng về những hậu quả khủng khiếp mà các đệ tử Đại Pháp sẽ phải đối mặt nếu họ thực thi không tốt.

Hơn một thập kỷ đã trôi qua. Tôi đã thực hiện được cái gọi là địa vị “lý tưởng” của mình và đạt được hết mục tiêu cá nhân này đến mục tiêu cá nhân khác, và phát hiện ra rằng bản thân việc truy cầu là một cái hố sâu không đáy. Sau khi tỉnh ngộ và nhìn lại, tôi nhận ra mình đã bỏ lỡ mọi thứ. Tôi chẳng đạt được gì ngoài một bản lý lịch đẹp.

Giống như Sư phụ giảng:

“Thiếu niên chí mãn hoài

Sùng thượng đống lương

Vinh danh quy cố lý

Thử sinh vi hà lai”. (Quan Hoạ Nhập Cảnh, Hồng Ngâm V)

Diễn nghĩa:

“Thiếu niên đầy hoài bão chí hướng

Tôn sùng nhân tài trụ cột

Vinh danh trở về cố hương

Đời này vì sao mà đến”. (Xem bức hoạ nhập vào cảnh, Hồng Ngâm V)

Trở lại tu luyện

Sư phụ đã cấp cho tôi một cơ hội được học tập ở Châu Âu, đồng thời quay trở lại tu luyện Đại Pháp.

Trong khi tìm kiếm các học viên ở châu Âu, tôi đã tự luyện công và đọc các bài giảng Pháp một mình trong gần mười tháng. Tôi đã đến thăm nhiều thành phố, bao gồm cả những điểm du lịch nổi tiếng, nhưng tôi không tìm thấy bất kỳ học viên nào. Tôi cũng không tìm thấy một thông tin nào về các điểm luyện công ở địa phương.

Vào đêm giao thừa năm 2019, khi đi ngang qua nhà hát địa phương, tôi nhìn thấy áp phích lớn quảng bá Thần Vận từ xa. Tôi rất phấn khích khi có thể tận mắt nhìn thấy Thần Vận tại thành phố của mình!

Tôi đã đi mua hai vé cho buổi biểu diễn thứ ba nhưng được thông báo là chỉ còn hai vé cho buổi biểu diễn đầu tiên. Cảm xúc và suy nghĩ trong tôi dâng trào: Quả là thời gian, địa điểm và khán giả cho mỗi buổi biểu diễn Thần Vận đã được an bài từ lâu!

Kể từ đó, đôi lúc tôi có thể nhìn thấy các áp phích của Thần Vận. Mỗi lần như vậy tôi cảm thấy rất tự hào! Thành phố nhỏ này đã hoàn toàn đắm mình trong Phật ân hạo đãng, và tôi bé nhỏ cuối cùng đã được trở lại với Đại Pháp.

Tôi bắt đầu toàn tâm học Pháp mỗi ngày, như thể việc học Pháp đang làm dịu đi cơn khát của tôi. Tôi nóng lòng muốn học Pháp và đọc các bài chia sẻ trên trang web Minh Huệ. Mặc dù tôi đã học thuộc một số phần của Chuyển Pháp Luân, nhưng tôi vẫn chưa thực sự hiểu nó.

Tôi mất hai đến ba giờ đồng hồ để đọc xong mỗi bài giảng. Tôi thấm thía từng câu một. Tôi đọc và suy ngẫm và mong được đọc bài tiếp theo vào ngày hôm sau. Cuối cùng tôi đã hiểu được cảm giác lần đầu tiên đắc được Đại Pháp – một trải nghiệm thường được các học viên khác nói đến – là như thế nào. Vì tôi học Pháp nhập tâm, nên tôi cũng thường ngộ ra các Pháp lý.

Khi còn nhỏ tôi chưa từng gặp khó khăn khi luyện bài công pháp thứ năm, bởi vì tôi có thể ngồi song bàn trong hai hoặc ba giờ liên tục trong khi học Pháp nhóm hồi đó. Nhưng bây giờ tôi không ngờ rằng cơn đau ở chân của tôi lại trở nên không thể chịu đựng được sau bốn mươi phút, đến mức răng tôi kêu lập cập và cơ thể tôi run rẩy.

Ngoài ra, chồng tôi đã giúp tôi đề cao tâm tính của mình bằng cách la mắng tôi vào mỗi buổi sáng khi tôi đang thiền định. Tôi cảm thấy thống khổ cả về thể xác lẫn tinh thần. Các Pháp lý của Đại Pháp lần lượt hiện lên trong đầu tôi, khích lệ tôi kiên trì chịu đựng. Hai hoặc ba tháng sau, việc ngồi thiền đối với tôi đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Trong mười tháng này, tôi đã trải qua ba lần khảo nghiệm tâm tính khắc nghiệt nhắm trực tiếp vào những chấp trước cứng đầu nhất của tôi. Khảo nghiệm đầu tiên là nhắm vào tâm cầu danh, tôi đã tham gia một dự án nghiên cứu nhưng không biết phải làm gì. Cảm giác như thể kiến thức của tôi đã cạn kiệt, giống như Sư phụ giảng:

“Những tìm tòi của nhân loại là vì để cạnh tranh kỹ thuật, mượn cớ là để cải biến điều kiện sinh tồn”. (Luận Ngữ, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Khi tôi hướng nội, tôi thấy điều khiến tôi thực sự lo lắng không phải là bản thân dự án nghiên cứu, mà là sợ người khác coi thường và nghĩ rằng tôi không đủ năng lực. Tôi sợ danh tiếng của mình bị tổn hại. Điều này nhắm vào bản ngã và thể diện của tôi.

Khảo nghiệm thứ hai là về những mâu thuẫn mà tôi gặp phải với những người tôi tiếp xúc hàng ngày, nhắm vào tâm tranh đấu và tâm tật đố của tôi.

Khảo nghiệm tâm tính thứ ba đến từ chồng tôi khi tôi cố gắng giảng chân tướng cho anh ấy. Những lần khảo nghiệm này nhắm vào tình, sự kiên nhẫn và kiên định của tôi đối với Đại Pháp.

Mỗi một khảo nghiệm trong ba khảo nghiệm này đều khiến nội tâm tôi vô cùng thống khổ. Với uy lực của Đại Pháp, tôi đã có thể hướng nội, nhận ra các chấp trước của mình và loại bỏ chúng. Khi tôi nhìn lại, quả thực là: “Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”. (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Trợ sư chính Pháp cứu độ chúng sinh

Vào cuối tháng 10 năm 2019, tôi chính thức gia nhập vào hồng lưu Chính Pháp của các đệ tử Đại Pháp hải ngoại. Tại một điểm luyện công ngày Chủ nhật trong công viên, tôi đã gặp hai vợ chồng học viên đến từ Trung Quốc đại lục vài tháng trước.

Sự chân thành và thiện tâm của họ đã giúp tôi tham gia vào một nhóm học Pháp trực tuyến ngày hôm đó. Trong hoàn cảnh học Pháp tập thể, tôi đã học được rất nhiều điều từ các bạn đồng tu. Tôi đã nhìn thấy những thiếu sót của bản thân và giải quyết được vấn đề tu luyện giải đãi của bản thân.

Khi virus Trung Cộng (coronavirus) bùng phát, các đồng tu đã chia sẻ thể ngộ của họ với tôi: Chính Pháp của Sư phụ đã gần kết thúc, và thời gian để cứu người vô cùng cấp bách. Họ khích lệ tôi tham gia nhóm gọi điện thoại giảng chân tướng cho người dân ở Trung Quốc trên nền tảng RTC và cứu độ họ.

Sư phụ cũng đã điểm hóa cho tôi trong nhiều giấc mơ rằng hiện tại hình thế rất xấu, và tôi có sứ mệnh đi cứu người. Trong một lần nằm mộng, tôi đã không chủ động cứu người nhưng những người xung quanh thì nóng lòng tìm tài liệu trong ba lô của tôi. Trong một giấc mơ khác, tôi chỉ đạt 12 điểm trong một bài kiểm tra. Tôi hiểu những giấc mơ này đang muốn nói với tôi rằng tôi đã không làm ba việc đủ tốt và tôi cũng không giảng chân tướng tốt.

Khi tôi mới tham gia nền tảng RTC, tôi chỉ lắng nghe các học viên khác gọi điện. Trước đây tôi chưa từng giảng chân tướng cho người lạ và tôi cũng không giỏi ăn nói.

Tôi đã tham gia khóa đào tạo về nền tảng RTC và thu thập một số tài liệu để thuyết phục mọi người thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi ghi nhớ một số điểm nói về Đại Pháp, và tôi đã học được rất nhiều mẹo hữu ích để ứng đối với các tình huống.

Các học viên đều có cách giảng chân tướng riêng của bản thân. Lúc đầu, tôi chỉ muốn bắt chước những người khác. Nhưng sau đó, tôi phát hiện ra rằng ngôn từ của mỗi học viên có liên quan đến tính cách, kinh nghiệm và trường năng lượng của chính học viên đó. Giọng điệu và tốc độ của chúng không thể tách rời. Nếu tôi đọc cùng một kịch bản, tôi có thể không đạt được kết quả tương tự.

Việc đào tạo, trợ giúp và chia sẻ kinh nghiệm của các đồng tu đã truyền cảm hứng và sự tự tin cho tôi. Đây chắc chắn là điều mà tôi không thể tự mình đạt được, và tôi xin chân thành cảm tạ các đồng tu!

Tâm tính của tôi được đề cao, và tôi đã đạt được thể ngộ thâm sâu hơn về các Pháp lý và tầm quan trọng của việc cứu người thông qua giảng chân tướng

Lúc đầu, tôi tập trung vào việc thuyết phục mọi người tam thoái, và tôi tránh đề cập đến Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi chia sẻ kinh nghiệm của mình với các đồng tu khác, cuối cùng tôi đã hiểu rằng việc giúp mọi người minh bạch chân tướng về Đại Pháp là điều căn bản.

Sư phụ giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp không được dao động theo các loạn tượng đó, [hãy] giữ vững căn bản, thì mới có thể nhìn rõ loạn tượng ấy”. (Lý Tính)

Khi tôi tập trung nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, kết quả trở nên rất tốt. Khi mọi người có nhận thức chính diện đối với Đại Pháp, họ sẽ tự nhiên đồng ý tam thoái. Tôi có thể tiếp tục nói về chủ nghĩa vô thần hoặc sự tà ác của ĐCSTQ, và hiệu quả của nó cũng rất tốt.

Một ngày nọ, có một quý ông trả lời điện thoại của tôi. Ngay khi nghe tôi nói về việc tam thoái, tâm tình ông ấy bỗng trở nên kích động và ông ấy bắt đầu nói rằng Đảng Cộng sản tốt như thế nào, nước Mỹ tồi tệ ra sao và cách mà nước Mỹ đã cố gắng đổ lỗi cho Trung Quốc, v.v..

Tôi đã cố gắng hết sức để giảng chân tướng cho ông ấy, nhưng ông ấy đã không bình tĩnh.

Trong tâm tôi thầm cầu xin Sư phụ: “Sư phụ, con thực sự không biết làm thế nào để giảng chân tướng cho ông ấy. Làm ơn hãy giúp con”. Lúc này, con chuột của tôi đang di chuyển qua câu chuyện về “Khi tượng sư tử đỏ mắt”. Tôi nói: “Thưa ông, chúng ta đừng nói về nước Mỹ nữa, thay vào đó, hãy để tôi kể cho ông nghe một câu chuyện”.

Tôi đã kể cho ông ấy nghe câu chuyện “Khi tượng sư tử đỏ mắt” và hỏi, “Thưa ông, câu chuyện mà tôi vừa kể ông có hiểu không?”

Ông ấy nói: “Ồ, tin hay không là tùy thuộc vào mỗi người”. Ông ấy nói rằng ông đã hiểu, và tôi nhanh chóng giúp ông ấy làm tam thoái.

Trong một cuộc điện thoại khác, tôi đã nói chuyện với một ông lão. Ngay khi ông ấy nghe nói rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công, ông ấy bắt đầu nói rằng ông tin tưởng vào ĐCSTQ và ĐCSTQ rất tốt, v.v.

Tôi nói với ông ấy rằng tôi không yêu cầu ông ấy chống lại Đảng, cũng không bắt ép ông ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với ông ấy lý do khiến nhiều người ôm giữ tư tưởng xấu về Đại Pháp là vì họ đã bị lừa dối bởi vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn. Tôi nói với ông ấy rằng ĐCSTQ đã dàn dựng sự việc đó để mưu hại Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi nghe chân tướng về vụ tự thiêu, người đàn ông đột nhiên nói rằng ông ta biết rất nhiều về ĐCSTQ và cách nó làm giả mọi thứ và đổ tội cho mọi người, và rằng ông ta căm ghét ĐCSTQ. Ông ta tiếp tục nói 5-6 phút mà không dừng lại.

Sau khi tôi dần dần minh bạch lý do tại sao chúng tôi phải giảng chân tướng, giọng điệu của tôi đã được cải thiện. Cách đây vài tháng, khi chồng tôi lắng nghe tôi nói chuyện điện thoại, anh ấy nói rằng anh cảm thấy lo lắng.

Nhưng hiện tại, khi nghe tôi nói, anh ấy rất ngạc nhiên. Anh ấy nói: “Trường năng lượng của em thực sự khác so với trước đây. Bây giờ em là một người kiên định và từ bi”. Tôi đã rất hạnh phúc.

Khi các học viên khác gọi điện thoại cho mọi người và giảng chân tướng về Đại Pháp, họ nói với mọi người về trải nghiệm cá nhân của họ. Một số người đã khỏi bệnh sau khi luyện tập; một số chứng kiến các thành viên gia đình họ đắc được phúc báo sau khi họ bắt đầu tu luyện.

Tôi rất cảm động khi nghe những trải nghiệm này, bởi vì chúng đóng một vai trò lớn trong việc giúp mọi người minh bạch về Đại Pháp. Tôi cũng có thể cảm nhận được sự kiên định của những học viên đó.

Tôi không có loại trải nghiệm trước và sau tu luyện này để chia sẻ. Những gì xảy ra với tôi chỉ là những sự việc khá bình thường. Tôi bắt đầu tu luyện khi còn nhỏ. Mọi người cho rằng tôi có sức khoẻ tốt là do thể chất bẩm sinh của tôi tốt. Về phương diện học tập, tôi nghĩ rằng cần cù bù thông minh nên tôi đã dành lượng lớn thời gian và tâm sức cho việc học. Tôi luôn cho rằng thành tích học tập của mình có được là nhờ sự chăm chỉ và phấn đấu.

Khi tôi suy nghĩ kỹ về điều này, dường như tôi gặp phải một vấn đề nghiêm trọng là không tín Sư tín Pháp. Những suy nghĩ này phản ánh sự thiếu kiên định của tôi trong tu luyện trong những năm đi học, dẫn đến việc tôi ly khai khỏi Đại Pháp.

Sau khi hiểu thấu đáo về điều này, tôi đã ngộ ra và minh bạch rằng mọi thứ mà tôi có đều đến từ Đại Pháp. Khi tôi gọi điện cho mọi người, tôi đã nói với họ về những lợi ích mà tôi nhận được nhờ tu luyện Đại Pháp. Mặc dù trải nghiệm của tôi không quá ấn tượng, nhưng mọi người cũng có thể cảm nhận được sự mỹ hảo của Đại Pháp thông qua sự chân thành của tôi, và kết quả cũng rất tốt.

Gần đây do đại dịch xảy ra, ngày càng có nhiều học viên tham gia vào nền tảng RTC, và việc đào tạo họ tốn rất nhiều thời gian và tinh lực. Do thiếu nhân lực nên tôi đã trở thành người trợ giúp trong việc đào tạo.

Tôi vô cùng trân quý và cảm kích hoàn cảnh tu luyện mà nền tảng RTC mang lại. Tôi cũng hy vọng mình có thể gọi điện thật tốt để cứu nhiều chúng sinh hơn trong thời kỳ đặc biệt này.

Phần kết

Nhìn lại con đường tu luyện của mình, vì bị mê hoặc bởi danh lợi của người thường và không thể tu xuất bản thân trong nhiều năm, nên tôi có rất nhiều hối tiếc và tổn thất không thể vãn hồi được.

Tại thời khắc tối hậu của trợ Sư chính Pháp, tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã giúp tôi quay trở lại để tôi có cơ hội dung nhập vào hồng lưu Chính Pháp và đoái hiện thệ nguyện từ thời tiền sử của mình. Tôi phải nắm bắt thời gian để tu luyện bản thân, cứu độ chúng sinh và làm tốt ba việc!

Con xin tạ ơn Sư phụ từ bi vĩ đại!

Cảm ơn sự giúp đỡ vô tư của các đồng tu!

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội trực tuyến của hạng mục gọi điện thoại RTC năm 2020)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/2/411124.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/16/186796.html

Đăng ngày 22-11-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share