Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông.

[MINH HUỆ 29-05-2010] Gần đây tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và kể từ đó đã nhận thấy được những sự thay đổi to lớn của bản thân. Có lẽ tôi sẽ không còn trên đời này nếu không nhờ sự bảo hộ từ bi của Sư Phụ. Tôi biết Sư Phụ đã cứu tôi và gia đình của tôi.

Tôi 35 tuổi và được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Bác sĩ nói rằng các tế bào ác tính đã lây lan và tôi chỉ có thể sống thêm được vài tháng nữa. Tôi đã đến khám ở chỗ các bác sĩ ở Tế Nam và Bắc Kinh, và tất cả họ đều nói như thế. Tôi bị sốc rất nặng! Tôi không thể chấp nhận tin xấu đó, cả về thể chất lẫn tinh thần. Tôi cảm thấy bất lực khi nhìn gia đình cảm thấy thương xót cho tôi và nghĩ đến hai đứa con nhỏ của tôi. Tôi đã tốn một khoản tiền lớn, và đã trải qua rất nhiều đau đớn khi chịu đựng hoá trị liệu. Tôi không còn muốn sống nữa, chỉ chờ đợi những giây phút cuối cùng của cuộc đời.

Trong khoảnh khắc tồi tệ của đau khổ và tuyệt vọng, chồng tôi nói với tôi: “Tại sao em không tập Pháp Luân Công nhỉ?”. Ban đầu tôi không tin vào anh ấy bởi vì tôi đã bị mê muội bởi những tuyên truyền và những lời đồn đại sai sự thật được bịa đặt bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc vu khống Pháp Luân Công. Tôi cũng nghĩ nếu các bác sĩ đã không thể chữa khỏi bệnh của tôi, thì làm sao Pháp Luân Công có thể chữa được? Mặc dù còn hoài nghi nhưng tôi quyết định tập thử.

Chồng tôi lấy một bản sao cuốn sách Chuyển Pháp Luân và đĩa DVD các bài giảng từ một học viên. Tôi đọc toàn bộ cuốn sách cho đến trang cuối cùng, Sư Phụ nói:

‘Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan Hành năng Hành’. ‘Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó lám, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!’

Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi nhìn thấy được ánh sáng ở cuối đường hầm và cảm thấy hy vọng. Tôi không muốn chết và khát khao tu luyện. Tôi nghĩ rằng, miễn là tôi tu luyện thì tôi sẽ được đắc cứu. Sư Phụ đã đề cập trong Chuyển Pháp Luân rằng Pháp Luân Đại pháp là công pháp tính mệnh song tu. Tôi liên tục đọc Chuyển Pháp Luân và Hồng Ngâm, và tìm được ý nghĩa của cuộc sống nhờ việc học Pháp. Với sự giúp đỡ của các học viên khác, tôi đã học các bài công pháp. Trước khi tập Pháp Luân Công, tôi hầu như rất ít khi đổ mồ hôi, do đó bàn tay và bàn chân tôi luôn lạnh ngắt. Sau khi tôi tập năm bài công pháp, tôi ra mồ hôi rất nhiều và cảm thấy rất tốt.

Tôi tiếp tục học Pháp và nghe các bài giảng. Tôi tập công mỗi ngày, và Sư Phụ thường xuyên thanh lọc cơ thể cho tôi. Khi tôi học Pháp, tôi cảm nhận được một cảm giác vui mừng và thích thú, tôi cảm thấy tiếc vì mình học Pháp quá muộn. Pháp của Sư Phụ rất ý nghĩa. Một người nên thực sự là một người tốt, và nên đặt người khác lên trước bản thân mình, vứt bỏ những truy cầu về danh lợi. Đây là điều mà bấy lâu nay tôi tìm kiếm.

Tôi cảm thấy rất may mắn, tự hào, và vui mừng khi có thể tu luyện Pháp Luân Công. Nếu không mắc bệnh giai đoạn cuối, tôi đã không học Pháp Luân Công; tôi sẽ không thấy được sự tốt đẹp của nó, hoặc là không thấy được rằng ĐCSTQ đã tuyên truyền những lời dối trá về Pháp Luân Công. Sư Phụ từ bi đã điểm hoá cho tôi nhiều lần, đôi khi qua lời nói của người khác. Người cũng khích lệ tôi phải tinh tấn hơn trong những giấc mơ.

Một vài tháng sau khi bắt đầu tu luyện, tôi nhìn thấy một Pháp Luân lớn vào lúc nửa đêm. Khi tôi đang ngủ, tôi thấy một bàn tay đưa vào miệng tôi và lôi ra một linh thể tà ác. Nó muốn thoát ra, nhưng Sư Phụ bắt giữ nó lại khi đang chạy thoát và phân nó ra thành từng mảnh. Tôi nhanh chóng hét lên, “Diệt!” “Sư Phụ!” và tôi tỉnh dậy. Sư Phụ đã tiêu trừ nghiệp bệnh và thanh lọc cơ thể tôi. Tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng sau khi thức dậy. Vài ngày sau, Sư Phụ tiêu trừ triệt để nghiệp bệnh cho tôi.

Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi bệnh tật và cảm thấy rất tốt cả về thể chất lẫn tinh thần. Sư Phụ từ bi đã cứu sống tôi. Nếu không nhờ sự cứu độ của Đại Pháp, liệu một người có thể hồi phục từ căn bệnh giai đoạn cuối?. Điều trị ở bệnh viện chỉ làm cho tôi cảm thấy tồi tệ hơn. Từ khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã không dùng đến bất kỳ một phương thuốc nào hoặc phải gặp bác sĩ nào. Gia đình tôi và những người hàng xóm đã thấy được sự thay đổi kỳ diệu về thể chất của tôi và chứng kiến những phép lạ mà Đại Pháp mang đến. Tính khí của tôi cũng được cải biến. Trước đây tôi là một người buồn bã và rất yếu ớt. Bây giờ tôi tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Gia đình tôi rất biết ơn Sư Phụ và Đại Pháp.

Bây giờ cuộc sống của tôi rất tốt nhờ sự cứu độ của Sư Phụ. Tôi nguyện làm theo những chỉ dẫn của Sư Phụ, làm một người tốt, và nghiêm khắc đối đãi với bản thân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi kêu gọi những ai đang bị lừa dối bởi ĐCSTQ không nên bị lừa dối bởi những tuyên truyền của chúng. Hãy lắng nghe lương tâm của bạn và chấm dứt đàn áp các học viên .

Đây là những thể ngộ và lời nói của tôi từ tận đáy lòng. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/5/29/224447.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/6/2/117578.html

Đăng ngày 09-06-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share