Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-12-2019] Trước khi gặp được Pháp Luân Đại Pháp, tôi là một người ích kỷ, thân thể ốm yếu, sức khỏe kém, tiêm nhiễm nhiều thói hư tật xấu và có mối quan hệ gia đình căng thẳng. Nửa cuối năm 2012, tôi phải nhập viện 4 lần vì mắc thêm nhiều bệnh tật. Bản thân cảm thấy không còn động lực để sống. Dẫu cho tôi rất muốn cải thiện cuộc đời mình nhưng đều lực bất tòng tâm và cảm thấy vô cùng đau khổ.

Khoảng cuối năm 2012, khi đi siêu thị tôi gặp và được một học viên Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) giảng chân tướng. Sau khi minh bạch, tôi quyết định sẽ tu luyện theo pháp môn này.

Khi đọc qua cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”, quyển sách chính của Đại Pháp, tôi đột nhiên ngộ ra mục đích chân chính của việc làm người đó là phải phản bổn quy chân để trở về với bản nguyên sinh mệnh của mình.

Chiểu theo yêu cầu trong sách đối với người tu luyện, tôi thấy rằng những gì tôi làm trước đây thực sự tồi tệ. Nhưng sau khi so sánh, tôi không còn sợ nữa. Sâu thẳm trong tôi có một lực lượng vô hình nói rằng: “Ngươi nhất định có thể sửa mình chiểu theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” của Đại Pháp, làm một người tốt và thậm chí tốt hơn thế nữa”. Tôi đã dứt khoát thay đổi những thói hư tật xấu trước đây của mình, không tụ tập cùng lũ bạn xấu lêu lổng gây sự khắp nơi, không uống rượu, giảm bớt cái gọi là giải trí không cần thiết và nỗ lực chăm chỉ hơn trong công việc. Dần dần thế giới quan của tôi đã thay đổi.

Cải thiện mối quan hệ trong gia đình

Trước đây quan hệ giữa tôi với mẹ chồng và giữa chị em dâu với nhau rất căng thẳng. Mẹ chồng tôi thương chị dâu hơn nên hay dành cho chị những thứ tốt nhất. Trong khi đó tôi lại coi chị dâu như một người đàn bà lười biếng và tham lam. Họ mua nhà thì nhờ chúng tôi hỗ trợ, trang trí nhà cửa cũng bảo chúng tôi giúp, con cái thì nhờ chúng tôi trông chừng. Vì thế bình thường khi nói chuyện tôi hay dùng giọng điệu mỉa mai để làm cho họ cảm thấy xấu hổ. Nhưng những chuyện vặt vãnh này lại làm tôi và chồng gây gổ nhiều lần, khiến cho bầu không khí trong gia đình luôn căng thẳng.

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Nhờ học Pháp mà tôi đã nhận ra rằng những gì mà gia đình chồng tôi phải chịu là để trả cho những gì mà chị dâu tôi đã làm cho họ trong nhiều kiếp trước. Khi nghĩ về mối quan hệ nhân quả của họ, những thành kiến sâu đậm của tôi vốn bắt rễ gần 10 năm trời đối với chị dâu đột nhiên giải thể. Giờ đây tôi sống rất hòa hợp với gia đình. Trừ bỏ tâm chấp trước tại nơi làm việc

Trước đây, trong công việc tôi chỉ nghĩ đến kiếm tiền. Vì thế mà đối xử với các đồng nghiệp rất nghiêm khắc. Thông qua việc đề cao, tôi dần dần ngộ ra được Pháp lý “mất và được”.

Sư phụ giảng:

“Bộ phận tu luyện [tại] người thường chúng ta, bất kể chư vị có bao nhiêu tiền, làm quan [chức] to đến mấy, chư vị làm kinh doanh cá thể, mở công ty, làm doanh nghiệp gì đi nữa, thì cũng không hề gì; [hãy] giao dịch công bằng, giữ tâm cho chính. Các ngành nghề trong xã hội nhân loại đều nên tồn tại; ấy là do nhân tâm không chính, chứ không phải do làm nghề gì. Có câu thuyết trong quá khứ, kiểu như: “mười người buôn chín kẻ gian”; ấy là người thường nói thế; tôi nói rằng đây là vấn đề ‘nhân tâm’. Nếu nhân tâm được giữ cho chính, giao dịch công bằng, [thì] chư vị phó xuất nhiều đến đâu sẽ nên kiếm được tiền nhiều đến đó; ấy là vì ở nơi người thường chư vị phải phó xuất rồi mới được, ‘bất thất bất đắc’, [đây là] cái được nhờ lao động.”(Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

“…[điều] then chốt là ở chỗ chư vị có thể vứt bỏ cái tâm kia không.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Nhờ sự dạy dỗ từ bi của Sư phụ, tôi không còn dùng hết tâm trí nghĩ đến việc kiếm tiền nữa, vì biết rằng tài phú phải lấy đức mà hoán đổi, nên tôi nghĩ cho khách hàng nhiều hơn. Đối với đồng nghiệp cũng hòa ái dễ gần hơn. Trước đây, mỗi khi họ đã phạm sai lầm trong công việc, tôi ngay lập tức không ngừng chỉ trích và trừng phạt. Hiện nay tôi ngược lại học cách an ủi họ, nghĩ rằng họ làm việc cũng không dễ dàng gì, đâu có ai muốn phạm sai lầm và mất tiền trong công việc đâu, vì vậy mà chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Các nhân viên thấy sự thay đổi của tôi, họ đối với tôi càng tín phục hơn và làm việc chăm chỉ hơn.

Người nhà minh bạch chân tướng được đắc cứu

Vào lúc 7 giờ 30 sáng ngày 20 tháng 2 năm 2017, cha tôi điện thoại và báo rằng em trai đang được đưa đi cấp cứu vì vận hành máy cơ giới không đúng nên bị máy cán qua và bảo tôi đến bệnh viện gấp. Tôi nói qua điện thoại bảo ông hãy thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và cầu xin Sư phụ cứu giúp. Tôi tức tốc đến bệnh viện và nhìn thấy em trai trong phòng cấp cứu. Khuôn mặt em trai toàn máu và miệng thì sùi bọt mép. Em tôi đã bất tỉnh nhưng tôi vẫn thì thầm vào tai em ấy “Vĩ Thành, em hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ và xin Sư phụ cứu em!”

Bác sĩ gọi người nhà ra ngoài để hỏi về nguyên nhân vụ tai nạn và báo rằng tình trạng của em tôi rất nguy kịch. Tay em bị gẫy và khoảng chục giẻ xương sườn gẫy đâm vào làm phổi bị xuất huyết, nên chức năng hô hấp về cơ bản đã bị mất. Cổ bị quần áo chèn vào gây ngạt thở. Tỷ lệ tử vong lên đến 80-90%, chỉ là hết sức để cứu chữa mà thôi, người nhà nên chuẩn bị tinh thần. Cha tôi nghe thông báo liền chịu đả kích rất lớn. Em dâu thì lo lắng khóc lóc, tôi liền lấy bùa hộ thân có chân tướng Đại Pháp đưa cho cô ấy và nói rằng bây giờ chỉ có Sư phụ Đại Pháp là có thể cứu được em trai tôi và thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và thỉnh cầu Sư phụ Đại Pháp bảo hộ cậu ấy. Em dâu cầm ngay bùa hộ thân và ngay trước cửa phòng cấp cứu cùng tôi liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” cầu Sư phụ bảo hộ.

Tôi đang nghĩ về việc đi vào trong phòng cấp cứu thì chợt có một người y tá đi ra ngoài lấy đồ và tôi liền nhân cơ hội đó mà đi vào trong. Tôi ngồi xuống bên cạnh, chạm vào đầu em ấy và niệm ”Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, nói thầm vào tai em rằng nhất định phải cầu xin Sư phụ cứu giúp. Có điều lạ là bác sĩ cũng không kêu tôi đi ra ngoài dù phòng cấp cứu thường không cho phép người nhà bệnh nhân ở trong bên trong khi có các tình huống cấp cứu. Vì thế tôi biết rằng Sư phụ đang cứu em ấy, nên mới cho phép tôi vào thức tỉnh em.

Tôi cứ liên tục niệm ”Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” không biết đã qua bao lâu thời gian thì thấy nơi khóe mắt em có nước mắt chảy xuống, tôi hiểu rằng mạng sống của em đã được cứu. Bác sĩ nói với tôi nhịp tim của em lúc đầu chỉ có 30 nhưng giờ đột nhiên tăng lên 72. Sau khi trải qua một loạt xét nghiệm, em được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt.

Thần tích của Đại Pháp đã triển hiện trước mắt tôi sau đó, em trai tôi tỉnh lại vào khoảng 7 giờ tối. Bác sĩ bảo rằng sức sống của em ấy quả là mạnh mẽ vì những tình huống như thế này thường mất khoảng một tuần mới có thể hồi phục.

Trong hai ngày tiếp theo, phổi, thận và chức năng gan tiếp tục chuyển biến tốt. Sau 5 ngày trong phòng chăm sóc đặc biệt, em trai đã được chuyển ra phòng thường và xuất viện sau 23 ngày.

Vào tháng 3 năm 2018, mẹ tôi đến bệnh viện khám do bị ho liên tục nhiều tháng thì được chẩn đoán ung thư phổi thời kỳ cuối. Đối mặt với tin dữ bất ngờ này, gia đình tôi vô cùng đau đớn thống khổ và không chấp nhận điều đó. Sau khi bình tĩnh lại, tôi khuyên mẹ hãy cùng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một là vì bản thân đã được trải nghiệm công dụng trừ bệnh khỏe thân kỳ diệu của Đại Pháp, hiện nay tôi đã tu luyện Đại Pháp bảy năm và chưa bao giờ phải uống một viên thuốc nào, khi sinh đứa con thứ hai chỉ cần một ngày là xuất viện về nhà. Điều thứ hai là tôi đã đọc trên trang Minh Huệ rất nhiều người bệnh nan y đã nhờ tu luyện Đại Pháp mà khỏi bệnh. Mẹ tôi do dự phần vì bị đầu độc bởi những tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ, phần vì việc tôi tu luyện Đại Pháp hay bị tà đảng can nhiễu bức hại. Nhưng bệnh tật quả thật là vô tình. Chỉ sau vài tháng, tình trạng của mẹ tôi trở nên tồi tệ hơn. Các tế bào ung thư di căn đến não và chèn ép dây thần kinh não trái khiến bà không thể tự chăm sóc được bản thân. Trong tuyệt vọng, bà đã chọn tin vào Sư phụ và Đại Pháp và bước vào tu luyện Đại Pháp. Một năm trôi qua, mẹ tôi giờ đã bình phục và sinh mạng của bà đã được Đại Pháp kéo dài.

Đồng nghiệp của tôi thay đổi

“Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh” (Chuyển Pháp Luân), vì thế những thay đổi trong lời nói và hành động của tôi sau khi tu luyện Đại Pháp đã ảnh hưởng đến các đồng nghiệp một cách vô hình và mang lại lợi ích cho họ rất nhiều.

Một người đồng nghiệp của tôi kể rằng anh ta tìm thấy 1 chiếc điện thoại di động mới trong khu vực bán rau cải ở siêu thị và đã định bỏ vào túi nhưng lại nghĩ đến những nguyên lý Đại Pháp mà tôi đã chia sẻ với anh nên anh đã trả lại nó.

Một đồng nghiệp khác nhờ bạn cô ấy đặt mua trên mạng một số sản phẩm dưỡng da. Vài ngày sau đó cô nhận được đơn hàng, tôi vô tình phát hiện ra bạn cô đã phải trả 300 tệ, nhiều hơn số mà cô đã trả cho bạn cô. Cô ấy ngay lập tức trả tiền thêm cho bạn vì nhớ lại những điều tôi đã nói với cô về Pháp lý mà Sư phụ đã dạy.

Các bạn ơi, mong rằng bạn có thể bình tĩnh và lắng nghe câu chuyện của chúng tôi, rồi bạn bạn chắc chắn sẽ cảm nhận được vẻ đẹp của Đại Pháp. Mong bạn vượt qua sự dối trá của ĐCSTQ để liễu giải chân tướng về Đại Pháp, ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” sẽ mang đến cho các bạn một tương lai tốt đẹp hơn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/4/396586.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/12/181060.html

Đăng ngày 16-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share