Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-12-2018] Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã lắp các hệ thống camera giám sát và thuật toán tự nhận diện gương mặt người ở các trạm xe điện, xe buýt, bến tàu, ngân hàng và các nơi công cộng khác nữa. Năm ngoái, các camera này và hệ thống của nó còn được lắp đặt ở các khu dân cư. ĐCSTQ đã biến toàn Trung Quốc đại lục thành nhà tù khổng lồ.
Giám sát ở khu tôi cư trú
Chỉ có bốn tòa nhà ở khu dân cư chúng tôi, nhưng các nhà chức trách đã lắp hơn 20 chiếc camera với các hình dáng khác nhau. Hơn 10 chiếc có biển ghi rằng “đang ghi hình”. Các cánh cổng lớn ở mỗi tòa nhà đều có hệ thống quản lý điện toán và tự nhận diện gương mặt. Mỗi lần có ai đó cần mở cổng ra vào thì đều phải chụp lại hình để lưu ký.
Cứ 20 mét lại có một chiếc đèn đường được lắp đặt để thắp sáng bên ngoài căn hộ của tôi, chúng sáng như ban ngày khi đêm xuống. Đây là một trong những kế hoạch nhận diện gương mặt của ĐCSTQ nhằm đối phó các học viên Pháp Luân Đại Pháp, khi họ phát tài liệu giảng chân tướng. Ngược lại, không một thiết bị nào trong căn hộ của bất kỳ người thân nào của tôi ở khu vực này được thay mới hoặc nâng cấp.
Dựa trên các bài viết đọc được trên trang web Minh Huệ, tôi biết rằng các camera này có thể đọc rõ biển số xe đậu cách đó cả hơn 200 mét. Thêm nữa, cảnh sát đã dùng các hình ảnh/ đoạn ghi hình mà họ thu thập được qua chiến dịch “bắt tại trận” để so sánh với các đoạn ghi hình được lấy từ các camera ở nơi cư trú nhằm giám sát khoanh vùng lẫn thói quen từ các học viên Đại Pháp để bắt bớ trong trương lai, đánh úp, và ngay cả tuyên án.
Sư phụ giảng:
“Bản thân cuộc bức hại này là những thứ xấu của tầng thấp cản trở chúng ta cứu người; cuộc bức hại này theo sinh mệnh cao tầng nhìn thì chính là khảo nghiệm và tu luyện của đệ tử Đại Pháp, chính là quan hệ ấy”. (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)
Lúc đầu, tâm trí tôi cảm thấy rất nặng nề, tôi đã hoang mang và lo sợ, và tôi không biết phải làm gì. Tôi từng muốn dọn đến ở một nơi tương đối tốt, nhưng nói dễ hơn làm. Các học viên đến nhà tôi học Pháp (theo giờ đã định) đã bị làm khó rất nhiều lần, vài người còn bị chụp hình lưu ký. Bởi lo rằng các học viên sẽ bị nhận diện bởi thuật toán nhận diện gương mặt, tôi đã lâm vào tình thế căng thẳng và tâm lý bị động. Tôi đã phải học Pháp nhiều hơn và phát chính niệm nhiều hơn.
Sau đó, một đồng tu cũng cảm thấy bất an và nói rằng cô ấy sẽ tạm thời không đến nữa, và tương lai có đến nữa hay không là còn tùy tình hình. Ngay trước chuyện này, tôi có một giấc mơ rõ ràng mà tôi không biết đó là điểm hóa của Sư phụ hay chỉ là do cựu thế lực ngụy tạo ra. Tôi đã không kể về giấc mơ này cho đồng tu đó nghe. Bởi cô ấy đã nói ra vấn đề và không có chuyện gì xảy ra là ngẫu nhiên, tôi bèn đồng ý ngưng tổ chức học Pháp bởi mối lo ngại về sự an toàn cho các đồng tu.
Trong mơ, cánh cổng ngoài tòa nhà của tôi quá nặng nên trẻ con lẫn người già không đẩy nổi, có ai đó đã chêm một viên đá nhằm giữ cho cánh cổng luôn mở để ra vào tiện hơn. Nhân viên giám sát thấy vậy bèn khóa cổng lần nữa. Nhưng rồi, ai đó tháo vát đã mở được một nửa rồi; nửa còn lại với thiết bị khóa điện tử và thuật toán nhận diện gương mặt giữ nó đóng lại. Như vậy, cánh cổng được mở suốt ngày. Tôi nhận ra rằng người thường đang giúp tôi. Niệm đầu tiên tôi nghĩ là duy trì lại lớp học Pháp của chúng tôi.
Lịch sử từ xưa đến nay, sinh mệnh các đệ tử Đại Pháp là do Sư phụ tạo ra, và mọi thứ của chúng ta là được Sư phụ cấp cho. Chúng ta nên làm những gì cần làm bởi chúng ta là từ Đại Pháp mà ra. Không có lựa chọn khác. Chúng ta phải đi cho tốt, chỉ trên con đường tu luyện được Sư phụ an bài để cứu độ chúng sinh, để đạt viên mãn, và theo Sư phụ trở về với nơi nguyên lại, đó mới là ngôi nhà thực sự của chúng ta.
Dằn vặt tinh thần
Tôi xấu hổ với nỗi sợ của mình và cảm thấy hối tiếc lẫn ân hận vì không vượt qua được khảo nghiệm lần này. Ngay lúc then chốt, tôi đã bị thao túng bởi sự ích kỷ thay vì làm theo Đại Pháp. Tôi có thể xứng danh đệ tử Đại Pháp được sao? Còn cách xa với yêu cầu của Pháp đến nhường nào? Tôi cảm thấy rất bối rối.
Sư phụ giảng:
“Người tu luyện giảng là chính niệm. [Khi] chính niệm rất mạnh mẽ, chư vị sẽ là không gì cản trở được, và điều gì cũng làm được. Vì chư vị là người tu luyện, chư vị là người đang trên đường trở thành Thần, chư vị là người không bị các nhân tố của người thường và Pháp Lý ở tầng thấp khống chế”. (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles 2006)
Sư phụ cũng giảng:
“Có những ma có thể bắt nạt đệ tử Đại Pháp chính là vì chư vị không nhìn thấy, bản thân chư vị cảm thấy mình bó tay, chúng bèn dùi vào sơ hở ấy”. (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)
“Cũng nói, chớ vì thấy tình huống hiện thực ở nhân loại như thế nào, cũng chớ vì thấy tà ác điên cuồng ra sao, những người đã đến thế giới này đây đều là đang đợi chư vị cứu! Tất cả những sự việc bất hảo xuất hiện, đều là khảo nghiệm để tăng gia uy đức cho đệ tử Đại Pháp”. (Giảng Pháp tại thủ đô Mỹ quốc 2007)
ĐCSTQ dùng các camera giám sát và thuật toán nhận diện gương mặt nhằm dọa dẫm và giám sát các đệ tử Đại Pháp, ngăn cản những nỗ lực cứu người của chúng tôi. Họ sẽ không thể làm vậy được bởi chúng tôi sẽ đột phá được tình thế bằng chính niệm và hành động.
Trang web Minh Huệ đã đăng nhiều bài viết hay với mục đích giúp các học viên tham khảo kinh nghiệm tu luyện trong việc đột phá các trở ngại bằng chính niệm. Tôi sẽ chia sẻ ở đây những gì tôi học hỏi được từ các bài viết trên, cùng với các kinh nghiệm và thể ngộ cá nhân, nhằm đưa ra các ví dụ và gợi ý trợ giúp cho các đồng tu đang lâm vào tình huống tương tự.
Chín điều cần xem xét để đột phá hệ thống giám sát của ĐCSTQ
1. Tôi rất ấn tượng với một ví dụ được đăng trên trang web Minh Huệ như sau: một học viên đã dán áp phích thông tin về Pháp Luân Công suốt 12 năm và chưa bao giờ lâm vào tình huống nguy hiểm. Cô ấy chia sẻ rằng mỗi khi ra ngoài, cô đều nghĩ rằng: “Camera sẽ không hoạt động; nó chỉ sáng đèn nhưng không trông thấy gì cả”.
2. Khi chúng ta ra ngoài cứu chúng sinh, đối mặt với việc bị giám sát, chúng ta có thể dùng chính niệm và cầu xin Sư phụ gia trì cho chúng ta. Khi chúng ta tín Sư tín Pháp, đồng thời có chính niệm mạnh, thì việc giám sát chúng ta bằng camera sẽ không thành công.
3. Chúng ta có thể nói chuyện với các camera giám sát để chúng nhớ rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, và bảo chúng chỉ nghe theo các đệ tử Đại Pháp thay vì làm trợ thủ cho tà ác.
4. Chúng ta có thể phát chính niệm để tiêu trừ các nhân tố tà ác đằng sau các thiết bị giám sát bằng cách niệm: “Pháp Chính Càn Khôn – Tà ác toàn diệt. Pháp Chính Thiên Địa – Hiện thế hiện báo”.
5. Một đồng tu nói: “Thiết bị điện tử yếu lắm; chúng bị hỏng ngay sau khi chúng ta phát chính niệm thanh lý chúng”. Ví dụ như một đồng tu lái xe hơi và sau đó có một tin nhắn gửi đến điện thoại của anh nói rằng anh bị phạt vì vi phạm luật giao thông. Khi anh ấy đến Phòng cảnh sát giao thông để giải quyết sự việc, anh ấy đã phát chính niệm để bài trừ bức hại này. Ở đó, người trợ lý dẫn anh đến kiểm tra camera giám sát trên một máy tính và rồi đến cái khác, cuối cùng nói: “Không có gì hết, anh có thể đi”.
6. Cũng có thể phát chính niệm để xóa hết các hình ảnh và thông tin bị ghi hình bởi camera giám sát, hoặc phát chính niệm chỉ đơn giản là làm camera hỏng nếu bạn cảm thấy nó có nguy hại về sau. Phương pháp này cũng có thể áp dụng với các camera của nhà hàng xóm.
7. Bạn cũng có thể tự đề phòng bằng cách ngụy trang, như là mang kính râm hoặc kính màu, đeo khẩu trang hoặc đội mũ rộng vành, dùng ô che vào mùa nóng, thường xuyên thay đổi màu sắc và kích cỡ cho trang phục, và đừng luôn mang giày cùng màu cùng kiểu.
8. Khi đi ra ngoài phát tài liệu giảng chân tướng, tốt nhất không nên dùng thẻ xe buýt bởi vì nó chứa thông tin chủ thẻ. Tốt nhất nên dùng vé lẻ vì nó không chứa thông tin cá nhân. Không đến cùng một địa điểm hết lần này đến lần khác và thường xuyên đổi tuyến đi, đích đến, và tuyến đi bộ nhằm không tạo ra thói quen đặc biệt nào.
9. Các đồng tu nên thay nhau tổ chức học Pháp và lên lịch ở các thời gian khác nhau; điều này giúp giảm thiểu sự nguy hiểm của việc bị giám sát.
Hiện nay, theo các báo cáo trên trang web Minh Huệ, thường các trường hợp bị bức hại xảy ra khi các học viên nói với người khác về Pháp Luân Công, treo biểu ngữ, dán áp phích, hoặc phát tài liệu Đại Pháp. Những việc này thường bị cảnh sát giám sát gắt gao do họ dùng camera giám sát và thuật toán nhận diện gương mặt, hoặc do một ai đó ở nơi công cộng có nhận thức sai lầm và đi báo cảnh sát. Dù là tình huống nào đi nữa, chúng ta phải nhớ cầu xin Sư phụ giúp đỡ ở những thời khắc then chốt nhất.
Nếu cần thiết, chúng ta có thể sử dụng thần thông, bởi Sư phụ đã trao năng lượng lớn mạnh cho chúng ta. Sinh mệnh của chúng ta thuộc về Đại Pháp. Khi chúng ta luôn tín Sư tín Pháp, giữ Pháp ở trong tâm, thì không gì là không thể.
Hãy ghi nhớ lời giảng của Sư phụ:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm”. (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/29/378712.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/6/178762.html
Đăng ngày 06-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.