Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-06-2019] Suốt thời thơ ấu, tôi là một người rất nhu nhược và nhút nhát. Khi bị bắt nạt, tôi không dám tranh cãi với người khác, nhưng trong tâm cảm thấy bất công và tức giận trong nhiều ngày.

Do đó, tuổi còn trẻ mà tôi đã bị mắc nhiều loại bệnh: Đau đầu, mất ngủ, hoang tưởng, hồi hộp và thường xuyên bị mệt mỏi. Tuy nhiên, tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, và mọi căn bệnh của tôi đã biến mất. Tôi trở nên cởi mở hơn, từ bi, và tốt bụng với người khác. Mọi người ngưỡng mộ tôi, và tôi cảm thấy thực sự hạnh phúc.

Mỗi ngày con người thế gian đều chứa đầy dục vọng vào danh, lợi, tình. Là người tu luyện, chúng ta phải loại bỏ những chấp trước này. Thay vào đó, chúng ta cần phải từ bi. Khi hướng nội, tôi nhận ra bản thân không chấp trước vào danh, nhưng tôi chắc chắn có chấp trước vào lợi và tình.

Khi nhận ra điều này, tôi cảm thấy rất vui vì mình chỉ còn phải tống khứ hai chấp trước đó mà thôi. Tuy nhiên trên thực tế, tình huống lại trở nên khác xa so với những gì tôi tưởng tượng ban đầu.

Tôi bị sa thải và trở thành một người dọn dẹp để kiếm tiền đủ sống qua ngày. Khi bắt đầu công việc, không có nhiều ngôi nhà cần dọn dẹp, và tôi thường kết thúc công việc của mình sớm và giúp đỡ những người khác. Chúng tôi làm việc hòa hợp cùng nhau nên bà chủ rất hài lòng với chúng tôi. Khi thời tiết trở nên tốt hơn, nhiều người hơn đã chuyển tới và bắt đầu tân trang lại căn nhà của họ.

Chúng tôi trở nên bận bịu hơn, và nhóm dọn dẹp của chúng tôi đã tăng lên đến 10 người. Chẳng mấy chốc môi trường làm việc trở nên xấu đi: một vài người luôn xu nịnh trưởng nhóm để kiếm lợi, một vài người đút lót trưởng nhóm bằng những bữa tối và các món quà, và một vài người âm mưu phá hoại những người khác. Kết quả là, trưởng nhóm bắt đầu chỉ muốn có được lợi ích cho bản thân. Tuy nhiên, là một học viên, tôi đã hành xử đúng theo thể ngộ của mình về Đại Pháp.

Tôi dọn dẹp khu vực của mình một cách kỹ lưỡng, và cư dân nói rất nhiều về công việc của tôi. Tôi chưa bao giờ đố kỵ với những đồng nghiệp biết cách làm hài lòng trưởng nhóm và được cô ấy ưu ái lại.

Tôi chưa từng phàn nàn về việc phải làm nhiều hơn người khác, dù công việc thực sự mệt mỏi. Tôi hiểu nguyên lý bất thất, bất đắc, và tôi hiểu rằng là một người tốt thì nên hoàn thành tốt công việc của mình.

Bà chủ của chúng tôi đã vô cùng giận dữ trong một cuộc họp vào một ngày nọ. Bà ấy nói rằng khu vực mà tôi phụ trách lau dọn rất bẩn, như thể đã không được dọn dẹp trong nhiều ngày. Bà ấy đã phạt tôi 50 Nhân dân tệ và sau đó khen các đồng nghiệp khác đã làm tốt.

Tôi đã bị sốc vì tôi lau dọn khu vực đó thường xuyên hơn cả những khu vực khác. Những người chủ của khu vực đó đang tân trang lại ngôi nhà, vì thế tôi đã dọn dẹp vài lần một ngày.

Tôi giải thích điều đó với bà chủ nhưng bà ấy nói rằng tay vịn cầu thang bám đầy bụi, có nghĩa là tôi đã không lau dọn nó trong nhiều ngày. Tôi nhìn vào vẻ mặt giận dữ của bà ấy và biểu cảm vui vẻ của trưởng nhóm; tôi hiểu rằng có giải thích gì nữa cũng vô ích.

Tôi cảm thấy mình bị đối xử bất công, và tâm oán hận, vị tư, tranh đấu bắt đầu nổi lên trong tâm tôi. Tôi muốn cãi nhau với trưởng nhóm và các đồng nghiệp, và tôi muốn vạch trần âm mưu của họ. Tuy nhiên, tôi đã khống chế được bản thân mình.

Tuy vậy, nỗi đau và tâm oán hận của tôi không hề giảm bớt theo thời gian. Thay vào đó, tôi cảm thấy tâm bất bình ngày càng tăng.

Bà chủ đã từng luôn hài lòng với công việc của tôi, và tôi là một nhân viên tốt trong mắt của mọi người. Nhưng giờ tôi bị phạt tiền và bị buộc tội vì làm việc không tốt. Tôi không thể chấp nhận được điều này. Tôi thực sự bực bội và không thể tập trung vào học Pháp.

Một ngày nọ, tôi đọc được bài giảng của Sư phụ:

“Tu luyện cần phải tu luyện trong ma nạn, [để] xem [đối với] thất tình lục dục chư vị có thể dứt bỏ hay không, có thể coi nhẹ hay không. Chư vị chấp trước chính vào những thứ ấy, thì chư vị không tu xuất lai được”. (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra mình là một đệ tử Đại Pháp. Những chấp trước nào mà tôi cần phải buông bỏ đây: tâm oán hận, tranh đấu, hay tư lợi?

Tôi tự nhủ: “Mình không muốn tất cả những chấp trước đó. Mình sẽ quy chính bản thân theo Pháp”. Sau khi suy nghĩ như vậy, tôi không còn cảm thấy tồi tệ như trước đó nữa.

Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy nặng nề, như thể có một tảng đá đang đè nặng lên tâm mình. Tôi tự hỏi bản thân điều gì đang xảy ra. Liệu tôi có quá quan tâm tới khoản tiền 50 tệ mà tôi bị phạt không? Không hề. Nếu ngày hôm đó tôi được tán dương, liệu tôi có cảm thấy hạnh phúc trong nhiều ngày như vậy không? Câu trả lời là không. Vậy, vấn đề là gì? Tôi nhận ra rằng mình có tâm cầu danh.

“Đúng là như vậy”, tôi ngộ ra điều đó. Tôi cảm thấy buồn vì bản thân bị chỉ trích trước mặt những người khác. Tảng đá đè nặng lên tâm tôi đã bay mất, và tôi trở nên minh bạch.

Thể ngộ trước đó của tôi về chấp trước vào danh, lợi, tình chỉ là trên bề mặt. Quả thực tôi có chấp trước vào danh, và nó rất mạnh.

Tôi nhớ lại những điều Sư phụ giảng:

“Còn nội hàm bác đại tinh thâm của Ông là chỉ những người tu luyện tại các tầng thứ chân tukhác nhau mới có thể thể ngộ và triển hiện ra được, mới có thể thật sự thấy Pháp là gì”. (Rộng lớn, Tinh tấn yếu chỉ)

Chỉ khi chúng ta tu khứ chấp trước trong Pháp và đề cao tâm tính, chúng ta mới có thể thực sự trải nghiệm được sự mỹ diệu của tu luyện, đó là siêu thường, và nó mang lại cho con người một cái tâm sáng và vui vẻ.

Tâm tôi trở nên bình thản. Tâm oán hận đã bị thay thế bằng sự lý giải và khoan dung.

Hướng nội là Pháp bảo mà Sư phụ đã ban cho chúng ta. Tôi đã sử dụng Pháp bảo đó và trải nghiệm được vẻ đẹp từ lòng khoan dung với người khác.

Một trạng thái như vậy không thể đạt được chỉ bằng cách nói hoặc tưởng tượng. Nó chỉ có thể đạt được bằng cách chân chính thực tu dựa trên Pháp. Đó là biểu hiện tự nhiên khi một người đề cao tâm tính và cảnh giới thăng hoa, và đó là bởi vì Pháp vô cùng vĩ đại.

Tôi vẫn còn có rất nhiều chấp trước. Tôi nguyện ý tống khứ chúng và theo Sư phụ trở về nhà.

Con xin tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/6/6/377459.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/13/178425.html

Đăng ngày 15-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share