Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp Canada
[MINH HUỆ 08-02-2019] Vì tò mò, tôi đã đọc cuốn Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh) của mẹ vào năm 1995, và thấy không có điều gì mà tôi không đồng ý. Sau đó, tôi đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, nhưng vẫn không muốn tu luyện dù mẹ tôi đã động viên tôi.
Một hôm, trên xe buýt, tôi đã quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vì tôi biết rằng Đại Pháp dạy mọi người sống theo Chân – Thiện – Nhẫn.
Sau đó, ngày nào tôi cũng học Pháp và luyện công với bố mẹ và những học viên khác. Sau đó, Sư phụ Lý đã bắt đầu tịnh hóa thân thể tôi. Tôi thường sốt vào mỗi tối thứ Sáu, nhưng cứ đến tối Chủ Nhật là tôi lại ổn. Vì thế, tôi chưa bao giờ phải nghỉ làm.
Vào cuối tuần, dù tôi bị sốt và đau đầu, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, không giống như kiểu sốt làm tôi choáng và buồn ngủ hồi trước khi tu luyện.
Có lần vào mùa đông, tôi bị đau bụng kinh kỳ và định không ra ngoài luyện công. Rốt cuộc, khi tôi quyết định đi luyện công dù cho cơn đau trở nên như thế nào đi nữa thì nó lập tức biến mất và tôi không còn đau bụng kể từ đó.
Tu luyện bản thân
Từ lâu, đã tôi quen làm theo ý mình mà không nghĩ đến người khác. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đi làm ở một công ty nước ngoài nổi tiếng và trở thành một quản lý cao cấp chỉ sau một thời gian ngắn. Sau hơn chục năm làm việc, tôi trở nên chểnh mảng và chỉ làm việc theo ý mình.
Trong hôn nhân cũng vậy, chồng tôi để tôi làm gì thì làm nên tôi luôn chỉ làm theo ý mình. Mọi việc trong cuộc sống rất thuận lợi nên tôi không thấy cách làm của mình có gì sai. Thậm chí, vào năm 1999, tôi còn một mình đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho quyền tu luyện Đại Pháp mà không sợ hãi.
Khi tiếp tục học các Pháp lý, tôi đã hiểu ra sự từ bi của Sư phụ đối với mỗi sinh mệnh. Sự phụ giảng:
“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Tôi đã không còn cảm thấy thoải mái với việc tôi đã tu luyện chểnh mảng và làm việc tùy tiện thế nào. Thay vào đó, tôi cảm thấy xấu hổ vì tôi đã quá ích kỷ, chỉ nghĩ cho mình và không có trách nhiệm.
Tôi biết là tôi cần phải tu chính mình và thay đổi tính cách. Khi cần hợp tác để hoàn thành một dự án, tôi sẽ tự nhắc mình không được ích kỷ, mà phải nghĩ xem cần làm gì để dự án được thành công, và suy xét vấn đề từ góc độ của người khác. Khi tôi làm như vậy, tôi đã hiểu thế nào là “tùy kỳ tự nhiên”, và mọi thứ trở nên suôn sẻ.
Quan hệ giữa tôi và đồng nghiệm đã cải thiện rất lớn khi tôi trở nên vị tha hơn. Tôi cố gắng để công việc hết sức thuận tiện cho đồng nghiệp dù cho tôi phải mất nhiều thời gian hơn cho một dự án đi nữa.
Trong cuộc sống thường ngày, tôi cũng cố gắng nghĩ cho người khác trước và dành cho họ những gì tốt nhất. Một người bạn đến thăm tôi và tôi đối xử với cô ấy như chị gái. Khi tôi nói cho cô ấy về Đại Pháp và hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, cô ấy đáp lại “Tôi không tin những gì người khác nói, nhưng tôi tin những gì bạn nói.”
Một tuần sau đó, cô ấy gọi cho tôi và nói rằng cô ấy đã từng bị chứng mất ngủ dày vò. Cô ấy đã đọc nhiều sách dạy cách trị bệnh này nhưng tất cả đều vô dụng. Một đêm, khi đang nằm trên giường, cô ấy bắt đầu nhẩm đi nhẩm lại “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Đột nhiên, cô ấy thấy một bông hoa sen màu tím biếc. Cô ấy không tin vào mắt mình và lại lặp lại những câu này một lần nữa và lại thấy một bông hoa như thế nữa. Sau đó, chứng mất ngủ của cô đã biến mất. Cô ấy nói cô sẽ kể lại trải nghiệm này với mọi người.
Sư phụ giảng:
“Tôi còn phát hiện nhân loại phát sinh biến dị là do tại các tầng thứ rất cao có những vật chất cao tương ứng đã phát sinh biến dị tạo thành, mà những thứ biến dị loại này là tương đối ngoan cố.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Đông Mỹ quốc [1999])
Sau khi đọc được Pháp lý này, tôi hiểu ra rằng cách làm việc ích kỷ của tôi thực chất là một dạng biến dị. Cảm tạ Sư phụ đã giúp con hiểu được Pháp lý và giúp con bỏ đi những vật chất biến dị này.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/8/381613.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/11/176451.html
Đăng ngày 22-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.