Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-1-2019] Trước đây, ông Công Mậu Hải, một cư dân 60 tuổi ở huyện Mông Âm, tỉnh Sơn Đông đã bị cầm tù 12 năm vì tu luyện Pháp Luân Công. Bốn năm sau khi được trả tự do, ông Công lại bị bắt một lần nữa và hiện đang đối mặt với một lần bức hại mới vì kiên định đức tin của mình.
Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một pháp môn tu luyện cải biến cả tâm lẫn thân dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Công từ tháng 7 năm 1999, và kể từ đó, vô số học viên đã bị giam giữ và bị tra tấn.
Ông Công tin rằng Pháp Luân Công đã cải biến tính khí nóng nảy của mình và giúp ông từ một người không bao giờ biết giúp đỡ người khác trở thành một người tốt bụng. Vì ông Công là một điều phối viên tình nguyện của Pháp Luân Công, nên sau khi cuộc bức hại bắt đầu, ông đã trở thành mục tiêu truy lùng của cảnh sát. Để tránh bị bắt và sách nhiễu, ông không còn lựa chọn nào khác là phải rời xa nhà.
Năm 2002, Phòng 610 Thành phố Lâm Nghi đã phát động một cuộc bắt giữ hàng loạt các học viên Pháp Luân Công ở trên địa bàn hai huyện Mông Âm và Nghi Nam. Rất đông cảnh sát đã được phái đi và họ đã bắt, giam giữ một lượng lớn học viên. Ngày 20 tháng 9 năm 2002, cảnh sát đã bắt giữ ông Công. Sau một trận đánh đập tàn bạo và thẩm vấn, ông Công đã bị đưa tới trung tâm tẩy não và sau đó ông bị chuyển đến Trại tạm giam.
Tháng 3 năm 2003, ông Công bị kết án oan sai 14 năm tù giam, một trong những mức án cao nhất dành cho các học viên Pháp Luân Công trong khu vực. Các nhà chức trách đã tước quyền kháng án của ông Công và ngay lập tức đưa ông thẳng tới Nhà tù tỉnh Sơn Đông.
Ở trong tù, ông Công bị ngược đãi vì không từ bỏ đức tin của mình. Tháng 3 năm 2007, bởi ông nói với tù nhân về Pháp Luân Công nên ông đã bị giam giữ tại khu tăng cường. Lính canh đã lệnh cho tù nhân đánh đập ông tàn bạo. Ông đã bị gãy xương và được đưa đến một bệnh viên để hồi sức. Bởi bị thương nặng nên ông Công không thể ra khỏi giường trong gần một tháng.
Hậu quả của việc bị ngược đãi cả về thể chất lẫn tinh thần trong một thời gian dài đã khiến tóc của ông Công ngả bạc và răng của ông bi lung lay. Vì sức khỏe ngày một tệ hơn nên ông Công đã bị mất thính lực.
Năm 2014, ông Công đã được trả tự do trước hạn. Lúc đó, hợp đồng lao động tại một xưởng đá ở địa phương của ông đã bị đơn phương chấm dứt từ lâu, vợ ông đã bỏ rơi ông, và con gái ông đã kết hôn.
Không có nơi để ở và không có gì để ăn, ông Công đã đi tới thành phố Lâm Nghi và làm việc lặt vặt để kiếm sống. Tuy nhiên, Phòng 610 địa phương tiếp tục sách nhiễu ông. Họ thường xuyên truy tìm vị trí và nghe lén điện thoại của ông.
Ngày 29 tháng 9 năm 2018, khi ông Công tới thăm một học viên, cảnh sát ở thành phố Lâm Nghi đã bắt giữ ông cùng ba học viên khác là bà Tiễn Kim Hoa, bà Hồ Cảnh Quế và bà Hồ Cảnh Huệ. Cảnh sát lục soát nơi ở của ông Công và lấy đi các tài sản cá nhân của ông, trong đó có một chiếc máy tính.
Hiện tại, cả bốn học viên đều bị giam giữ tại trại tạm giam Khu Hà Đông ở thành phố Lâm Nghi. Hơn bốn tháng trôi qua và cảnh sát đã lên kế hoạch để truy tố các học viên và chuyển hồ sơ vụ án của họ sang tòa án.
Cơ quan chịu trách nhiệm chính:
trại tạm giam Lâm Nghi: +86-539-8879903, +86-539-887990
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/30/381030.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/7/175737.html
Đăng ngày 11-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.