Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ
[MINH HUỆ 7-9-2018] Vào tháng 3 năm nay, tôi bắt đầu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho người Trung Quốc ở các điểm du lịch tại thành phố nơi tôi sinh sống. Tôi trân quý cơ hội này vì đây là lần đầu tiên tôi bước ra giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.
Ban đầu, tôi không biết sẽ nói gì. Vì thế tôi đứng một bên và phát chính niệm trong khi lắng nghe các học viên khác nói chuyện với khách du lịch.
Sau đó, tôi nhận ra mình không biết nhiều về Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Vì thế, tôi đã đọc Cửu Bình và Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản nhưng tôi chưa thực sự hiểu được nội dung trong đó nên kết quả là, tôi chưa thể biến nó thành kiến thức của mình.
Sau đó, tôi đã đọc và nghe băng ghi âm cửu bình và Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản trong lúc tôi giặt quần áo, nấu ăn và đi bộ. Tôi cố gắng ghi nhớ nội dung và nghe lại một số đoạn nếu tôi không hiểu nội dung.
Với sự gia trì của Sư phụ, tôi có thể phối hợp với các học viên khác giảng chân tướng cho du khách Trung Quốc. Các học viên khác phát chính niệm trong khi tôi nói chuyện với du khách.
Khi du khách hỏi tôi có phải là sinh viên không, tôi nói với họ rằng tôi không phải là sinh viên và đang làm trong ngành truyền thông. Họ thường ngưỡng mộ tôi vì họ nghĩ không dễ dàng gì để một cô gái trẻ có chỗ đứng trong xã hội Mỹ.
Tôi nói những điều đó không phải để khoe khoang vì tôi biết Sư phụ đã ban cho tôi những điều này. Tôi nói điều này bởi tôi muốn du khách có ấn tượng tốt về học viên Đại Pháp, giúp các học viên có thể giảng chân tướng dễ dàng cho du khách.
Nhiều người nghĩ các học viên rất đáng thương và giống những người trong vụ tự thiêu giả ở Quảng trường Thiên An Môn. Họ liên tục hỏi tôi có phải tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không.
Tôi nói với họ: “Đúng vậy, tôi bắt đầu tu luyện từ khi còn bé, và tôi đã tu luyện được hơn 20 năm.”
Họ đã rất ngạc nhiên và nhìn tôi từ đầu đến chân và tôi hỏi lại họ: “Các bạn có nghĩ thần kinh của tôi có vấn đề hay giống người tự thiêu trong lửa không?” Họ im lặng.
Giảng chân tướng trực diện cho người Trung Quốc
Một ngày nọ, tôi giảng chân tướng cho một phụ nữ là Phật tử. Bà lắng nghe tôi nói nhưng không tin ĐCSTQ làm những điều tà ác.
Tôi nói với bà rằng ĐCSTQ đã thu hoạch nội tạng từ học viên để kiếm lời và bà hỏi tôi có bằng chứng không. Khi tôi cung cấp tên, thời điểm và địa chỉ các bệnh viện đang thực hiện thu hoạch nội tạng, bà đã bị sốc.
Tôi cũng cho bà xem các đoạn video trên Youtube về Pháp Luân Đại Pháp. Bà đã bị choáng ngợp và bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với tôi.
Bà dẫn tôi đến điểm tập trung và chỉ cho tôi người phụ trách. Bà khuyến khích tôi giảng chân tướng cho những người khác nhưng vì chưa giảng chân tướng cho nhóm đông bao giờ nên tôi đã không đủ chính niệm mà cảm thấy có chút lo sợ.
Nhưng vì bà liên tục khích lệ tôi nên tôi bắt đầu nói chuyện với một đôi vợ chồng, đồng thời bà cũng giúp tôi và khen ngợi lòng tốt của tôi. Dù không phải ai trong nhóm đó cũng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới, nhưng bà đã ôm và bắt tay tôi trước khi rời đi. Mọi người đều nhìn vào tôi.
Có lần tôi gặp một đôi vợ chồng cùng con trai của họ. Đầu tiên, tôi nói chuyện với cậu con trai nhưng anh ấy không lắng nghe và sách nhiễu tôi khi tôi giảng chân tướng cho bố mẹ anh ấy.
Sau đó, tôi nói chuyện với một nhóm ở gần đó trong lúc đợi anh ấy rời đi, để tôi có thể giúp cha mẹ anh ấy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Nhưng anh ấy lại ngồi lại.
Khi tôi xin Sư phụ giúp đỡ, anh ấy đã rời đi và nhân cơ hội này tôi giúp cho mẹ anh ấy thoái Đảng.
Người cha tiếp tục lắng nghe tôi và có vẻ hiểu ra sau khi tôi ngừng nói. Ông đã đồng ý thoái ĐCSTQ và tôi rất mừng cho họ.
Một ngày nọ, tôi cố gắng giảng chân tướng cho một người đàn ông và ông có vẻ như đến từ Trung Quốc Đại lục. Tuy nhiên, ông ấy không muốn nghe tôi nói.
Sau đó, tôi đã chọn đúng chủ đề ông ấy quan tâm và các học viên khác cũng phát chính niệm ở gần đó. Cuối cùng, ông ấy đã thay đổi và đồng ý thoái ĐCSTQ.
Ông ấy cảm ơn tôi đã nói cho ông ấy biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và nói rằng các học viên thật tốt bụng.
Đôi khi, tôi cũng giải thích về lịch sử và đặc điểm của các toà nhà tại điểm du lịch cho du khách Trung Quốc và giúp họ chụp hình. Điều này giúp tôi có nền tảng tốt cho việc giảng chân tướng cho du khách về sau.
Có lần tôi gặp ba du khách. Hai học viên nói chuyện với hai người và tôi lặng lẽ nói chuyện với người thứ ba.
Chúng tôi dùng nhiều cách để giảng chân tướng cho nhiều người khác nhau. Một số thích nói chuyện sôi nổi trong khi những người khác lại thích nói chuyện nhẹ nhàng.
Chúng tôi nói chuyện với họ đồng thời để cả ba người cùng hiểu và đồng ý thoái Đảng.
Có lần tôi gặp một đôi vợ chồng lớn tuổi. Người chồng phản đối chúng tôi và tranh luận lớn tiếng với các học viên trong khi người vợ thì lặng lẽ lắng nghe, vì thế tôi nhẹ nhàng nói chuyện với bà.
Có lần tôi gặp một đôi vợ chồng về hưu, họ đã cho tôi số điện thoại của họ ở trên tàu điện khi tôi đi làm. Tôi không thể nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp lúc đó vì cảm thấy sợ hãi.
Tôi rất hối hận và đã gửi tin nhắn đến điện thoại của họ nhưng có vẻ tin nhắn này không được đọc. Tôi đã gặp lại họ trên tàu điện một tuần sau đó.
Nhân cơ hội này, tôi đã giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.
Tôi nói chuyện với một người bạn ở thành phố khác qua điện thoại hơn 50 phút. Tôi nói với cô về kênh truyền thông của chúng ta và nói về Pháp Luân Đại Pháp.
Cô ấy đã đồng ý thoái Đảng và hỏi lại tôi để chắc chắn là tôi đã làm giúp cô ấy. Kể từ đó, nhiều bạn bè cũng đến gặp tôi qua nhiều kênh khác nhau. Tôi biết rằng họ đến để biết sự thật.
Sư phụ từ bi đã đưa những người hữu duyên đến gặp tôi. Tôi đã nhận ra điều này khi giảng chân tướng cho những người bạn của tôi, tôi phải coi họ như những chúng sinh bình thường và không nên tận dụng mối quan hệ tốt đẹp của chúng tôi.
Tôi biết tôi cần giảng chân tướng bằng chính niệm, và trong lúc làm điều này tôi đã phát hiện ra nhiều chấp trước của bản thân.
Ví dụ, tôi miễn cưỡng nói chuyện với một số du khách trông có vẻ nghiêm túc và thậm chí còn có ý niệm rằng họ sẽ không đồng ý thoái ĐCSTQ. Suy nghĩ này thật tồi tệ.
Đôi khi, một số du khách phản ứng quyết liệt và tôi không có đủ nhẫn nại để nói chuyện với họ. Tôi chỉ muốn họ bỏ đi hoặc có suy nghĩ xấu như “đó là anh không muốn biết sự thật, không phải tôi muốn”.
Tôi biết những suy nghĩ này không phải là của tôi. Tôi thiếu “từ bi để tan chảy sắt thép”.
Tôi nhận ra khi tôi học Pháp tốt, tôi có được chính niệm đầy đủ và được Sư phụ hỗ trợ, chúng sinh sẽ từng người một thoái Đảng. Nếu tôi không học Pháp hoặc luyện công, chúng sinh sẽ không lắng nghe khi tôi nói chuyện với họ.
Sư phụ giảng:
“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.“ (“Lý tính”, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Đây là trách nhiệm và cũng là ba việc mà Sư phụ yêu cần chúng ta làm. Chúng ta không được lãng phí thời gian để giảng chân tướng cho chúng sinh.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/7/373480.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/12/172818.html
Đăng ngày 01-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.