Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-8-2018] Một phụ nữ ở thành phố Triều Dương đã bị cảnh sát bắt giam vào ngày 16 tháng 3 năm 2015 chỉ vì kiên định tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện tự cải thiện bản thân bị đàn áp ở Trung Quốc. Bà đã bị kết án ba năm tù sau một phiên xét xử bất hợp pháp.

Trong khi bị cầm tù, bà Lý Diễm đã phải chịu những hình thức tra tấn không thể tả được và đã gần chết khi được thả ra, chồng bà cho hay. Sau đây là mô tả của bà về những gì đã xảy đến với mình.

Bị bỏ tù và tra tấn trong khi bị giam

Tôi đang nói chuyện với mọi người ở một làng quê về việc tại sao cuộc bức hại Pháp Luân Công là sai thì bị cảnh sát bắt và giam giữ tôi ở Trại tạm giam Thành phố Triều Dương vào tối ngày 16 tháng 3 năm 2015. Mọi người ở trại tạm giam đều bị bắt phải lao động quá mức và bị phạt nếu không hoàn thành công việc.

Ở cùng xà-lim với tôi còn có một học viên Pháp Luân Công nữa. Trời rất lạnh và tôi đã cho cô ấy mượn một cái áo ấm. Chỉ vì hành động thiện lương đó, mà tôi bị nhốt vào một căn phòng quản thúc nghiêm ngặt, bởi vì các cai trại không cho phép bất kỳ ai giúp đỡ học viên Pháp Luân Công.

Tôi đã không chịu ghi nhớ các quy định của trại giam nên các cai trại đã lấy mất quần áo ấm của tôi và bắt tôi ngồi trên nền nhà lạnh buốt trong một tháng. Thức ăn thì không thể ăn được và tôi bị đau dạ dày nặng.

Tra tấn trong tù

Vào tháng 12 năm 2015, sau một phiên xét xử, tôi phải lĩnh án ba năm tù và bị giam ở Nhà tù Nữ Tỉnh Liêu Ninh vào tháng 5 năm 2016. Tôi bị nhốt vào một buồng giam đặc biệt dùng để tra tấn các học viên Pháp Luân Công, để cố gắng ép họ từ bỏ đức tin của mình.

Các cách chuyển hóa học viên

Hàng ngày, tôi phải lao động từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối để sản xuất ra một lượng quần áo vô lý. Quá trình làm việc là liên tục và không ai được phép nói chuyện. Các tù nhân thường xuyên phải bỏ bữa để làm cho đủ hạn mức, nếu chúng tôi ngẩng đầu lên thì sẽ bị phạt, bởi vì làm thế bị coi là không chăm chỉ.

Mọi người đều bị kiệt quệ cả về tinh thần lẫn thể xác vì lao động quá sức và thường xuyên bị đánh đập, quát mắng. Thức ăn thì thường nấu chưa chín và không thể ăn được.

Sau 7 giờ tối, cai trại sẽ cố gắng ép tôi từ bỏ đức tin của mình. Tôi phải đứng hoặc ngồi xổm khi họ lần lượt đánh tôi. Tôi chỉ được cho một chút nước và thường phải tới 10 giờ tối mới có nhà vệ sinh trống để sử dụng.

Trong những ngày nghỉ, tôi phải ngồi xổm hoặc đứng từ 7 giờ sáng đến 10 giờ tối. Hai tù nhân được lệnh phải theo dõi tôi đã khiển trách tôi vì làm mất ngày nghỉ của họ. Họ không cho phép tôi mua đồ ăn và bệnh đau dạ dày của tôi trở nên tệ hơn.

Trưởng trại đã sử dụng một dùi cui điện để cố ép tôi viết bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Vào mùa hè, cô ấy không cho tôi tắm rửa hay giặt giũ. Người tôi bốc mùi và tôi bị các tù nhân khác sỉ nhục.

Sau sáu tháng khổ nạn, tôi đã bị thủng dạ dày, vào tháng 12 năm 2016, tôi được đưa tới phòng cấp cứu.

Bị ép trả chi phí điều trị y tế

Lẽ ra nhà tù phải trả các chi phí y tế của tôi, nhưng họ đã ép tôi trả những chi phí đó, khiến tôi mất 15.000 Nhân dân tệ (tương đương với khoảng 2.206 Đô la Mỹ). Sau khi phẫu thuật, tôi đã phải quay lại làm việc ở nhà tù đó ba tuần, trước khi vết thương của tôi có thể lành lại được. Tôi phải giữ chặt vết mổ trong khi vẫn phải làm việc không khác gì những tù nhân khác.

Tôi chỉ có thể ăn thức ăn lỏng sau khi phẫu thuật, nhưng nhà tù không cấp cho tôi ăn thứ đó. Tôi luôn bị đói sau khi quay lại nhà tù. Cuộc phẫu thuật đã khiến tôi tốn kém và tôi không có môi trường để phục hồi. Ngay sau đó, cơn đau dạ dày của tôi lại tái phát, tóc tôi ngả bạc, còn cánh tay tôi đau đớn khủng khiếp, và vào ban đêm, tôi không thể nào ngủ được.

Khi tôi được thả ra vào tháng 3 năm 2018, sức khỏe thể chất của tôi rất xấu. Tôi hầu như không thể đi lại hay ăn uống gì được.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/21/372721.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/29/171684.html

Đăng ngày 01-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share