Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-05-2006] Là một người thường, tâm sắc dục của tôi khá mạnh. Sau khi bắt đầu bước vào tu luyện, tôi đã trượt ngã trong vấn đề này, vì thế tôi quyết tâm tu bỏ nó. Mặc dù tâm sắc dục của tôi không còn mạnh như trước nữa, nhưng tôi vẫn không loại bỏ nó hoàn toàn. Trải nghiệm gần đây đã giúp tôi hiểu ra được nguyên nhân gốc rễ của vấn đề này.

Tôi là giáo viên cấp ba. Kể từ khi tốt nghiệp trường cao đẳng gần đây, tôi có xu hướng quan hệ gần gũi với học sinh của mình. Một hôm tôi vô tình phát hiện ra rằng một nữ sinh đã thích tôi. Ý niệm đầu tiên của tôi là vì em học sinh ấy còn nhỏ, không thể có tình cảm lãng mạn gì. Tuy nhiên, tôi rất thích cảm giác có một người hâm mộ bí mật. Nữ sinh này thường gọi điện thoại cho tôi, cuối cùng khi tôi trả lời điện thoại của em học sinh này, mẹ tôi (cũng là một học viên) lại có mặt ở đó. Bởi vì tâm sắc dục của tôi đã không được loại bỏ trong một thời gian dài, mẹ tôi đã rất lo lắng cho tôi và đưa ra những yêu cầu hành xử nghiêm khắc cho tôi. Mẹ hỏi ai gọi điện thoại đấy, tôi trả lời đó là học sinh.

Rồi mẹ hỏi liệu có điều gì đó không ổn không và liệu nữ sinh đó có “tình ý” gì với tôi chăng. Mẹ quan sát biểu hiện trên khuôn mặt của tôi và thấy rằng tôi đã không nghiêm túc đối đãi với cái tâm này và biết rằng có lẽ tôi bị ảnh hưởng bởi tâm này. Tôi bảo vệ bản thân, nói rằng “Con làm sao có thể có tình cảm với một cô gái còn trẻ như thế kia chứ?” Tôi nghĩ vì độ chênh lệch tuổi tác giữa tôi và nữ sinh đó nên giữa chúng tôi không thể phát triển một mối quan hệ như thế được. Thế nhưng, tôi có cảm giác thích thú với việc “được theo đuổi”. Hôm sau, mẹ và tôi cùng phát chính niệm. Lúc này, thiên mục của mẹ tôi mở. Bà nói cho tôi biết rằng có một con quỷ sắc dục đang can nhiễu tôi và tôi đã không thanh trừ nó, mà thay vào đó lại ngồi đó mà hưởng thụ. Bà nói rằng con quỷ đó đang bám vào dạ dày của tôi.

Tôi bị sốc và nhớ ra vụ việc này: vài ngày trước khi nữ sinh này cố gắng tìm cách nói chuyện với tôi, tôi biết ý đồ của cô ấy nhưng đã không đối đãi với việc này bằng chính niệm, tôi đã mỉm cười và bông lơi với cô ấy. Tôi cảm thấy rất thích thú. Khi cô ấy rời đi thì tôi cảm thấy như có cái gì đâm vào bụng và thấy rất đau. Tà ác đã lợi dụng sơ hở này của tôi. Sau khi mẹ tôi chỉ ra điều này, tôi nhận ra rằng mình cần phải cảnh giác và không nên cho phép kiểu tiếp xúc như vậy tái diễn.

Tôi nhớ trước kia có vài người muốn giới thiệu bạn gái cho tôi. Tôi khá là thích thú khi có những cơ hội này và chủ động thể hiện với họ. Tôi hành xử thiếu chín chắn đến mức mà không thể tĩnh lại được khi phát chính niệm, và kết quả là những ác niệm ngày càng phát triển. Cảm xúc của tâm sắc dục và việc chiêu mời nó đem lại khoái cảm cho tôi. Tôi tự hỏi khi nào mới có thể dứt bỏ tâm sắc dục và khi nào thì tôi không còn bị dao động bởi sự cám dỗ đó nữa.

Sư phụ giảng:

“Trước đây tôi đã giảng, tôi nói rằng trên thực tế hết thảy những gì phát sinh tại xã hội người thường, hiện nay, đều là do tâm các đệ tử Đại Pháp tạo thành. Tuy rằng có sự tồn tại của cựu thế lực, nhưng chư vị không có cái tâm ấy, thì chúng cũng không có chiêu [nào cả]. Chính niệm của chư vị rất đủ, [thì] cựu thế lực không có cách [nào cả].” (Giảng Pháp tại Pháp hội ở Philadelphia năm 2002)

Tôi nhớ lại tất cả những sự việc mà đã xảy ra trong vài ngày qua. Tôi quyết định sẽ không để cựu thế lực lợi dụng nữa.

“Chư vị không động niệm, chư vị cũng sẽ không động niệm ấy, thì họ cũng không nghĩ đến.” (Chuyển Pháp Luân, Luyện công chiêu ma)

Pháp lý này đã giúp tôi hiểu được vấn đề. Mặc dù tôi ngộ được lời Sư phụ giảng nhưng tôi vẫn nuông chiều những tà niệm đó. Lúc này tôi ngộ ra rằng tôi không nên có những niệm đầu đó và bài trừ tâm sắc dục thực sự là như thế nào. Mặc dù tôi ngộ ra rằng ý nghĩ về sắc dục là không tốt nhưng tôi vẫn tiếp tục truy cầu nó sâu thẳm trong tâm mình. Tôi thật dại khờ khi cho rằng có cảm giác dễ chịu với niệm đầu về nó giống như một người thường là không sao cả. Do vậy việc loại bỏ tâm sắc dục của tôi khá là khó khăn.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta là có tính nhắm thẳng, thật sự chỉ thẳng vào cái tâm ấy, vứt bỏ cái tâm ấy; như vậy tu được mau lẹ phi thường.”(Chuyển Pháp Luân, Khai quang)

Thay vào đó tôi chỉ loại bỏ tâm sắc dục trên bề mặt. Tôi dường như là đang tu luyện nhưng trong tâm vẫn truy cầu điều đó.

“Chấp trước vào sắc, ắt không khác chi kẻ ác, miệng niệm kinh văn mà tặc nhãn đảo quanh, quá xa rời Đạo, ấy là người thường tà ác.” (Tinh Tấn Yếu Chỉ, Người tu cần tránh)

Giờ đây tôi có thể ngộ sâu sắc hơn về điều này. Mặc dù tôi tiếp tục con đường tu luyện của mình nhưng tôi vẫn không hoàn toàn loại bỏ nó ở trong tâm. Kể từ khi tôi ngộ ra được điều này thì tôi đã thanh lý tư tưởng mình bằng chính niệm. Ngay lập tức tôi phủ định và loại bỏ những niệm đầu bất hảo của mình. Tôi cần phải chính lại và loại bỏ nguyên nhân gốc rễ của những niệm đầu này và không để cựu thế lực dùi vào sơ hở. Tu luyện là nghiêm túc. Tôi tu luyện không tinh tấn và tình trạng của tôi tương tự như trường hợp Sư phụ giảng:

“Dần dần tặng những đồ kỷ niệm nhỏ thì họ nhận; rồi dần dần tặng phẩm lớn cũng nhận; cuối cùng đưa ít quá thì không ưng ý. Rốt cuộc họ nói: ‘Đưa tôi nhiều thứ thế làm gì, đưa tiền là được rồi!’ (Chuyển Pháp Luân)

cựu thế lực dụ dỗ bạn bằng những “đồ kỷ niệm nhỏ”. Nếu bạn không chú ý, chúng sẽ dần dần dẫn dụ bạn đến chỗ chủ động đòi hỏi cho đến khi bạn nghĩ rằng đây là ý niệm của mình. Bằng cách này, cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của bạn và sau đó sẽ không dễ gì mà phủ định nó. Sư phụ giảng:

“Nếu dốc lòng quyết tâm, khó khăn nào cũng không ngăn được, [thì] tôi nói rằng, [nó sẽ] không thành vấn đề.” (Chuyển Pháp Luân, Chuyển hóa nghiệp lực)

Điều mà tôi cần là sự quyết tâm và tu luyện tinh tấn. Ngày hôm sau, tôi phát chính niệm để giải thể nhiều tà niệm và cuối cùng tôi cảm thấy tâm mình trở nên thuần tịnh hơn. Tôi nhận ra rằng sắc dục là một tâm nghiêm trọng nhất mà cựu thế lực dùng để can nhiễu người tu luyện. Sư phụ giảng:

“Do đó những hoàn cảnh tồn tại khách quan ấy, cũng đang can nhiễu nghiêm trọng đến những người luyện công chúng ta đang tu luyện lên cao tầng. Tranh ảnh khoả thân bày ngay ở đằng kia, treo ngay chỗ đại lộ, hễ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy.” (Chuyển Pháp Luân)

Xã hội hiện đại không có nhiều ước chế câu thúc đạo đức trong phương diện này và mọi người có thể làm bất cứ điều gì họ muốn.

Loại bỏ tâm sắc dục và giữ vững tâm tính của một người là khó. Nếu chúng ta đo lường những niệm đầu của mình dựa trên Pháp và đối đãi mọi điều bằng chính niệm thì cựu thế lực không thể lợi dụng chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/5/18/127990.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/emh/articles/2006/6/9/74266.html

Đăng ngày 12-2-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share