Bài viết của một đệ tử Đại Pháp.

[MINH HUỆ 21-9-2015] Tôi là một nữ đệ tử Pháp Luân Đại Pháp 60 tuổi. Vào ngày 1 tháng 9 năm 2015, trên đường cùng chồng về nhà, khi đi ngang qua cửa chính của tòa nhà chính quyền An Lục tỉnh Hồ Bắc, chúng tôi nhìn thấy nhiều người đang đứng xem gì đó.

Khi tôi đến gần để xem chuyện gì đang xảy ra thì thấy một ông cụ khoảng 70 tuổi đang tựa vào cột đá, hai viên cảnh sát đang xốc nách ông nhưng chưa biết phải làm sao.

Ông cụ đã bất tỉnh nhưng mồ hôi ông vẫn đang túa ra. Tôi lại gần và nói to vào tai ông: “Chỉ có Sư phụ tôi mới có thể cứu ông. Xin hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân -Thiện-Nhẫn hảo!’ Tôi lặp lại một chặp năm lần nữa, ông cụ đột nhiên đưa tay lau mồ hôi trên mặt và mở mắt ra chắp thay hợp thập tỏ ý tôn trọng tôi.

Thấy vậy, người đứng xem vô cùng ngạc nhiên. Họ hỏi nhân viên cảnh sát tôi đã nói gì. Hai nhân viên cảnh sát cười và nói không biết nên họ vây lấy tôi để hỏi. Họ nghĩ rằng tôi biết ông ấy. Tôi nói tôi không quen ông ta.

Sau đó tôi nói với họ rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. “Tất cả những gì tôi nói với ông ấy là hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!’”. Mọi người đều nói “Pháp Luân Công thật thần kỳ”. Trước khi tôi rời đi, tôi nói với ông cụ hãy nhớ những gì tôi nói với ông khi ông bất tỉnh. Nghe thấy điều này, ông ấy lại chắp tay hợp thập với tôi một lần nữa.

Tôi thoát được kiếp nạn trong vụ nổ ở Thiên Tân

Khi thấy cảnh vụ nổ lớn ở Thiên Tân, tôi thấy mình thật vô cùng may mắt đã thoát được thảm họa này. Trong những tòa nhà bị sập ở quận Vũ Thanh, các tầng phía dưới thuê công nhân hợp đồng từ địa khu của tôi đến sơn tường nội thất. Năm ngoái, tôi cũng làm việc ở đó nhưng năm nay, khi tôi định đi thì vợ tôi (cũng là một học viên Đại pháp) không hiểu sao cứ kiên quyết không để tôi tới Thiên Tân, vì vậy tôi đã đi làm ở tỉnh Hồ Nam.

Một lần khác, trên đường cao tốc đến Thiên Tân, 14 người chúng tôi từ An Lục, tỉnh Hồ Bắc đang đi trên cùng một chuyến xe buýt. Đột nhiên sương mù dày đặc. Tài xế cảm thấy nguy hiểm nên đã dừng xe lại trên đường cao tốc. Sau đó chúng tôi đều rời khỏi xe buýt.

Ngay sau đó, giao thông bị nghẽn tắc và kẹt xe hàng dài. Hơn nữa, do sương mù dày đặc cản tầm nhìn nên đã xảy ra hàng loạt tai nạn. Một số xe bị tai nạn đã bốc cháy. Khi lính cứu hỏa đến nơi thì chứng kiến một cặp vợ chồng đã bị cháy đến chết.

[Chúng tôi may mắn thoát nạn] bởi vì tôi luôn theo bùa hộ mệnh Đại Pháp theo bên mình. Tôi cũng luôn ủng hộ vợ mình tu luyện Đại Pháp và giảng chân tướng cứu người. Một lần nữa, tôi xin cảm tạ Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp vì đã cứu mạng tôi hai lần. Xin chân thành khuyên người thế gian không nên tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Người sống sót trong vụ nổ lớn ở Thiên Tân

Một cô gái sống ở Quận Võ Thanh, thành phố Thiên Tân, là công nhân làm việc trong một nhà máy. Vào ngày 12 tháng 8, khi thành phố Đường Cô xảy ra vụ nổ, cô ấy đang ở hiện trường. Sóng xung kích của vụ nổ đã nhấc bổng và văng cô đi xa hơn 30 mét trước khi rơi xuống mặt đất. Sau khi đứng dậy, cô không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Khi nhìn thấy quang cảnh thê thảm xung quanh, cô mới thấy sợ điếng người.

Sau khi về đến nhà, cô nói với cha mẹ mình về chuyện này. Khi bố cô đi ra chợ, ngay khi gặp các học viên Đại Pháp, ông nói: “Các vị đã mang đến cho con gái tôi phúc báo to lớn. Nó không bị xây xước gì khi ở ngay tại hiện trường vụ nổ”. Gia đình cô gái đã biết được sự thực về Pháp Luân Công từ lâu, họ còn thường xuyên hỏi các đệ tử Đại Pháp để đọc thêm các tài liệu giảng chân tướng.

Pháp Luân Công Thật Thần Kỳ

Tôi là một học viên tại thành phố An Lục, tỉnh Hồ Bắc. Cháu gái tôi đi làm ở thành phố Thâm Quyến sau khi tốt nghiệp đại học, và khi về nhà, cháu kể với tôi điều kỳ diệu đã xảy ra.

Cháu gái tôi đón xe buýt đi Thâm Quyến thì có năm tên cướp bịt mặt bất ngờ xuất hiện trên xe. Chúng đều cầm dao và uy hiếp mọi hành khách trên xe phải giao nộp tiền bạc. Điều đó khiến cho cháu gái tôi vô cùng sợ hãi.

Cháu đã nhớ lại lời tôi dặn khi gặp nguy hiểm thì hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”. Vì thế cháu đã thầm niệm trong tâm. Bọn cướp đã đi ngang qua cháu như thể cháu không tồn tại ở trên xe. Cuối cùng, cháu là người duy nhất trên xe mà không bị mất gì cả. Sau khi về đến nhà, cháu đã nói to với tôi: “Bà ơi! Pháp Luân Công thật thần kỳ!”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/21/315758.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/7/153117.html

Đăng ngày 08-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share