Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-11-2014] Tôi là một kế toán và muốn chia sẻ một số kinh nghiệm thông qua công việc của bản thân.

Ước thúc bản thân tuân theo những lời giảng của Pháp Luân Đại Pháp

Một người thân của tôi cùng một đối tác kinh doanh đã thành lập một doanh nghiệp với hơn 30 nhân viên. Người thân của tôi ở ngoài thị trấn và ông ấy đã không hoàn toàn điều hành công ty. Tôi trở thành người đại diện đầu tư của ông và phụ trách công việc kế toán. Vợ của đối tác kinh doanh phụ trách tài vụ.

Vai trò của tôi thường được coi như việc để mắt tới vị đối tác kinh doanh đang điều hành công ty. Ông ấy không thích sự sắp đặt ban đầu này, nghĩ rằng nó phản ánh sự thiếu tin tưởng của người thân của tôi.

Tôi tự mình chiểu theo lời giảng của Sư phụ:

“Những công nhân sau khi học Pháp Luân Đại Pháp của các ông, đến sớm về muộn, làm việc hết sức cẩn thận, lãnh đạo phân công việc gì cũng [thực hiện] không nề hà; [họ] cũng không tranh [giành] lợi ích.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi đã thuê một nhà máy bỏ hoang. Khi lần đầu tiên đến đó, chúng tôi thấy cỏ dại mọc cao gần hai mét. Tôi đã làm việc cùng các nhân viên và nhổ cỏ, san bằng sân, giúp xây dựng nhà máy và vận chuyển thiết bị.

Tôi đã luôn đi đầu trong tất cả các nhiệm vụ không kể chúng bẩn thỉu hay yêu cầu sức khỏe ra sao. Việc này kéo dài trong khoảng hai tuần.

Một ngày ông chủ đã vui vẻ nói với tôi: “Anh không cần phải lao động chân tay như vậy. Hãy đi và sửa soạn làm kế toán đi.” Ông đã thừa nhận vị trí kế toán của tôi mặc dù văn phòng khi đó không có mấy việc để làm.

Đạt được sự tin tưởng với tín nhiệm cao

Tôi bắt đầu với mức lương 1.500 nhân dân tệ mỗi tháng. Mức đó không nhiều so với mức lương cơ bản của một nhân viên kế toán làm việc toàn thời gian. Tuy nhiên, là một người tu luyện, tôi đã không quan tâm đến nó.

Sư phụ đã giảng:

“…những người tu luyện chúng ta giảng ‘tuỳ kỳ tự nhiên’; cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Chuyển Pháp Luân)

Người quản lý tài vụ chưa có kinh nghiệm về kế toán, hậu cần và hành chính sự vụ. Do vậy tôi đã kiên nhẫn dạy bà ấy tất cả những gì mình biết. Thực tế, tôi đã làm hầu hết mọi việc.

Ông chủ giao cho tôi phụ trách mua bán cho quán ăn tự phục vụ sau khi công ty đi vào hoạt động ổn định. Ông chủ và tôi đã dần hợp tác với nhau. Ông ấy phụ trách việc bán hàng và tiếp thị; tôi chịu trách nhiệm cho hầu hết các công việc quản lý bao gồm kế toán, quản lý tài vụ, hậu cần và hành chính sự vụ. Vợ của ông ấy hiếm khi đến công ty.

Ông chủ và tôi giữ hai chìa khóa két sắt của công ty. Giờ đây chúng tôi hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau. Ông chủ sẽ hỏi ý kiến của tôi trong các vấn đề chủ chốt và chúng tôi làm việc tốt đẹp như một nhóm.

Ông ấy hy vọng rằng tôi có thể liên hệ thêm các học viên Pháp Luân Đại Pháp cho công ty. Ông chủ rất có năng lực, thẳng thắn và tốt bụng. Công ty hoạt động rất tốt và mở rộng quy mô nhanh chóng. Tôi phụ trách kế toán của tất cả các bộ phận kinh doanh và tiền thưởng của tôi đương nhiên cũng tăng.

Chứng thực Pháp trong công việc

Trong công việc của mình, tôi gặp rất nhiều người, điều này tạo ra một môi trường cho tôi chứng thực Pháp. Mua và tìm nguồn cung ứng vật tư thường được coi là công việc béo bở. Nhiều nhà cung cấp ban đầu đưa cho tôi tiền hối lộ nhưng tôi nói với họ rằng mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và lịch sự từ chối.

Khi thanh toán một món tiền cho một nhà cung cấp vật tư – vốn là một người nghiện rượu, tôi cần đưa cho ông ấy mười nhân dân tệ nhưng không tìm thấy tiền lẻ. Ông ấy nói tôi không phải lo lắng vì điều đó. Tôi đáp lại rằng tôi chắc chắn sẽ không lợi dụng ông. Tôi nhờ ông đổi một trăm nhân dân tệ để tôi có thể trả cho ông mười nhân dân tệ. Ông ấy nói rằng tôi khác biệt so với những người khác. Tôi bảo ông rằng mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không bao giờ lợi dụng người khác. Theo tôi biết, nếu làm như vậy thì tôi sẽ mất đức. Tôi cũng nói với ông về nạn tham nhũng của Đảng Cộng sản Trung Quốc và đạo đức bại hoại sẽ mang đến nguy hiểm cho con người. Ông ấy đã vui vẻ đồng ý thoái khỏi Đảng Cộng sản.

Tôi cũng nói với ông rằng uống rượu không tốt cho sức khỏe của ông và bảo ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Sau đó, mỗi khi gặp tôi thì ông ấy sẽ hô to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Ông ấy trông tốt hơn rất nhiều và tràn đầy năng lượng, tôi cũng không còn thấy ông mang theo một chai rượu bên người nữa.

Có năm, ông ấy hỏi tôi lấy mười đĩa DVD Thần Vận và nói: “Nó thực sự tuyệt vời. Tôi sẽ bật nó cho người thân và bạn bè của mình xem. Nếu mọi người đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, xã hội này sẽ tốt hơn rất nhiều!”

Có nhiều trường hợp như vậy. Theo thời gian, những đối tác làm việc với tôi đã nhận ra rằng tôi là một người trung thực – người không bị ảnh hưởng bởi lợi ích cá nhân. Khi thấy người khác cố gắng đưa cho tôi tiền lại quả, họ nói: “Anh ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy sẽ không làm điều đó…”

Trong xã hội ngày nay, nhiều người có thể nghĩ rằng tôi ngốc bởi vì tôi không phấn đấu cho lợi ích cá nhân. Nhưng tôi biết rõ rằng “Trên đầu ba thước có thần linh!” (Chuyển Pháp Luân)

Tất cả mọi thứ chúng ta làm đều được ghi lại và người ta phải trả nợ của mình. Bằng việc ước thúc bản thân dựa theo các pháp lý của Đại Pháp, tôi cảm thấy tâm hồn mình được tự do, cởi mở và thoải mái. Đồng thời, tôi không mất bất cứ điều gì được cho là của mình.

Con xin tạ ơn Sư tôn! Cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/17/300073.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/25/147037.html

Đăng ngày 07-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share