Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-05-2020] Một phụ nữ ở thành phố Đông Cảng, tỉnh Liêu Ninh đã bị cầm tù tám năm vì đức tin của mình vào Pháp Luân Công. Bà đã bị tra tấn vô nhân đạo và từng có lần bị đánh đập đến chí tử.

Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là môn tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Bà Lưu Phẩm Đồng, 45 tuổi, bị bắt vào ngày 3 tháng 3 năm 2012 khi đang nói chuyện với người dân về Pháp Luân Công. Ngày 10 tháng 8, Toà án Khu Chấn Hưng đã kết án bà Lưu tám năm, thụ án tại Nhà tù Nữ Tỉnh Liêu Ninh. Bà đã được trả tự do vào tháng 3 năm 2020 sau khi mãn hạn tù.

Bị tra tấn bức cung nhằm ép nhận tội

Bà Lưu và ba học viên khác đã bị đưa đến trại tạm giam Thành phố Đan Đông ngay trong ngày bị bắt giữ. Công an đã thẩm vấn họ cả đêm. Bà Lưu từ chối trả lời mọi câu hỏi và không ký tên vào bất kỳ biên bản nào.

Trưa hôm sau, Phòng 610 Thành phố Đan Đông đã ra lệnh chuyển các học viên đến một địa điểm khác và vừa thẩm vấn vừa tra tấn họ. Bà Lưu bị đưa đến một căn phòng, tại đó, ba công an mặc thường phục liên tục đấm đá bà. Họ giật tóc bà mạnh đến nỗi những lọn tóc bị đứt ra. Họ cũng đá vào chân và tát vào mặt bà. Họ lăng mạ bà trong suốt thời gian đó và doạ sẽ ngụy tạo chứng cứ để bảo đảm bà bị kết án nặng.

Vào ngày 17 tháng 7, khi gặp luật sư biện hộ, bà Lưu đã đưa cho ông một bản tường trình miêu tả chi tiết việc ba công an đã đánh đập bà như thế nào.

Bị kết án dựa trên bằng chứng ngụy tạo

Vào ngày bị bắt giữ, con trai bà Lưu là Hồ Hiên Minh, khi đó 16 tuổi, đã cố gắng tìm mẹ mình. Cậu bé đã đến nhà của một học viên bị bắt giữ khác là bà Trương Tĩnh. Hiên Minh gặp công an khi họ đang lục soát nhà bà Trương và bị bắt giữ.

Sau khi phát hiện cậu bé là con trai của bà Lưu, công an đã gọi cho giáo viên chủ nhiệm của cậu bé để gây áp lực lên cậu. Họ ép Hiên Minh phải ký tên vào một biên bản ngụy tạo được dùng để làm bằng chứng chống lại bà Lưu sau này.

Con trai bà Lưu đã chứng kiến công an ép cha của bà Trương phải viết lại những gì mà họ yêu cầu ông viết. Sau đó cậu phải ký vào biên bản đó để xác nhận đó là lời khai của chính mình.

Ngày 7 tháng 3, công an đã lấy chìa khoá của bà Lưu và xông vào nhà bà. Họ lục soát nhà bà Lưu trong khi không có ai ở nhà, nhưng lại không tìm được gì có thể dùng để chống lại bà. Vì thế họ đã giữ chiếc xe minivan của cháu trai bà Lưu (trị giá khoảng 50.000 Nhân dân tệ) đậu gần nhà bà và chất vào đó các máy in và tài liệu Pháp Luân Công.

Công an còn gây áp lực lên bà Trương Nghênh Hồng (không có quan hệ với bà Trương Tĩnh), một học viên khác bị bắt cùng với bà Lưu, và gia đình bà để buộc họ “đồng ý” đưa ra bằng chứng giả mạo nhằm buộc tội bà Lưu để đổi lấy sự khoan hồng khi bà Trương bị kết án. Công an cũng đe doạ gia đình bà Trương rằng họ sẽ phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng nếu từ chối hợp tác. Bà Trương đã nhượng bộ và công an đã xuyên tạc lời khai của bà trong lần thẩm vấn thứ hai vào ngày 10 tháng 3.

Khi bà Trương gặp lại bà Lưu sau đó, bà đã kể lại những gì đã xảy ra và hối hận về việc mình đã làm. Bà Trương đã công khai đăng một nghiêm chính thanh minh trên website Minh Huệ để phủ nhận hết thảy lời nói và hành vi của mình.

Với bản tường trình của bà Lưu miêu tả việc công an đã tra tấn bà như thế nào để ép tội, trước khi phiên toà diễn ra, luật sư của bà đã đệ đơn lên Toà án Khu Chấn Hưng để yêu cầu loại bỏ bằng chứng phi pháp.

Toà án đã làm ngơ yêu cầu của luật sư và tổ chức phiên xử vào ngày 27 tháng 7. Khi cháu trai của bà Lưu thấy chiếc minivan của mình được dùng làm bằng chứng chống lại bà, anh đã yêu cầu thẩm phán cho phép làm chứng rằng chiếc xe không thuộc về bà Lưu. Thẩm phán chủ tọa Đào Chiêm Hoa đã từ chối yêu cầu của anh. Tại phiên toà, không có bản án nào được công bố.

Ngày 6 tháng 8, gia đình bà Lưu đã đến toà án để gặp thẩm phán Đào. Ông Đào đồng ý nói chuyện với họ qua điện thoại. Ông ta nói rằng mình không có lựa chọn nào khác, rằng ông ta được lệnh phải kết án bà Lưu.

Ngày 10 tháng 8 năm 2012, bà Lưu đã bị kết án tám năm tù.

Trong thời gian bà Lưu ở trại tạm giam, bà bị ép phải lao động không công, bị cấm ngủ, bị trói vào giường trong nhiều ngày và bị bắt phải đứng trong thời gian dài.

Ngày 10 tháng 11, công an chuyển bà Lưu đến một phòng giam khác và trói bà vào giường trong ba ngày.

Bà Lưu bắt đầu bị chóng mặt, nhức đầu, tê liệt và mất ngủ. Khi bị chuyển đến Nhà tù Nữ Tỉnh Liêu Ninh vào ngày 11 tháng 12 năm 2012, bà đã rất yếu.

Bị tra tấn tàn bạo trong tù

Để ép bà Lưu phải từ bỏ Pháp Luân Công, sau khi bà vào tù, các lính canh ở Nhà tù Nữ Tỉnh Liêu Ninh đã đưa bà vào “Khu Chỉnh huấn”. Họ bắt bà phải đứng yên trong nhiều giờ. Có lúc họ bắt bà phải ngồi trong thời gian dài trên một ghế đẩu nhỏ mà bề mặt ghế đầy những vết gai. Bà không được tắm hay dùng nhà vệ sinh, ngay cả trong thời gian có kinh nguyệt. Các lính canh đã cấm bà ngủ và còn đánh đập bà.

Lính canh cũng xúi giục tù nhân giám sát và tra tấn bà. Bà bị bắt phải đứng chân trần trên nền bê tông trong mùa đông lạnh giá và không được nói chuyện với bất cứ ai.

Ngày 16 tháng 1 năm 2013, khi các cán bộ của Cục Quản lý Nhà tù Tỉnh đến thanh tra nhà tù, bà Lưu đã kể với họ việc bà bị tra tấn. Để trả thù, nhà tù đã đưa bà quay lại “Đội Chỉnh huấn” để tiếp tục ngược đãi.

Bà bị ép phải ngồi trên một ghế nhỏ từ 5 giờ sáng đến sớm nhất là 10 giờ tối mỗi ngày và phải xem các video lăng mạ Pháp Luân Công. Hàng ngày, trưởng đội lính canh đều đến kiểm tra bà và hăm doạ sẽ bắt giữ con trai bà.

Sau đó bà bị chuyển đến Đội 1, tại đây việc tra tấn vẫn tiếp diễn.

Khi chị gái đến thăm bà Lưu vào tháng 9 năm 2014, bà hốc hác đến nỗi người chị gần như không nhận ra bà. Khi chị gái bà quay lại vào ngày 11 tháng 10 và được thông báo rằng bà Lưu không thể gặp bà vì bà Lưu đã không muốn ăn uống gì và không còn sức để đi nữa.

Tuy nhiên, năm ngày sau, chị gái bà Lưu được gọi đến một bệnh viện quân đội để chăm sóc bà Lưu. Khi đến nơi, chị gái thấy tay chân bà Lưu bị trói vào giường trong tư thế đại bàng sải cánh. Dây thừng khứa vào da thịt bà Lưu, bàn tay và bàn chân của bà bị sưng phồng. Bà Lưu chỉ còn da bọc xương, bà yếu đến nỗi không thể chào chị mình. Các lính canh đã lừa gạt chị của bà Lưu, nói rằng họ phải trói bà Lưu vào giường để điều trị cho bà vì bà từ chối hợp tác với lính canh.

Các lính canh yêu cầu chị bà Lưu phải đưa 4.000 Nhân dân tệ để đổi lấy việc bà Lưu được tại ngoại để điều trị y tế. Chị gái bà Lưu đã xoay sở để vay đủ tiền vào ngày hôm sau, nhưng rồi họ lại yêu cầu nộp thêm 3.000 Nhân dân tệ nữa để đảm bảo việc thả bà Lưu.

Không có cách nào để vay mượn được thêm số tiền đó, chị bà Lưu đành phải nhìn em gái mình bị đưa trở lại nhà tù sau một tuần ở bệnh viện.

Khi chị gái gặp lại bà Lưu vào tháng 12 năm 2014, bà Lưu vẫn hốc hác và rất yếu.

Lính canh đã xúi giục các tù nhân nhắm vào bà Lưu. Các tù nhân giám sát và theo dõi bà chặt chẽ. Họ cũng thường xuyên đánh đập bà.

Ngày 26 tháng 5 năm 2016, một lính canh dùng một cái ghế đánh bà trong hơn 10 phút. Sợ bị trả thù nên không một tù nhân nào dám lên tiếng hay làm chứng cho vụ đánh đập. Người tù nhân chịu trách nhiệm không bị trừng phạt gì. Ngược lại, cô ta còn được thưởng dưới hình thức giảm án tù.

Những năm qua, bà Lưu đã nhiều lần tuyệt thực để phản đối việc bị cầm tù và ngược đãi phi pháp. Cuối cùng bà đã bị suy thận. Có lần bà đã tuyệt thực 15 ngày trong khi bị biệt giam.

Bài liên quan:

Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh: Nơi tra tấn và giết hại nhiều học viên Pháp Luân Công

Bức thực dã man ở nhà tù nữ Liêu Ninh


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/17/406443.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/1/185707.html

Đăng ngày 21-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share