Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-02-2020] Con gái tôi tên là Tiểu La La sinh vào ngày 8 tháng 8 năm 2008. Cháu được sinh ra đủ ngày đủ tháng và là một em bé khỏe mạnh. Tuy nhiên, lúc cháu được 5 tháng, cháu được chẩn đoán mắc bệnh tăng nhãn áp bẩm sinh và cần phải phẫu thuật ngay lập tức.

Sau hai ca phẫu thuật, tôi để ý thấy Tiểu La La có sự thay đổi: cháu không còn mỉm cười, không phản ứng với âm thanh, cũng không duỗi chân trồi đạp như những em bé khác. Khi tôi ẵm cháu lên, cháu gục người đờ đẫn trên vai tôi. Cháu được chẩn đoán mắc bệnh bại não.

Chúng tôi đã thử các phương cách điều trị cả Tây y lẫn Trung y, nhưng tình trạng của Tiểu La La vẫn không cải biến. Tôi nấu thuốc bắc, mua thực phẩm chức năng, thậm chí còn trả tiền cho thầy tu để khấn vái cho cháu nhưng đều không có tác dụng.

Bản thân tôi cũng đang bị bệnh. Tôi bị đau nửa đầu mãn tính và đau khớp nhưng tôi vẫn phải tất tả tới lui từ nhà đến bệnh viện suốt cả ngày và nhiều đêm mất ngủ để trông Tiểu La La. Khi cháu thức giấc khóc đêm, tôi cũng khóc cùng cháu. Chồng tôi phải đi làm, cha mẹ chồng tôi thì sức khỏe kém và cũng không thể phụ giúp được gì nhiều, còn cha mẹ tôi thì sống ở thành phố khác. Mỗi ngày đối với tôi dường như dài vô tận.

Tôi gặp một học viên Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) trong xóm vào mùa hè năm 2010. Cô ấy khuyên tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” thì sẽ được ban phúc. Vậy nên tôi thường xuyên niệm cụm từ này.

Ba tuần sau, khi Tiểu La La và tôi đang ngồi trong công viên, tôi xoay qua và nói với cháu: “Các bạn khác ở tuổi con đều có thể tự đi được rồi, khi nào thì con có thể tự đi được đây?” Nước mắt chảy dài trên trên mặt, tôi đặt cháu ngồi xuống để cháu nhìn thấy đàn chim đang bay. Đột nhiên Tiểu La La đứng dậy và chập chững bước đi một đoạn. Tôi không thể tin vào mắt mình!

Tôi gọi điện cho chồng tôi và vui mừng nói: “Tiểu La La đi được rồi, anh ạ!” Anh ấy không thể tin được điều tôi nói. Tôi trấn an anh rằng đó là sự thực. Trước đây chúng tôi đã từng được nhiều bác sỹ bảo rằng do tình trạng bệnh tật mà Tiểu La La sẽ không thể tự đi được.

Tôi tiếp tục niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Tôi đọc tài liệu chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Cả hai vợ chồng tôi đều thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Người học viên Pháp Luân Đại Pháp hàng xóm đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân và băng ghi âm khóa giảng chín ngày của Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Cơn nhức đầu và đau khớp mãn tính của tôi biến mất và tâm tôi ngập tràn ấm áp và hy vọng.

Ngẫm lại trước đây, tôi nhận thấy sức khỏe kém của mình, tình trạng bệnh tật của con gái và chủ nghĩa vô thần đã khiến tính cách của tôi trở nên rất gắt gỏng, đôi khi còn tức giận vô cớ.

Tu luyện không chỉ giúp tôi cải biến sức khỏe mà còn cả tâm tính nữa. Con gái của tôi khỏe mạnh hơn từng ngày. Người thân của tôi cũng đã thoái Đảng. Cha mẹ tôi cũng đã bắt đầu bước vào tu luyện. Chồng tôi thì rất ủng hộ việc chúng tôi tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/2/13/401143.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/12/183608.html

Đăng ngày 22-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share