Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-05-2018] Tôi có một người bạn thân là giáo sư đại học, năm nay gần 80 tuổi. Chúng tôi biết nhau từ trước khi tôi tu luyện Đại Pháp. Ông ấy chứng kiến những chuyển biến kinh ngạc về sức khỏe cũng như tính tình của tôi sau khi tu luyện. Những trải nghiệm của tôi về Đại Pháp khiến ông thấy hiếu kỳ cộng thêm tâm thái hào hứng muốn học Đại Pháp nhiều hơn, mỗi năm ông đều ghé thăm tôi mỗi dịp Tết Nguyên đán kể từ năm 2012.

Thỉnh thoảng, ông cũng dẫn theo một người bạn, vì vậy họ cũng có thể biết về Đại Pháp, một điều vô cùng khó khăn trong hoàn cảnh cuộc bức hại đang diễn ra tại Trung Quốc. Tôi đã viết về những chuyến viếng thăm trước đây trong bài viết “Giáo sư đại học già cả bốn lần vượt ngàn dặm nghe chân tướng, học Đại Pháp.” Những cuộc thăm viếng trở thành cơ hội tuyệt vời để nói về lợi ích của Đại Pháp với giáo sư và bạn bè của ông. Ở đây, tôi xin chia sẻ về những lần ghé thăm gần nhất của ông, từ năm 2016.

Vào dịp Tết Nguyên đán năm 2016, giáo sư dẫn một người bạn đến thăm tôi và cô ấy khoảng ngoài 40 tuổi. Giáo sư bảo tôi: “Anh biết là tôi hiểu Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Hôm nay tôi dẫn một người bạn đến đây. Anh hãy nói cho cô ấy nghe về những ích lợi của Đại Pháp đi, cô ấy cũng muốn học Đại Pháp, mong các anh hãy dạy cô ấy.”

Bởi lúc đó là lễ tết, nhà đông người, vợ chồng con gái tôi cũng về. Tất cả chúng tôi đều là người tu luyện Pháp Luân Công. Chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, xem video các bài giảng và hướng dẫn luyện công của Sư phụ.

Người bạn mới này trước kia đã từng học vài môn khí công, cô ấy học động tác luyện công khá nhanh và bảo: “Hôm nay học công này tôi cảm thấy vô cùng thần kỳ. Tôi muốn bái anh làm thầy.”

Tôi nhanh chóng đáp lời: “Sư phụ Đại Pháp chỉ có một, đó là Sư phụ Lý Hồng Chí. Học viên tiến môn bất kể là sớm hay muộn, tất cả các học viên đều là đệ tử của Ngài. Chúng ta có thể gọi nhau là đồng tu nhưng chúng ta không được gọi những học viên truyền Pháp khác là thầy.”

Cô ấy hiểu và nói: “Vậy quá tốt rồi!” Sau khi luyện công xong, giáo sư và bạn ông ấy cùng nhau đọc bài giảng Pháp mới nhất của Sư phụ năm 2016.

Đầu năm 2017, giáo sư dẫn một người bạn khác tuổi trung niên và cũng là giáo viên đến nhà tôi. Khi họ đến thì mọi người đang học Pháp nhóm tại nhà tôi. Họ rất phấn khởi vì thấy có nhiều người đang học Pháp tập thể và cùng ngồi xuống tham gia đọc “Chuyển Pháp Luân.”

Sau khi học Pháp xong, bạn của giáo sư nói: “Cách học Pháp này thật tốt. Càng đọc, tinh thần càng thăng hoa. Tôi đã đọc nhiều sách, song chưa bao giờ đọc điều gì giống như hôm nay. Tôi minh bạch được nhiều đạo lý mà trước đây mình không hiểu.”

Sau đó chúng tôi giao lưu tâm đắc thể hội. Một phụ nữ tầm 60 tuổi nói: “Trước đây tôi hoàn toàn mù chữ và toàn thân mang bệnh. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi trở nên khỏe mạnh. Vì vậy, tôi đọc “Chuyển Pháp Luân” mỗi ngày, ít nhất là một bài một ngày. Buổi tối, tôi cũng chép tay sách “Chuyển Pháp Luân”. Tôi tự ước thúc bản thân theo những lời Sư phụ dạy. Tôi tu luyện Pháp Luân Công hơn 20 năm qua. Bệnh tật của tôi chưa bao giờ tái phát.

Vì giáo sư và bạn ông ấy đều là giáo viên nên chúng tôi chia sẻ với họ câu chuyện của người học viên trẻ ngồi kế bên.

Cô gái trẻ này bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng bà ngoại khi học lớp hai ở trường tiểu học. Cha mẹ đặt kỳ vọng lớn vào cô và muốn cô học piano, hội họa và múa sau giờ học. Mỗi ngày đều rất bận rộn nhưng dù bận đến đâu cô cũng tham gia học Pháp tập thể. Sư phụ đã khai mở trí huệ cho cô. Cô đạt nhiều giải thưởng quốc gia lĩnh vực piano và mỹ thuật.

Đến lớp năm, bố mẹ thấy cô bé có thành tích học tập xuất sắc liền quyết định để cô thi tuyển vào một trường trung học trọng điểm của tỉnh. Kỳ thi đầu vào trường có cả Toán Olympic Quốc tế mà cô bé chưa từng học qua. Học sinh thường phải ôn luyện vài năm mới vào được trường này trong khi cô chỉ có một tháng để ôn tập.

Vào kỳ thi, khi thấy có một vài câu khó mà cô không biết cách làm, cô bèn niệm trong tâm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo,“ và xin Sư phụ cấp trí huệ và giúp cô.

Đầu tiên, cô làm phần câu hỏi mà cô biết cách giải. Khi hoàn thành xong phần này thì cô nhận thấy mình đã biết cách làm hết những phần khó còn lại. Cô thầm cảm ơn Sư phụ vì đã khai mở trí huệ cho mình. Kết quả là trong tổng số 2.600 thí sinh đăng ký dự thi, cô là một trong số 600 học sinh đậu vào trường.

Sau khi vào học trung học, cô bé vẫn là một trong những học sinh đứng đầu trường về thành tích học tập. Giáo viên chủ nhiệm bảo cô bé hãy cân nhắc về việc nộp đơn kết nạp Đoàn Thanh niên Cộng sản. Sau đó, giáo viên lại đề cập lần nữa và người học viên trẻ nói: “Em biết cô chỉ muốn tốt cho em. Em từ một vùng quê nhỏ ra tỉnh thành học tập với mong muốn có thể được đi du học trong tương lai. Em nghe nói một vài quốc gia không cho phép đoàn viên hay đảng viên nhập cảnh. Nếu em kết nạp đoàn, em không thể đi đến một số nước. Mong cô ủng hộ cho ước muốn đi du học của em.” Giáo viên chủ nhiệm nghe vậy rất hài lòng và bảo: “Em rất có ý chí khí. Cô ủng hộ em!” Từ đó về sau, giáo viên chủ nhiệm không bao giờ đề cập lại việc gia nhập đoàn với cô bé nữa.

Mấy năm trước, môn thi khoa học chính trị ở trường có các đề thi có câu hỏi phỉ báng Pháp Luân Công. Người học viên trẻ rất khó xử vì nếu làm thì chính là nghe theo tà ác, nếu không làm thì sẽ ảnh hưởng đến thành tích [học tập]. Cô về nhà nghỉ ngơi và chia sẻ vấn đề này với các học viên khác. Họ khuyên cô viết thư cho giáo viên môn khoa học chính trị để giảng chân tướng Pháp Luân Công và phơi bày cuộc bức hại. Họ đã gửi nhiều thông tin cho giáo viên chính trị và kể từ đó, vị giáo viên này không bao giờ đưa các câu hỏi phỉ báng Đại Pháp vào đề thi.

Sau khi chia sẻ về Pháp Luân Đại Pháp với giáo sư và bạn ông ấy chúng tôi cùng nhau luyện công. Họ đã học năm bài công Pháp. Chúng tôi thật sự vui mừng cho họ.

Đầu năm nay, bạn tôi lại ghé thăm tôi và kể rằng 2017 là năm rực rỡ nhất của ông vì nhận được năm bằng sáng chế cho các dự án nghiên cứu của mình.

Ngoài ra, ông còn kể cho tôi nghê về một điều vô cùng thần kỳ, rằng bướu cổ của ông đã khỏi. Ông từng có một cái bướu to cỡ quả óc chó và bác sĩ yêu cầu mổ gấp. Trong khi đợi kết quả của đợt kiểm tra tiếp theo, giáo sư nghĩ: “Mình là người học Đại Pháp. Mình sẽ không sao.” Kết quả là bướu cổ ngày càng nhỏ đi và cuối cùng không cần làm phẫu thuật.

Tôi nói: “Anh thật may mắn. Sư phụ đã ban cho anh trí huệ. Những phát minh của anh thật phi thường. Sư phụ tịnh hóa thân thể cho anh nên các khối u đã biến mất.” Ông ấy cũng đồng ý là như thế.

Ông còn đọc các bài giảng mới nhất của Sư phụ năm 2017 và đọc mãi đến tận đêm khuya mới đi ngủ.

Vị giáo sư già này có tiền duyên với Sư phụ và tôi. Bảy năm liên tục đều đến thăm tôi để học “Chuyển Pháp Luân” và đọc các bài giảng mới nhất của Sư phụ. Ông cũng muốn xem Đại Pháp phản ánh ra trên thân thể tôi thế nào vì năm nay tôi cũng 80 tuổi. Sức khỏe cải thiện và thành tựu to lớn gần đây trong nghiên cứu của ông đã chứng thực sự siêu thường của Đại Pháp, chứng thực rằng Đại Pháp là khoa học tối cao. Tôi rất hoan nghênh ông ấy tới. Điều này đã trở thành lệ thường hàng năm của chúng tôi và tôi mong chờ lần ghé thăm tiếp theo của bạn mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/26/368018.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/27/170552.html

Đăng ngày 15-6-2018; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share